Sự giam cầm xấu xa

Hề Ninh bỗng nhiên bừng tỉnh, bị dọa đổ đầy mồ hôi lạnh.
Cơn ác mộng gì đây?
Chắc chắn do vừa rồi cô bị anh ta đe dọa như vậy, nên mới mơ thấy giấc mơ đáng sợ như thế!
Đoán chừng chẳng có cách nào ngủ được tiếp nữa, Hề Ninh xốc chăn xuống giường, chào cô y tế rồi chuẩn bị về.
Cô y tế cũng không ngăn cô lại. Vốn chỉ là không nghỉ ngơi đủ mới bị hôn mê, không có vấn đề gì lớn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi đang chuẩn bị ra khỏi cửa, đột nhiên Hề Ninh nhớ ra một chuyện, cô quay đầu nhìn về phía cô giáo rồi hỏi: “Cô ơi, cô có biết bạn học lúc giữa trưa tới chỗ này ngủ là ai không ạ?”
Cô giáo ngơ ra trong một khoảng thời gian ngắn, sau đó nhớ ngay tới cậu học sinh đó: “Em gặp bạn ấy rồi à?”
“Vâng ạ, lúc giữa trưa cậu ấy đã đến đây.” Hề Ninh gật đầu đáp.
Cô giáo sốt sắng: “Em ấy, em ấy không làm gì em đó chứ?”

Hề Ninh nghĩ đến chuyện anh ta đè cô ở trên giường, ngón tay anh ta cắm vào khe giữa bầu ngực cô, chuyện này đương nhiên không thể nói ra được.
“Không ạ, nhưng trông cậu ấy hơi dữ.” Hề Ninh đáp.
Cô giáo nhẹ nhàng thở ra: “Em ấy là học sinh lớp 12, tên là Lạc Ấp. Dù sao thì ở trong trường em đừng tiếp xúc với em ấy là được, tính cách em ấy có chút vấn đề.”
Cô giáo nói năng rất uyển chuyển, dù sao nói xấu sau lưng học sinh vẫn hơi khó khăn với cô.
“Lạc Ấp....”
Ký ức trong đầu Hề Ninh chợt quay trở lại ngày hôm qua, cô nghe được một câu trong lễ khai giảng: ‘Ở trong trường này, cậu nhớ đừng trêu chọc đến nam sinh lớp 12 tên là Lạc Ấp đó đấy.”
“Anh ta cũng xem như là trùm trường, thấy ai không vừa mắt là đánh người đó, bắt đầu đánh là đánh đến chết.”
Lúc ấy cô còn nghĩ rằng, người giống như cô sẽ không đụng chạm gì tới anh ta đâu.
Hề Ninh: …
Vả mặt đến quá nhanh.
Quả nhiên, không ai có thể tránh lập flag(1) mãi được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nội tâm Hề Ninh đau khổ, bên ngoài vẫn phải cười rồi nói chuyện với cô giáo: “Em biết rồi, em cảm ơn cô, hẹn gặp lại cô ạ.”
Sau đó, cô rời khỏi phòng y tế.
Không khí bên ngoài phòng y tế là mùa hạ khô nóng, toàn gió nóng thổi, càng tiếp xúc với ánh nắng da càng rát.
Hề Ninh đi dọc theo bóng cây râm mát, đi về phía sân thể dục. Huấn luyện quân sự buổi chiều còn chưa kết thúc.
Nhưng sau khi đi một vòng bên ngoài sân thể dục, Hề Ninh chợt nhận ra cô không tìm được đội ngũ của mình.

Dù là các bạn học cùng lớp, hay là huấn luyện viên kia, cô đều không nhớ rõ ngoại hình. 
Mà nói lại, vẻ bề ngoài của Lạc Ấp có thể làm cô thoáng liếc qua đã nhận ra được cũng là do cảnh tượng máu me đêm đó đã để lại ấn tượng quá sâu dưới đáy lòng cô.
Bình thường nếu không phải người quá quan trọng, cô sẽ không nhớ bề ngoài của đối phương.
Cuối cùng, Hề Ninh đứng bên ngoài sân thể dục một lúc lâu, mới được một huấn luyện viên khác phát hiện, hỏi lớp của cô rồi hô một tiếng, giáo viên huấn luyện lớp cô mới đến đón cô.
“Sức khỏe của em không sao chứ?” Huấn luyện viên còn trẻ tuổi, trơ mắt thấy cô học sinh mảnh khảnh ngất xỉu ở trước mặt anh ta, nói thật còn đáng sợ hơn đeo tạ chạy mười cây số.
“Em không sao ạ.” Hề Ninh cười với huấn luyện viên: “Chỉ là ít nghỉ ngơi, hơn nữa còn tụt huyết áp thôi ạ.”
“Em qua chỗ râm mát bên cạnh nghỉ ngơi đi, ngày mai hẵng về đơn vị.” Huấn luyện viên nói.
Đương nhiên Hề Ninh nghe theo huấn luyện viên.
Một ngày hỗn loạn cứ thế trôi qua. Sau khi giải tán, Hề Ninh về phòng học xách balo, cầm điện thoại chuẩn bị về nhà.
Cô vẫn tránh con đường nhỏ đó, dùng thời gian gần gấp đôi để về đến nhà.
Lúc cô đứng ở cửa chuẩn bị lục chìa khóa thì cửa mở.
Hề Ninh nghĩ là dì nghe thấy tiếng bước chân cô nên mở cửa. Nhưng khi ngẩng đầu, cô lại thấy một người đàn ông xa lạ đứng ở trước mặt mình.
Ông ta tầm 37, 38 tuổi, mặc một chiếc áo sơmi đen, mặt mũi sắc bén, tràn ngập khí thế của kẻ bề trên.

Ông ta cụp mắt, lạnh nhạt nhìn thoáng qua cô gái trước mặt, thốt ra một tiếng không rõ ý tứ: “Hử?”
Dì thấy Hề Ninh về, dì vội vàng đi tới, nhìn vào mắt người đàn ông rồi lại nhìn vào mắt Hề Ninh. Trong khoảng thời gian ngắn, dì không biết nên giới thiệu ông ta với Hề Ninh thế nào.
Ông ta im lặng một lúc rồi mới dùng giọng điệu không chắc chắn hỏi cô: “Hề Ninh?”
Hề Ninh ngay lập tức biết ông ta là ai.
(1) Lập flag (ngôn ngữ mạng): Một người làm một việc hoặc nói một câu nào đó về tương lai sau đó thực tế trái ngược hoàn toàn.
Ví dụ như: “Làm xong đơn này, tôi sẽ rửa tay gác kiếm.” Sau đó bị bắt. Đó là lập flag.
Nói: “Hôm nay thời tiết thật đẹp!” Ngay sau đó, trời mưa. Đó là lập flag.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận