Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

“Không phải mỗi người đều có thể giống hắn có cơ hội trọng sinh, cũng không phải cơ hội trọng sinh nào cũng đều trở lại quá khứ.”

Mộ Lê Thần mang theo phần lớn tang thi ra ngoài căn cứ B thị bắt đầu quét sạch đám lãnh đạo của căn cứ. Chỉ tiếc hắn không tìm thấy người của Tần gia trong đó.

Bất quá, Mộ Lê Thần đoán được, cho dù Tần gia mời chào một dị năng giả mang không gian đặc thù, mở truyền tống trận trốn thoát trong nháy mắt là không thành vấn đề.

Không có con cá lớn Tần gia này, Mộ Lê Thần cũng không có tâm tình đi quản mấy tên nhỏ nhặt khác, thời điểm chuẩn bị trở lại căn cứ tìm An Dương, đột nhiên phát hiện tung tích gã ma nhân.

Ma nhân sao lại xuất hiện ở nơi này? Chuông cảnh báo trong lòng Mộ Lê Thần kéo lên.

Ma nhân vốn đã phát hiện tin tức căn cứ bị đại quân tang thi tấn công rồi trốn ở phía sau đợi sao?

Bất quá mặc kệ thế nào, gã chết chắc rồi. Vốn Mộ Lê Thần còn vì ma nhân biến mất mà tỏ vẻ thật đáng tiếc, bây giờ người này lại tự đem mình đưa tới cửa cho hắn.

Mộ Lê Thần ra lệnh cho tang thi trên mặt đất vây quanh gã, sau đó điều khiển từng đàn tang thi chim xoay quanh trên không trung đề phòng ma nhân chạy thoát.

Thuận tay viết một tờ giấy nhỏ rồi để một tang thi chim mang tờ giấy nhỏ truyền tin cho mình, Mộ Lê Thần đi về phía ma nhân đang bị vây nhốt.

Gã ta lần này vẫn như trước sử dụng tang thi Thôn Thiên hà phòng ngự, Mộ Lê Thần không muốn để lộ con át chủ bài, ý định tốc chiến tốc thắng liền triệu hồi ra Huyết Ma đao, trực tiếp bổ về phía tang thi Thôn Thiên hà đang bảo vệ ma nhân.

Gã tránh không được, phía sau phía trước đều có hổ rình mồi, tang thi cùng tang thi động vật, gã vốn rất tự tin lực phòng ngự của tang thi Thôn Thiên hà là tuyệt hảo, mặc dù có bị Huyết Ma đao của Mộ Lê Thần công phá, bản thân cũng sẽ không bị thương nặng.

Chỉ tiếc, gã đã định phải chết hôm nay.

Mộ Lê Thần ra lệnh một tiếng, tang thi Thôn Thiên hà vốn dĩ vẫn luôn trung thành tận tâm bảo hộ ma nhân đột nhiên co lại những tầng lá khổng lồ, gã ma nhân không hề phòng bị hoàn toàn bại lộ dưới Huyết Ma đao sắc bén của Mộ Lê Thần.

Một đao chém xuống, thân thể chia lìa, máu trong cơ thể gã ma nhân đều bị Huyết Ma đao nháy mắt hấp thu sạch sẽ, hóa thành một khối thây khô, trên khuôn mặt khô quắt lộ ra thần sắc vừa kinh sợ vừa ngạc nhiên, khiến người khác không đành lòng nhìn thẳng.

Từ trong thi thể tản mát ra những luồng hắc khí, hắc khí này hẳn chính là ma khí, Mộ Lê Thần vốn định hấp thu, nhưng mà gã ta là Ma Tu, kết quả bị Huyết Ma đao trong tay mình giành trước, từng luồng hắc khí nhanh chóng chảy vào thân đao đỏ như máu, thoáng chốc đã hấp thu xong.

Sau khi giải quyết ma nhân, Mộ Lê Thần nhẹ nhàng thở ra, chung quy thực lực gã không thấp, thủ đoạn lại quỷ dị, là một phiền toái lớn, giải quyết sớm cũng tốt.

Sau đó hắn bắt đầu lục soát thi thể, Mộ Lê Thần lục soát thi thể không ít lần, trình độ nghiệp vụ cực kỳ thuần thục, không bao lâu sau đã lấy hết mấy thứ tốt có trên người ma nhân ra.

Một ít tài liệu linh tinh dùng để luyện chế mấy thứ nham hiểm này nọ, còn có một lá cờ nhỏ màu đen, thứ quan trọng nhất chính là viên ngọc màu đen thần bí mà Mộ Lê Thần tâm tâm niệm niệm.

Hắn cầm viên ngọc, định đem khỏa châu màu trắng sữa ra so sánh một chút, đột nhiên nhớ tới khỏa châu màu trắng sữa hắn đã đặt vào con suối trong không gian, nên tạm thời bỏ qua.

Mộ Lê Thần đem đống tài liệu kia nhặt lên, cầm lấy cả lá cờ màu đen nhỏ, bắt đầu nghiên cứu lá cờ.

Dùng tinh thần lực cảm ứng một chút, Mộ Lê Thần nhận ra năng lượng trên mặt lá cờ này cùng nguồn năng lượng khi hắn hấp thu lúc nhật thực có vài phần giống nhau, hắn dùng cách tế luyện pháp khí thử trên lá cờ, xem như pháp khí tế luyện một phen.

Quả nhiên, lá cờ này chính là pháp khí, công hiệu sau khi nhận chủ đều xuất hiện trong đầu hắn.

Mộ Lê Thần rốt cuộc cũng biết ma nhân vì sao có thể khống chế nhiều quái vật như vậy.

Phương pháp sinh ra mấy con quái vật nhỏ có tính ngẫu nhiên, điều tất yếu là thai phụ khi mang bầu phải trải qua nhật thực, hấp thu năng lượng nhật thực thai nhi trong cơ thể mới có thể biến dị thành quái vật.

Ma nhân dưới tình huống ngẫu nhiên phát hiện ưu thế cường đại của quái vật, vì thế gã dốc lòng nghiên cứu, mới phát hiện ra điều kiện sinh ra quái vật, gã liền luyện chế ra lá cờ này.

Ma nhân trước khi nhập ma kỳ thật ra là một truyền thừa giả ở phương diện luyện khí truyền thừa, bởi vì kết quả nghiên cứu phương pháp tạo ra quái vật mà nhập ma, gã giết hại thai phụ cực kỳ tàn nhẫn, tà khí càng nặng, càng thêm không thể thoát khỏi tâm ma, triệt để bị khống chế.

Lá cờ màu đen này, cấp bậc không cao lắm, không có tác dụng công kích hay phòng ngự, chỉ có một công năng, đó là hấp thu năng lượng. Hơn nữa công năng này cũng rất cùi bắp, nó chỉ có thể hấp thu một loại năng lượng thuần túy.

Bất quá, công năng tuy rằng ít đến đáng thương, còn hạn chế rất nhiều mặt, hoàn toàn không dùng được trong chiến đấu, nhưng trong nghiên cứu bọn quái vật lại có thể phát huy tác dụng rất lớn.

Bởi vì năng lượng nhật thực là năng lượng thuần túy, hơn nữa pháp khí hấp thu năng lượng vượt xa đám tu sĩ, cho nên ma nhân sử dụng lá cờ này mới có thể hấp thu nhiều năng lượng nhật thực.

Gã bắt tới rất nhiều nam nữ, buộc bọn họ ***, vì để có nhiều thêm vài thai phụ, gã không từ thủ đoạn nào.

Vì sống sót, bọn họ chỉ có thể dựa theo điều gã nói mà làm, thai phụ cũng ngày một gia tăng. Từng người đều bị gã dùng năng lượng nhật thực trong lá cờ nuôi dưỡng, kết quả liền tạo ra loại quái vật mà Mộ Lê Thần từng gặp tại siêu thị.

Mà hơn mười vạn con quái vật chứng tỏ cho ít nhất hơn mười vạn người tử vong, đại bộ phận đều là nữ, phỏng chừng đám nữ nhân đó là do ma nhân bắt về từ các căn cứ nhỏ xung quanh.

Căn cứ nhỏ quá nhiều, cơ hồ mỗi ngày đều có một căn cứ dựng lên, cũng cơ hồ mỗi ngày có căn cứ bị diệt, cho nên gã hủy diệt một vài căn cứ nhỏ căn bản không khiến người ta chú ý.

Tích tiểu thành đại, quảng thời gian ma nhân tích lũy hơn mười vạn con quái vật cũng dài, khó trách khi Mộ Lê Thần tiến vào B thị cảm thấy hình như nữ nhân trong căn cứ rất ít.

Ma nhân từng phạm phải sát nghiệt, Mộ Lê Thần mặc dù có chút suy đoán, nhưng hắn không quan tâm, bởi vì chính hắn cũng bị sát nghiệt quấn thân, thứ hắn quan tâm là năng lượng nhật thực còn thừa trong lá cờ.

Mộ Lê Thần sờ sờ lá cờ trong tay, cảm giác được thứ năng lượng dư thừa bên, vừa lòng cười một cái.

Vốn tưởng rằng sau khi lần nhật thực thứ ba qua đi, hắn không còn khả năng dựa vào hấp thu năng lượng nhật thực để nhanh chóng thăng cấp, không nghĩ tới gã ma nhân chết đi lại đem đến cho hắn một kinh hỉ lớn như vậy.

Bởi vì kinh hỉ này mà tâm tình Mộ Lê Thần rất tốt, lòng từ bi nỗi lên liền bảo tang thi của mình đem thi thể ma nhân hỏa thiêu, sau đó đào hố chôn tro cốt, chứ không phải quăng đó làm cơm trong bụng của đàn tang thi nhà mình.

Mộ Lê Thần đem lá cờ cùng viên ngọc đen cất đi, sau đó lệnh cho từng nhóm tang thi tuần tra vài vòng các khu vực phụ cận, xem xem xung quanh có phải còn có quái vật hay.

Ma nhân xuất hiện ở nơi này, nói không chừng đám quái vật may mắn còn tồn tại cũng ở gần đây. Cũng không biết ma nhân khống chế lũ quái vật đó như thế nào, Mộ Lê Thần không biết phương pháp khống chế, lại ghét bỏ bộ dạng bọn chúng quá mức xấu xí, vì thế hoàn toàn không có ý định thu làm đàn em, trực tiếp hạ lệnh giết chết không tha.

Thứ mình muốn đều đã lấy đến tay, ngoại trừ Duệ Kim chi tâm tử khí trầm trầm khiến Mộ Lê Thần không vừa lòng, những thứ khác đều không tồi, nhất là lá cờ này.

Nhưng mà người đều khó lòng thỏa mãn, Mộ Lê Thần cũng giống vậy, chưa tính đến chuyện hắn chỉ có thể xem như từng làm người.

Mộ Lê Thần có chút hối hận sao lúc trước mình lại hạ thủ nhanh như vậy, một phát trực tiếp giết chết ma nhân, nếu lưu lại Sưu Hồn tù binh mà nói, tìm mấy cái truyền thừa luyện khí và phương pháp khống chế quái vật, kia chẳng phải càng tốt hơn sao?

Được tiện lại nghi còn khoe mẽ……

Mộ Lê Thần nghĩ như vậy, vì thế lúc trở lại căn cứ, khi tiến vào không gian cùng An Dương trao đổi sự tình đã nói như thế.

An Dương vài ngày không gặp người trong lòng đang chuẩn bị ôm Mộ Lê Thần hôn nồng nhiệt, đột nhiên bị một đống giả định và hối tiếc của Mộ Lê Thần đánh cho tỉnh mộng, hiện tại muốn tiếp tục ý định vừa rồi cũng không có không khí thích hợp.

An Dương có chút ủ rũ, bất quá hắn vẫn an ủi Mộ Lê Thần: “Em không cần phải thấy hối hận, chi bằng ngẫm lại nếu không phải ngay từ đầu hạ thủ ngoan độc thì làm sao ma nhân chạy mất được.”

Mộ Lê Thần cũng oán giận một chút, bây giờ được An Dương an ủi, ngẫm lại cũng hiểu ra, sau đó liền nhịn không được cười.

Kỳ thật cũng đúng, sống là không thể hối hận, không phải mỗi người đều có thể giống hắn có cơ hội trọng sinh, cũng không phải cơ hội trọng sinh nào cũng đều trở lại quá khứ, nếu đã làm cũng chỉ có thể tiếp tục kiên trì đi tiếp, nhân sinh vốn dĩ không có đường lui.

Thay vì ngồi hối hận, chi bằng ngẫm lại mình nên làm như thế nào mới không phải sai lầm lớn, mà người ngồi bên cạnh vẫn đang trấn an mình.

Mộ Lê Thần cười bỏ qua đề tài không quan trọng này, hỏi An Dương: “Gần đây căn cứ thế nào?”

An Dương vân đạm phong khinh nói: “Đang trong quá trình xây lại, còn không phải như vậy sao, bất quá có nhóm người kia cảm giác cũng khá tốt. Có nhân khí”

Nhóm người kia là nhóm người nào, trong lòng hai người đều biết rõ.

Mộ Lê Thần cười nói: “Không khí bên trong không gian rất tốt……”

Mộ Lê Thần lại hỏi đến đám người Tần gia: “Người Tần gia đều đã chết, như vậy đại trạch Tần gia anh khống chế được không? Còn có sở nghiên cứu ngầm.”

An Dương nói: “Anh đương nhiên đã khống chế được, chẳng qua ngoại trừ một số thứ bên trong đại trạch Tần gia không có nhiều tác dụng lắm, sở nghiên cứu ngầm thì không có bất cứ tư liệu có giá trị nào.”

Nghe An Dương nói, Mộ Lê Thần nhíu mày, xem ra Tần gia sớm đã tính toán rời đi khỏi B thị, cho nên mới thu thập sạch sẽ như vậy, bằng không sẽ không thu gom kịp thời.

“Sở nghiên cứu tư liệu gì cũng không có thật sao? Vậy còn dụng cụ? Vài bộ dụng cụ tiên tiến nhất đâu?”

An Dương lại mang đến tin tức không tốt lắm: “Đều được lãnh đạo cấp cao mang đi, chỉ còn lại có một ít dụng cụ cơ bản thông thường, hơn còn bị hủy mất.”

Sắc mặt Mộ Lê Thần không chút thay đổi, Tần gia làm được cỡ này thật đúng là triệt để, mang đi sạch sẽ như vậy, một cái giò heo cũng không để lại.

Nghĩ đến số tư liệu nghiên cứu, Mộ Lê Thần thật không cam lòng, lúc này hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì, lập tức lật túi da rắn lên lôi xấp tài liệu của ma nhân ra.

Hắn tìm một lúc, động tác nhất thời dừng lại, hai mắt sáng rực: “Tìm thấy rồi……”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui