Hiện tại… Anna đang định làm gì?
Trần Tư Khải nới lỏng cà vạt, đi vào gian phòng trong hệt như một con báo.
Quả nhiên, Anna đang tắm trong phòng tắm của anh.
“Shit!” Trần Tư Khải chán ghét mắng.
Kẹt… Cửa thủy tinh của phòng tắm bỗng mở ra, Anna như đã tính chuẩn thời gian của Trần Tư Khải, cơ thể cô ta trắng nõn, trần truồng bước ra, ngay cả khăn tắm cũng chẳng quấn.
Cô ta nở một nụ cười dâm đãng, đi về phía Trần Tư Khải.
*** Mỗi một bước đi, đôi gò bồng no đủ lại lắc lư lên xuống, hệt như quả đào mọng nước, cơ thể tràn đầy mê hoặc.
“Ô, Tư Khải, anh đến rồi à.
Ngại quá, chưa nói với anh mà đã dùng phòng tắm của anh, có khăn tắm không? Phiền anh tìm cho em một chiếc khăn tắm, em không quen chỗ của anh nên không tìm thấy.”
Anna cố ý nói vậy, sau đó giơ hai cánh tay ngọc ngà lên quấn lấy cổ của Trần Tư Khải, kề ngực cô ta đến, cong môi cười.
Khuôn mặt anh tuấn của Trần Tư Khải lạnh tanh, anh nhẹ nhàng đẩy người phụ nữ ra rồi xoay người đi tìm khăn tắm, sau đó ném thẳng lên mặt cô ta.
“Anna, đây là công ty, cô không nên thế này.”
Trần Tư Khải nói xong, đang chuẩn bị ra ngoài thì bị Anna ở phía sau kéo lấy cánh tay.
“Đợi đã Tư Khải…”
Nói xong, Anna như một cây tử đằng, cả người quấn chặt, bàn tay mềm mại vuốt ve lồng ngực của Trần Tư Khải, quyến rũ nỉ non: “Đừng đi mà, Tư Khải… người ta đã thế này rồi, anh không nhìn em thử à? Hửm? Tư Khải, hay là để em hầu hạ anh, nhé?”
“Tôi không có hứng thú.”
“Em hôn anh, hôn cho anh có hứng thú, kỹ năng miệng của em rất giỏi, hay là thử xem nhé?”
Anna không từ bỏ, khuyên Trần Tư Khải.
Trần Tư Khải cau mày, sức kiềm chế đã đến bên bờ vực, anh trầm giọng nói: “Tôi nói rồi, tôi không có hứng thú, tôi bị lãnh cảm.”
“Lãnh cảm? Hà, vậy em cũng phải thử anh!”
Anna đột nhiên dùng sức đẩy Trần Tư Khải, hai người ngã lên chiếc giường phía sau.
Anna như một con cá chép giãy nảy, lật người ngồi lên eo Trần Tư Khải.
Cô ta trần truồng hệt như một con cá vừa ra khỏi nước, vô cùng quyến rũ.
Tiếc là… ánh mắt Trần Tư Khải nhìn cô ta như nhìn một tảng đá.
“Tư Khải, anh luôn biết em muốn gì, bây giờ cho em đi.”
*** Trần Tư Khải đột nhiên cười khẩy: “Phụ nữ đáng thương nhất chính là không khơi nổi ham muốn của đàn ông.
Anna, tôi từng trải với nhiều phụ nữ lắm rồi, ở trên giường thì cô không có nhiều ưu thế cho lắm, tất nhiên trong công việc cô rất lôi cuốn.
Mau mặc quần áo của cô vào, tôi sắp gọi mấy quản lý cấp cao đang hợp tác vào họp.”
Trần Tư Khải nhẹn nhàng đẩy Anna sang một bên, anh phủi quần áo rồi ra ngoài.
“A! Tức chết đi được! Mình không tin, người mà Anna này muốn lẽ nào lại không có được! Mình không tin!”
Anna tức đến nỗi lăn lộn trên giường.
Trần Tư Khải đi ra ngoài, khinh thường cười khẩy mấy tiếng.
Nghĩ Trần Tư Khải anh là ai? Người đàn ông thấy đồ ăn mặn là không rút chân ra được sao?.