Sự giam cầm xấu xa

Đầu óc Hề Ninh thoáng chốc mờ mịt, bởi vì từ ba này chỉ từng xuất hiện khi cô còn bé quấn quýt mẹ hỏi vì sao mình không có ba.
 
Chẳng qua lúc đó trạng thái tinh thần của mẹ đã rất kém rồi, sau khi đánh chửi cô một trận liền nói ba đã chết từ lâu rồi, từ đó cô cũng không bao giờ nhắc lại hai chữ này nữa.
 
Nhưng mà, bây giờ dì lại nói với cô, có lẽ ba của cô chưa chết?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Dì nhìn thấy ông ta à?" Hề Ninh hơi hoang mang hỏi.
 
Cô sống mười sáu năm trời, tất cả mọi người đều nói với cô ba cô đã chết, bây giờ lại nói với cô ông ta chưa chết?
 
Vậy vì sao, trong mười sáu năm này chưa từng đến thăm cô?
 
Hề Nguyên Vận quan sát biểu cảm của cô một chút, nhỏ giọng nói: "Buổi chiều ông ta đã tới đây rồi."
 

Hề Ninh cảm thấy mắt hơi khô khốc, nhanh chóng chớp mắt hai cái, sau đó ngửa đầu nhìn về phía dì, hỏi: "Đúng là ba cháu sao?"
 
Thực ra chuyện này Hề Nguyên Vận cũng không chắc chắn lắm: "Cho nên dì mới nói, có lẽ chưa chết, dù sao thì vẫn chưa làm xét nghiệm DNA, dì cũng không thể cam đoan."
 
Buổi chiều thật ra người đàn ông kia có đem theo bản báo cáo kết quả xét nghiệm DNA tới đây, nhưng Hề Nguyên Vận không tin tưởng báo cáo do người khác đưa tới cho lắm.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Nhưng mà dì cảm thấy cháu lớn như vậy rồi, quả thực là cần phải biết chân tướng sự việc, dù việc này rất tàn khốc." Hề Nguyên Vận nói.
 
Hề Ninh ngồi trên ghế, lẳng lặng nghe Hề Nguyên Vận kể về chuyện trước kia của mẹ với cô.
 
Hóa ra cô là đứa trẻ mà sau khi ba và mẹ trải qua tình một đêm có được, thời điểm ấy sức khỏe mẹ không tốt, nếu như phá thai thì rất khó để có đứa con thứ hai, cho nên quyết định giữ cô lại.
 
Nhưng không ngờ rằng, ba của đứa trẻ thực ra đã kết hôn từ lâu, thậm chí còn có một đứa con trai.
 
Dưới tình huống không hiểu rõ tình hình, mẹ cô đã chen chân vào gia đình của người khác, nhưng sau khi hiểu rõ tình hình, bà vẫn kiên quyết sinh cô ra.
 
Hề Ninh là con ngoài giá thú của một gia đình khác, là dấu vết mà ba lêu lổng bên ngoài lưu lại.
 
Ba cô chưa bao giờ thấy cô, cũng bởi vì trước đây ông ta muốn phá cô.
 
Ông ta cảm thấy cô là vết nhơ bẩn nhất trong cuộc đời của ông ta.
 
Hề Ninh cụp mắt xuống, một lúc lâu sau mới lên tiếng hỏi: "Cho nên, hôm nay ông ta tìm tới đây là muốn làm gì?"
 
Hề Nguyên Vận cảm thấy cổ họng như bị dán chặt khó mà mở miệng được, dì ho nhẹ một tiếng, nuốt nước bọt, nói: "... Muốn đón cháu về."
 

Hề Ninh cảm thấy hơi nực cười: “Mười sáu năm chẳng quan tâm tới cháu, hiện tại lại muốn đón cháu về?”
 
"Đương nhiên, dì tôn trọng ý kiến của cháu, nếu cháu không muốn đi thì ai cũng không thể đưa cháu đi." Hề Nguyên Vận vội vàng nói, dì sợ đứa nhỏ này nghĩ lầm mình muốn đuổi cô đi.
 
Hề Ninh trầm mặc trong chốc lát, nói: "Cháu biết rồi dì, cháu muốn về phòng yên tĩnh một chút trước."
 
Hề Nguyên Vận bất đắc dĩ, chỉ có thể để cô lên lầu trước.
 
Diện tích gác xép không lớn, bên trên đặt một cái tủ quần áo, một cái bàn học và một cái giường đơn dài một mét hai, về cơ bản thì không dư ra chút không gian nào cả.
 
Nhưng vẫn còn may là có một ban công nho nhỏ, khi tâm tình Hề Ninh không tốt thì thích đứng ở trên ban công hóng gió.
 
Lần này cũng không ngoại lệ.
 
Tác động của từ ba này đối với Hề Ninh mà nói quả thật quá lớn, đặc biệt là, cô là con gái ngoài giá thú.
 
So với gia đình đơn thân mà nói, năm từ con gái ngoài giá thú này còn khiến cho Hề Ninh khó chấp nhận hơn.
 

Sự xuất hiện của cô đối với một gia đình khác mà nói, chính là sai lầm.
 
Hề Ninh cảm ơn mẹ dù chỉ có một mình cũng không vứt bỏ cô, nhưng lại không thể nào vứt cái suy nghĩ sự tồn tại của bản thân là một sai lầm sang một bên được.
 
Vừa nãy dì nói, trước khi bản thân cô sinh ra, người đàn ông kia đã có con trai rồi.
 
Cho nên, cô còn có một người anh trai cùng cha khác mẹ sao?
 
Nếu như người anh trai này biết đến sự tồn tại của mình thì sẽ ghét mình đến nhường nào nhỉ.
 
Chỉ cần nghĩ như vậy, linh hồn Hề Ninh cũng sắp hít thở không thông mà chết mất.



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận