Sự giam cầm xấu xa

Hề Ninh không muốn uống.  
Nhân viên phục vụ không có nghĩa vụ tiếp rượu, có thể từ chối, đây là điều chị Đình Đình nói với cô ngay từ đầu.  
Cô lui về sau một bước, hơi quay người với người đàn ông: "Rất xin lỗi quý khách, trong thời gian làm việc, chúng tôi không được phép uống rượu."  
"Vậy cô tự trả số tiền những chai rượu khui dư này đi." Người đàn ông khẽ tựa về phía sau, lộ rõ sắc mặt xấu xí: "Mỗi chai rượu sáu mươi tám nghìn, cô khui bao nhiêu nhỉ, tôi đếm xem nào... Ồ, sáu chai, cũng không nhiều, chỉ bốn trăm tám chục nghìn thôi, cũng không biết, một ngày cô đây có thể kiếm được bao nhiêu?"  
Hề Ninh nắm chặt nắm tay.  
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mấy người đàn ông trong phòng bao dù bận vẫn ung dung nhìn người đàn ông kia làm khó dễ nhân viên phục vụ này.  
Thật ra, đây là cách mà họ thường dùng để ức hiếp những nhân viên phục vụ mới không hiểu gì cả, sau đó bảo đối phương uống rượu chuộc tội, không uống thì phải đền tiền.  
Phần lớn nhân viên phục vụ mới đến chưa kiếm được bao nhiêu tiền, đều sẽ lựa chọn uống rượu tạ tội, mà trong rượu này đã được hạ thuốc, chưa đến mười phút thuốc đã có tác dụng rồi.   

Trong phòng bao đều có toilet, đến lúc đó bọn họ tuỳ tiện kéo vào đó làm này kia, cho dù nhân viên phục vụ trước đó có đến tìm, bọn họ cũng có thể nói người đã ra ngoài, không còn ở đây nữa.  
Điều quan trọng nhất, sau khi uống thuốc này xong sẽ không còn nhớ đã xảy ra chuyện gì nữa, chơi xong mặc lại quần áo chỉnh tề cho cô gái đó, để tự những cô gái đó ra ngoài với trạng thái tinh thần không rõ ràng, cho dù sau đó có tỉnh táo lại ở một góc nào đó, cũng hoàn toàn không thể bắt được nhược điểm trên người họ.  
Hề Ninh rất muốn nói mình chọn đền tiền, nhưng cô thật sự không nỡ.  
Ly rượu kia được rót trước mặt mình, cũng là rượu mình mới khui, chắc là uống vào cũng không sao, có lẽ những người này chỉ muốn nhìn thấy dáng vẻ bị ép uống rượu mà không chịu phối hợp của cô mà thôi.  
Hề Ninh chỉ có thể kéo ra một nụ cười vô cùng cứng ngắc, tiếp nhận ly rượu kia ngửa đầu uống vào.  
Vị giác của Hề Ninh rất mẫn cảm, có lẽ những người khác không ngửi được mùi thuốc, nhưng cô có thể ngửi được mùi thuốc dễ như trở bàn tay.  
Đây không phải lần đầu tiên cô uống rượu, lúc sinh nhật dì nhỏ hay là ai đó ở trong nhà, đều sẽ uống ít rượu để chúc mừng.  
Dù nói thế nào, có mùi thuốc cũng quá kì quái.  
Chớp mắt một cái, Hề Ninh biết mình bị hạ thuốc rồi.  
Sao bọn họ dám?  
Hề Ninh không biết cuối cùng là thuốc gì, nhưng cô biết nếu mình còn ở đây sẽ xảy ra hậu quả không thể nào đoán được.  
Không đợi những người đàn ông trong phòng bao kịp phản ứng, Hề Ninh vứt ly rượu này xuống, quay đầu bỏ chạy.  
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này, cô còn để ý có trừ tiền hay không làm gì, cho dù vị giác của mình sai, cô cũng sẽ không bỏ qua một khả năng nào đâu.  
"Mẹ kiếp." Người đàn ông không ngờ đối phương uống xong lại bỏ chạy, liền vội vàng đứng lên giữ chặt lấy cô những không giữ được.  
"Đuổi theo sẽ bị camera quay được." Người bên cạnh vội vàng nói.  

Nam nhân xúi quẩy phun một ngụm nước bọt: "Ở đây còn có thể hưởng thụ một chút, sau khi rời khỏi đây, thuốc phát tác rồi, để tao xem nó mất mặt thế nào."  
Sau khi công dụng của thuốc phát tác, thần chí của cô sẽ không rõ, sẽ động dục ở bất kỳ nơi nào.  
Hề Ninh vừa đi ra ngoài đã bị không khí lạnh buốt trộn lẫn mùi nước hoa kém chất lượng đập vào mặt, thổi tan không ít mùi thuốc lá nhuốm trên người cô.  
Bởi vì không xác định được cuối cùng cô đã uống phải thuốc gì, cô định đi tìm chị Đình Đình trước, muốn bảo cô ta đưa mình đến bệnh viện súc ruột.  
Nhưng tầng này có rất nhiều khách, phần lớn phục vụ đã đi ra ngoài, chị Đình Đình cũng không ở đây.  
Hề Ninh nhìn hai nam nhân viên phục vụ còn sót lại, cuối cùng chọn đến toilet để ói.  
Kết quả, chưa đi được hai bước, cô liền phát trên người xuất hiện một cảm giác nóng nực khó hiểu.  
Chưa ăn qua thịt heo còn có thể chưa thấy qua heo chạy sao, thoáng chốc, Hề Ninh đã biết mình đã uống phải thuốc kích dục.  
Toilet của tầng này không chừng đã có ai vào rồi, Hề Ninh thừa dịp ý thức còn thanh tỉnh, vội vàng tiến vào trong thang máy, ngón tay liều mạng nhấn nút đóng cửa.  
Sự khô nóng trên người càng lúc càng nghiêm trọng, cô kéo cổ áo xuống, hai cúc áo trên cổ đều đã bị tháo ra, lộ ra lớp da thịt trần trụi bên ngoài, hiện lên một màu đỏ khác thường.  
Công dụng của thuốc phác tác thật nhanh, thậm chí Hề Ninh còn không thấy rõ mình đã ấn lầu mấy nữa.  

Cô dứt khoát ấn vào nút xin giúp đỡ trên thang máy, kết quả còn chưa kết nối thì cửa thang đã mở ra.  
Một đám đàn ông xuất hiện trước mắt cô.  
Trong nháy mắt, thân thể của Hề Ninh căng cứng giống như dây cung vừa chạm vào sẽ đứt.  
"A?"
Một người đàn ông trong số những người đó thốt lên một tiếng mang ý vị sâu xa, Hề Ninh mượn chút thần trí còn sót lại ngẩng đầu nhìn lên--  
Lạc Ấp ngậm thuốc lá, lông mày chau lại, dù bận vẫn ung dung nhìn cô.  

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận