Sự Dịu Dàng Chết Tiệt (Sự Dịu Dàng Đáng Ghét)

Cảm giác hạnh phúc theo
cô suốt cả ngày, hiệu quả công việc vì thế cũng lên rất cao. Chương trình chủ
yếu đào tạo về văn hóa doanh nghiệp và sức mạnh của sự gắn kết. Những từ ngữ
mang tính trừu tượng này bình thường chỉ để treo trên tường, mặc dù ngày nào
cũng thấy nhưng rất ít người suy nghĩ một cách nghiêm túc ý nghĩa sâu xa của
nó. Tuy nhiên thông qua một số hoạt động người thật việc thật đã khiến mọi
người cảm thấy, những từ ngữ này không phải vô nghĩa, hơn nữa càng dễ dàng thấu
hiểu cũng như có trải nghiệm sâu sắc.

Mọi người bên dưới tranh
luận rất sôi nổi, An An khẽ cười, đúng thế, văn hóa doanh nghiệp không chỉ là
những từ ngữ đẹp đẽ, nó còn phải dùng hành động và cả tinh thần để thu hút mọi
người, giúp mọi người thật sự lĩnh hội được viễn cảnh về sự phát triển của công
ty, sau đó sẽ thấm dần bắt đầu thay đổi từ những điều nhỏ nhất.

Hôm nay công việc rất
thuận lợi, bốn giờ chiều đã kếtthúc. Cô chào Đồng chủ nhiệm rồi trở về khách
sạn.

Về tới phòng, An An mở
máy tính xách tay lên kiểm xem hai ngày nay có email nào từ công ty không. Tiểu
Vân có gửi hai ba cái, đều nói về thủ tục trong việc tuyển người mới, và một
vài chuyện giải quyết, hòa giải trong nhân viên. Ngoài ra còn báo cáo sơ bộ về
tình hình bộ phận mình thời gian gần đây, tất cả đều rất ổn.


Giám đốc cũng gửi một
email, hỏi về tiến độ công việc. Cô nghĩ một hồi rồi tường trình chi tiết từng
bộ phận, làm một bảng báo cáo gửi lại, còn viết ra một bản kế hoạch công việc,
công tác đào tạo của cô đã hoàn thành hai phần ba, ước tính thứ sáu có thể kết
thúc.

Cô đăng nhập vào MSN^i,
lát sau Tiểu Vân xuất hiện, “Chị An, vẫn khỏe chứ? Có mệt không?”.

Cô cười, trả lời lại:
“Van khỏe, nhân viên bên đây rất nhiệt tình, có tinh thần họp tác. Hiệu quả đào
tạo rất tốt. Tình hình công ty sao rồi?”.

“Tất cả đều tốt, em có
gửi chị ba email, hai cô nhân viên mới vào làm bên dịch vụ khách hàng do Lang
Thanh giới thiệu đều rất ổn.”

“Chị An, Đại Liên vui
không? Đi ngắm biển chưa? Thật thèm quá đi, nhớ mang quà về cho bọn em.” Tiểu
Vânthích thú, còn gửi một biểu tượng mặt cười thể hiện sự thèm muốn, “Có cuộc
hẹn hò lãng mạn nào không, câu một ông triệu phú về đây”.

Con bé quỷ quái này, cô
cười: “Làm gì có cuộc hẹn hò lãng mạn nào, tới đây công tác mà. À, yên tâm, lúc
về sẽ có quà. Thôi được rồi, có chuyện gì thì gọi cho chị, thoát đây”. Tắt MSN,
cô khẽ cười, Tiểu Vũ của cô có được tính là cuộc hẹn vô cùng lãng mạn không
nhỉ? Chuyện này nếu mà để cho bọn Tiểu Vân biết thì không hiểu mình sẽ rơi vào t
thế nào đây, cô thật không dám tưởng tượng.

Hôm nay Đồng chủ nhiệm có
phản ánh một điều, về lần trước cô căn cứ theo tình hình của công ty đối tác để
tiến hành thực hiện các quy trình đào tạo liên quan, sau một số hoạt động thực
tế mới cải tiến, ông ta muốn An An bổ sung lại một chút. Cô đồng ý, quyết định
sẽ tiếp tục nghiên cứu vấn đề này từ góc độ quản lý, tăng cường thêm một số
hoạt động giám sát kỹ lưỡng hơn.

Cô chăm chú gõ bàn phím,
những vấn đề cần sửa đổi và kiến nghị đều được liệt kê ra, hy vọng việc này có
thể giúp được họ, ngày mai sẽ bàn bạc lại với Đồng chủ nhiệm.

Màn hình hiện lên một

email mới, cô bấm vào xem, thì ra của trợ lý giám đốc, sếp tương đối hài lòng
về tiến độ công việc, nói cô nhắc bộ phận kinh doanh và kỹ thuật chú ýđến từng
chi tiết nhỏ, không được coi nhẹ mà để thiếu sót cho cả dự án. Còn nhắc cô
thông báo với hai bộ phận này trưa mai chuẩn bị một cuộc họp trực tuyến.

Cuối cùng, giám đốc còn
đặc biệt nói một câu, rằng hiếm khi được đi công tác nên nếu thứ sáu kết thúc
thì cô có thể ở lại Đại Liên hai ngày để thăm quan, chỉ cần sáng thứ hai có mặt
ở công ty là được. Xem ra giám đốc không giục cô về, trong lòng An An có phần
cảm kích. Con người giám đốc rất tốt, không phải thuộc dạng chỉ biết có công
việc mà không quan tâm đến cảm nhận của nhân viên, chí ít là cô cảm thấy làm
việc cho công ty đến nay, tình cảm vẫn rất được coi trọng.

Nghĩ đến chuyện mồi ngày
chỉ có thể gặp Tiểu Vũ vào buổi tối, cô thật sự rất muốn bên cạnh chăm sóc hắn.
Không biết khóa đào tạo của hắn tiến triển sao rồi? Cậu nhóc đó thông minh như
vậy, nhất định sẽ không gặp khó khăn gì.

Cô lại vùi đầu vào tiếp
tục sắp xếp lại một số ý kiến phản ánh trong buổi đào tạo ngày hôm nay. Mồi lần
đào tạo cô đều phát cho học viên một bản phản hồi để xem mọi người có vấn đề hay
kiến nghị gì với chương trình hôm đó không. Những thông tin kịp thời này rất có
lợi để An An triển khai những hoạt động đào tạo kế tiếp. Hơn nữa, đa số học
viên ở đây đều còn trẻ, suy nghĩ linh hoạt, thường haycó những ý tưởng mới mẻ
mà khó có thể nói với cấp trên, nhân buổi đào tạo thoải mái này có thể dễ dàng
đưa ra hơn. Vì thế đối với công việc của Đồng chủ nhiệm mà nói, những ý kiến
này cũng là một sự trợ giúp khá tốt.

Hôm nay có một phản ánh,
thì ra là của một cô gái tên Tống Ngưng viết: “Cô Vu, có thể hướng dẫn bọn em

các thao tác của phần mềm vi tính văn phòng không? Trước đây chúng em ít sử
dụng, nhưng bây giờ công ty yêu cầu phải biết lập bảng biểu, nếu cứ đi hỏi
người khác thì bất tiện quá, cô có thể dành chút thời gian để dạy mọi người cái
này không?”. Cô nhìn vào chức danh, nhân viên hành chính kinh doanh, cô gái này
trên lớp thường yêu cầu làm các dạng bảng biểu và phân tích dữ liệu. Có lẽ thời
trung học, trong trường chỉ dạy một số thao tác cơ bản, còn rất nhiều thao tác
trong công việc mà phải trải qua thực tế mới có thể thành thạo được.

An An mỉm cười, đánh một
cái dấu, quyết định thêm vào nội dung đào tạo ngày mai phần này, lên mạng tìm
một số tư liệu về word, excel, xếp vào một bảng biểu, bên dưới ngoài giải thích
một số phím tắt thường dùng, còn có các chức năng khác và biểu đồ. Thật ra công
năng của Office rất nhiều, nhưng bình thường đa phần chỉ dùng word và excel,
nên cô chỉ chú trọng nói về mấy loại này thôi. Rốt cuộc cũng hoàn thành, nhìn
lại kết quả ngày hôm nay, cô rất hài lòng, chương trình có sự tương tác sẽ dễ
dàng biết được nhu cầu mong muốn của các học viên, sau đó mới nhắm tới mục tiêu
đào tạo chuyên môn, như vậy có thể giúp họ thu được nhiều kiến thức hơn, đó mới
là việc đào tạo thực sự.

[7] MSN:
(viết tắt của từ Microsoft Network), là một tập họp các dịch vụ Internet được
cung cấp bởi Microsoft vào ngày 24 tháng 8 năm 1995, là dịch vụ nhắn tin nhanh
trên MSN Messenger.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận