Sự giam cầm xấu xa

Còn gì khiến người ta sụp đổ hơn việc để con cái của mình trông thấy dáng vẻ này của mình?
Người đàn ông ngồi trên mặt đất khóc ròng, nước mắt nước mũi tèm lem nhưng Lạc Ấp hoàn toàn không có ý định đổi ý.
Dư Hòe Tinh suy nghĩ một lúc, nói: “Cậu chủ Lạc, ít nhất thì đứa trẻ vô tội mà.”
“Hửm?” Lạc Ấp nhướng mày, lười biếng nhìn anh ta: “Thì sao? Liên quan gì đến tôi?”
Cũng chẳng phải con anh mà lại muốn anh quan tâm đến tâm trạng nó à?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuyệt vọng, sợ hãi, máu tanh, tất cả mọi thứ trong phòng bao đều tiêu cực.
Lạc Ấp ngồi ở vị trí trung tâm của sô pha, lười nhác tựa lưng vào ghế, nhàm chán nhìn đám người vô dụng này than khóc.
Mới thế đã không chịu được, quá kém cỏi.
Phải biết rằng, khi anh còn nhỏ dại mà ba anh dẫn đàn bà bên ngoài về nhà cũng có thể mặt không đổi sắc làm tình trước mặt anh. Những con đàn bà hư hỏng đó liên tục lắc mông cầu xin ba anh đâm sâu một chút. Dáng vẻ ghê tởm đó có thể khiến Lạc Ấp nhớ đến suốt đời.
Nhớ đến điều đó, Lạc Ấp lại nhớ đến dáng vẻ Hề Ninh dán vào người anh vừa nãy.
“Xùy.” Lạc Ấp đứng dậy, đá thẳng vào đùi người đàn ông đang rên rỉ trên mặt đất.
“A...”

Người đàn ông đau đớn kêu rên.
Chân Lạc Ấp đè nghiến đùi người đàn ông như đạp chết một con kiến. Cho đến khi mọi người nghe thấy tiếng thứ gì đó vỡ vụn vô cùng rõ ràng thì tiếng kêu rên của người đàn ông đã biến thành tiếng thét chói tai như heo bị chọc tiết.
Tiếng kêu khóc thảm thiết cũng không thể đổi lại chút thương cảm nào của Lạc Ấp: “Phần sau cho các người xử lý.”
Lạc Ấp chỉ để lại câu đó, không thèm liếc nhìn người đàn ông dù chỉ một cái, mặt vô cảm rời khỏi đó.
Những người vây quanh ghế lô hóng chuyện sợ hãi lùi lại mấy bước. Trong mắt bọn họ, Lạc Ấp như ác quỷ đòi mạng ở địa ngục, chỉ cần đến gần một chút là sẽ bị dính đầy sát khí.
Dư Hòe Tinh thấy người đi rồi thì quay đầu nhìn Mạnh Đằng: “Chúng ta phải làm gì đây?”
Mạnh Đằng nhún vai: “Chờ vợ con bọn họ đến rước người đã.”
Dù nói thế nào đi chăng nữa, dám bỏ thuốc và cưỡng hiếp nhân viên trong hộp đêm cũng đủ để ‘mời’ bọn họ vào nhà tù ăn bánh uống trà rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dư Hòe Tinh sững người một lúc rồi hỏi: “Thật sự phải để cho mấy đứa trẻ nhìn thấy cảnh tượng này à?”
Dư Hòe Tinh có thể đoán được tâm trí của mấy đứa trẻ sẽ phải chịu một cú sốc rất lớn, anh ta vẫn cảm thấy bọn chúng vô tội.
“Để chúng nó nhìn rõ ba của mình là người thế nào cũng rất tốt.” Mạnh Đằng vô tâm nói: “Dư Hòe Tinh, đừng lương thiện quá.”
Dư Hòe Tinh há miệng nhưng cuối cùng vẫn chịu thua không nói gì.
-
Cả người Lạc Ấp tràn đầy sát khí ‘đừng chọc vào ông đây’, ánh mắt sắc bén như đi giết người.
Nhớ lại những chuyện trong quá khứ thật sự khiến anh vô cùng buồn nôn.
Đến trước cửa, Lạc Ấp vừa đẩy cửa bước vào thì một người mang theo mùi hương thơm ngát đã lao vào lòng anh.
“Cô đừng có chạy!” 
Trong phòng lại có tiếng quát mắng của người phụ nữ khác, Lạc Ấp nhấc mi nhìn thì nhìn thấy mấy người phụ nữ ướt nhẹp cầm khăn tắm chạy đến.
“Cô...”
Mấy người phụ nữ vừa định mắng thì nhìn thấy Lạc Ấp đang đỡ lấy cơ thể lạnh lẽo của cô gái nhìn bọn họ.
Lời trong họng bọn họ chợt nghẹn ứ: “Không lau khô sẽ bị cảm lạnh.”

Hề Ninh không mặc gì cả, chỉ khoác một cái áo choàng tắm, dây thắt cũng không buộc, suôn đuột hai bên eo.
Lạc Ấp cúi đầu là nhìn thấy bộ ngực đầy đặn lộ ra ngoài của cô, đầu vú hồng hào như một quả anh đào điểm tô cặp vú mềm mại.
“Nóng...khó chịu...”
Hề Ninh mơ mơ màng màng vùi vào lòng Lạc Ấp, đôi môi tẩy đi vết son có chút trắng bệch lướt lung tung trước ngực anh, bộ ngực dí sát lên người anh bị đè ép như cục bột mềm mại.
Chỉ lát sau, bàn tay của Hề Ninh đã mò vào trong quần áo của Lạc Ấp, vuốt ve làn da của anh, nhả ra từng tiếng rên rỉ thoải mái.
Lạc Ấp: ...
“Mấy người ra ngoài đi.” Lạc Ấp nói với mấy người kia.
Bọn họ lập tức chạy ra ngoài như trút được gánh nặng.
Không nói những thứ khác, tắm cho một cô gái trúng thuốc kích dục đúng là bào mòn nửa cái mạng của bọn họ, còn mệt hơn phục vụ đàn ông nữa.
Sau khi những người đó rời đi, Lạc Ấp kéo cổ tay Hề Ninh đi vào phòng ngủ.
“Ưm...”
Đột nhiên bị ném lên giường, Hề Ninh ngơ ngác nhìn bóng người lờ mờ trước mặt.
Cô không nhìn rõ mặt của đối phương nhưng đã ngửi được mùi máu tanh hòa lẫn mùi hương thanh mát.
“Lạc...Lạc Ấp...”
Hề Ninh nũng nịu: “Khó chịu quá...”

Hề Ninh kéo áo choàng tắm trên người, chỉ muốn trần truồng nằm trên giường.
Vì tác dụng của thuốc, nơi thần bí giữa hai chân đã ướt nhẹp lầy lội, phần dưới trơn bóng không một sợi lông trông trắng mịn mê người vô cùng.
“Vẫn là hổ trắng à.”
Lạc Ấp vươn ngón tay, khều âm đế sưng cứng của cô.
“A...ha...” Hề Ninh rên một tiếng, hai chân vô thức kẹp chặt bàn tay của Lạc Ấp.
Mái tóc ướt đẫm đã thấm nước xuống giường, gương mặt trắng nõn nổi một mảng đỏ ửng khác thường, đôi môi khẽ mở, từng tiếng rên rỉ tràn ra bên ngoài.
“Ưm...Dễ chịu...”
Đầu óc của Hề Ninh không thể nghĩ được gì nữa, chỉ biết được anh đụng chạm vô cùng thoải mái.
Cô kẹp lấy bàn tay của Lạc Ấp, tự lắc eo cọ xát, cọ đến mức ngón tay Lạc Ấp ướt đẫm.
Có lẽ do kìm hãm tác dụng của thuốc quá lâu nên chẳng mấy chốc cô đã run lẩy bẩy, rên rỉ lên đỉnh.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận