Anna thướt tha đi từ trong ra.
Xoạt! Đám đàn ông mặc vest đen đứng hai bên thảm đỏ đồng loạt cúi chào.
Động tác đều tăm tắm, nhanh gọn dứt khoát.
Những người này đều là người mà Anna đưa tới, thường xuyên ở bên bảo vệ an toàn cho cô chủ nhà bọn họ.
“Cậu chủ, cô ta ra rồi.”
Khang Tử đi tới trước cửa xe hơi, mở cửa xe ra.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.vn nhé!
Trần Tư Khải từ từ xuống xe, đi về phía Anna.
Anna cười xán lạn mà xinh đẹp, duỗi hai cánh tay như ngọc về phía Trần Tư Khải: “Tư Khải, haha.”
Anna dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Trần Tư Khải, trái tim đập nhanh hơn vài phần.
Người đàn ông này thật đẹp trai!
Chiếc áo đuôi tôm màu đen, cực kỳ nghiêm chỉnh trên người anh ta tối nay, trông như phim điện ảnh, anh ta giống như một vị hoàng tử, phóng khoáng mà vẫn đúng mực, quý phái mà vẫn ngạo nghễ, giống như là tất cả những gì tốt đẹp trên thế gian này đều không thể cướp đi ánh hào quang của người đàn ông trước mặt.
Anh chàng đẹp trai yêu nghiệt! Nhưng lại là một anh chàng đẹp trai ẩn giấu sự cường thế mạnh mẽ.
Anna say đắm mất hồn, suýt chút nữa thì kéo Trần Tư Khải rời đi rồi nhảy lên giường.
Anna bị kích thích, hai mắt càng sáng ngời, gò má càng thêm ửng đỏ, đôi môi càng thêm diễm lệ.
Không thể phủ nhận, Anna cũng là một người xinh đẹp hiếm thấy.
Làn xa màu mật, vì thường xuyên luyện tập thể thao nên cả người thướt tha vừa chuẩn, bầu ngực căng đầy mà cao vút, vòng eo thon nhỏ mềm mại, bờ mông cong căng tròn.
*** Có một lần Anna múa cột trong quán bar, lúc đó có rất nhiều đàn ông trực tiếp cương lên.
Tối nay, cô ta cố tình mặc một bộ lễ phục cúp ngực cực kỳ gợi cảm, chất lụa màu bạc, sáng lấp lánh, cô ta lắc mạnh vòng eo giống như mỹ nhân ngư xinh đẹp quyến rũ mê hồn người.
Anna trực tiếp nhào vào trong lòng Trần Tư Khải, ôm hôn anh ta.
Ai ngờ, Trần Tư Khải đi tới trước mặt cô ta, không có ôm lấy eo cô ta mà lại kéo cánh tay cô ta, anh ta cười lịch sự: “Cô Anna, tối nay cô rất đẹp.”
Anna hơi sững sờ, trong lòng hơi mất mát, cả người hơi cứng lại.
Đáng chết, cái tên Trần Tư Khải này thật sự là tên rất có định lực!
Mặc dù anh ta khen cô ta đẹp, nhưng giọng điệu bình thản lạnh lùng lại thể hiện rõ anh ta nói như thế chẳng qua là lời khách sáo, không phải thật lòng.
Anna cười miễn cưỡng: “Tư Khải, anh cũng rất tiêu sái.”
“Vậy sao, cảm ơn.
Tôi như này cũng là vì cô Anna, vì thể hiện sự coi trọng của tập đoàn chúng tôi đối với cô, đương nhiên là phải long trọng và nghiêm chỉnh.”
“Vậy thì cảm ơn.” Anna thầm than thở, chỉ có thể nói chuyện công việc với Trần Tư Khải.
“Nào, cô Anna, mời lên xe.”
Trần Tư Khải đưa Anna lên xe, Anna còn ngồi vào phía trong, chờ Trần Tư Khải ngồi cùng cô ta.
Ai ngờ, Trần Tư Khải buông tay Anna ra, đứng bên ngoài xe, cười lạnh lùng: “Tôi ngồi một chiếc xe khác.”
Anna nhíu chặt mày, lúc này không thể nhịn nổi sự tức giận trong lòng, nhỏ giọng mắng: “Không cho phép anh đi đâu hết! Anh ngồi vào đây! Ngồi cùng với tôi!”.