Sự giam cầm xấu xa

Giữa trưa hôm thứ bảy đấy, sau khi ăn cơm xong, Hề Ninh lên tiếng chào dì nhỏ rồi ra ngoài.  
Cô không mang theo nhiều đồ, chỉ đeo một chiếc balo nhỏ, bên trong chứa điện thoại, chìa khoá và một đôi bao tay.  
Lúc mười hai giờ rưỡi, Hề Ninh đúng giờ đến trước cổng hội sở.  
Sau khi gửi tin nhắn cho người phụ nữ phỏng vấn cô trước đó xong, rất nhanh, có một người phụ nữ càng trẻ tuổi hơn đi ra đón cô vào.  
Người phụ nữ mặc trên người một bộ sườn xám màu đen thêu viền đỏ sẫm, đi trên đường lộ rõ vẻ xinh đẹp.  
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những người khác gọi cô ta là chị Đình Đình.  
Chị Đình Đình đưa Hề Ninh đến phòng thay quần áo, bên trong đã có không ít nhân viên tạm thời tập hợp lại, dáng vẻ đều rất xinh đẹp.  
Chỉ là tuổi của Hề Ninh trông còn rất nhỏ, nên phải nhận không ít ánh mắt dò xét từ những người khác.  
Chị Đình Đình vỗ vỗ tay bảo mọi người tập hợp lại một chỗ: "Trong phòng quần áo bên cạnh có quần áo lao động mà các em cần thay, nói số đo với các dì bên đấy, họ sẽ lấy giúp cho, mười hai giờ bốn mươi lăm tất cả mọi người phải thay xong quần áo lao động và chờ chị ở đây."  

Đám người đưa mắt nhìn thời gian, lập tức bước nhanh sang bên cạnh lấy quần áo lao động.  
Nói là quần áo lao động, nhưng thật ra chính là sườn xám màu đỏ viền vàng kiểu dáng không khác bộ trên người chị Đình Đình bao nhiêu, bởi vì có không ít người từng mặc, các góc áo của sườn xám ít nhiều gì cũng bị mài mòn đôi chút.  
Năng lực thích ứng của Hề Ninh rất mạnh, cô nhanh chóng biết được tính cách thích làm việc lưu loát của chị Đình Đình.  
Hề Ninh biết, lúc này không thể nào ghét bỏ quần áo đã bị người ta mặc qua, sau khi cầm được một bộ có số đo phù hợp với bản thân, cô lập tức tiến vào phòng thay đồ để thay.  
Sườn xám đều đã được giặt, bên trên có mùi nước giặt thoang thoảng, điều này cũng khiến cô cảm thấy tốt hơn một chút.  
Cuối cùng, cô dùng lưới chụp tóc búi hết mái tóc dài lại, lộ ra cái cổ mảnh khảnh trắng nõn, cả người trông xinh xắn động lòng người.  
Lúc mười hai giờ bốn mươi lăm, tất cả mọi người đều đã thay xong quần áo, đúng giờ đứng trong phòng thay quần áo trống trải này.  
Chị Đình Đình dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn mọi người từ trên xuống dưới một lần, sau đó bắt đầu bố trí đội ngũ: "Ba người các em đi theo cô ấy..."  
Mỗi một tổ trưởng tạm thời sẽ chịu trách nhiệm với ba người.  
Cô gái có thể làm tổ trưởng cũng là người thường xuyên đến đây làm bán thời gian.  
Cuối cùng chỉ đến Hề Ninh, chị Đình Đình dừng một chút.  
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Em đi theo chị." Chị Đình Đình nói.  
Hề Ninh hiểu chuyện gật đầu.  
Lần này, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn Hề Ninh không giống nhau lắm.  
Dù sao chị Đình Đình cũng là nhân viên thường trú ở đây, rất có tiếng nói với những nhân viên cũ, trên cơ bản, cô ta không cần phải làm mấy việc bưng trà rót nước, đi theo cô ta làm việc cũng nhẹ hơn không ít.  
Thậm chí còn có người đang nghĩ liệu có phải cô gái này có quan hệ gì đó với chị Đình Đình hay không nữa.  

Dù sao, trước kia cô ta cũng chưa hề dẫn dắt nhân viên bán thời gian.  
Hề Ninh không biết bọn họ nghĩ nhiều như thế, mang vào đôi giày cao gót mình đem theo, đi theo sau lưng chị Đình Đình dẫn đầu bước ra cửa.  
Nguyên nhân mà chị Đình Đình đưa theo cô rất đơn giản, sau một chỗ ngoặt hành lang không có người, cô ta dừng bước, quay đầu nhìn về phía Hề Ninh: "Chưa đủ tuổi à."  
Lông mi của Hề Ninh khẽ run, nhỏ giọng nói: "Đủ tuổi rồi."  
Chị Đình Đình cười khẩy một tiếng: "Lừa gạt ai đấy, nhóc con."  
Hề Ninh biết không thể gạt được nữa, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn cô ta một cách đáng thương: "Chị Đình Đình, em thật sự rất cần công việc này."  
Chị Đình Đình không nhịn được phất phất tay: "Ai nói muốn đuổi em đi."  
Hề Ninh trừng mắt nhìn, không rõ vì sao cô ta lại nhắc đến tuổi tác để làm gì.  
Chị Đình Đình do dự một hồi sau mới nói: "Mặc kệ hôm nay có làm gì, em cứ đi theo bên cạnh chị, hội sở rất loạn, cẩn thận em bị người ta chấm mút cũng không biết."  
Cô ta thấy hai mắt Hề Ninh sạch sẽ, thật sự có phần không ăn khớp với cái hội sở này, khó tránh khỏi sẽ có vài vị khách muốn đớp một cái, cho dù không ngủ được thì cũng sờ một cái.  
Vì thế Hề Ninh mới biết là chị Đình Đình đang lo lắng cho cô, lập tức vui vẻ gật đầu.  
May mắn thật, có người che chở.  
Sau một giờ, hội sở bắt đầu chính thức kinh doanh, khách khứa cũng dần dần nhiều hơn.  

Hề Ninh đi theo sau lưng chị Đình Đình, mọi chuyện đều làm cẩn thận, không để xuất hiện bất cứ chỗ nào sơ suất.  
Bởi vì nguyên nhân trời tối sẽ càng nhiều khách hơn, lúc bốn giờ chiều, nhân viên bán thời gian phải đi ăn cơm.  
Nhà ăn ở tầng một, cần đi thang máy xuống dưới.  
Hề Ninh đi theo chị Đình Đình vào thang máy, lúc cửa thang máy sắp đóng, có một đám đàn ông đi ngang qua cửa thang máy.  
Hề Ninh hơi giương mắt nhìn thoáng qua, đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc trong đó.  
Một nam sinh tuấn tú mặc T-shirt đen, hững hờ ngậm một điếu thuốc.  
Cực kỳ giống tên điên Lạc Ấp kia.  

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận