Sứ Mệnh Bất Diệt

>>Chap 20: TRÁI ĐẤT TRÒN!.< An lắc đầu trước cái ý nghĩ kì cục của mình một cách cật lực. Nhìn mà hài! :-*
Người này cao lớn, nhưng An cảm nhận được từ người đó một luồng sóng quen thuộc. Chỉ cảm nhận là quen thuộc thôi chứ  vì sao thì An An vẫn đang nghĩ. Người đó vẫn đang chăm chú nhìn lên bầu trời. Chỉ nhìn từ phía sau thôi nhưng người đó đã toát ra sự cao quý, oai phong như một vị vua oai quyền, người đó giống như đang đứng trên đỉnh cao nhưng…lại là đứng một mình! Thật cô đơn!
Gác cây gậy bóng chày lên vai, một tay giữ gậy, một tay xoa cằm, mắt thì nhìn chằm chằm người đàn ông phía trước. Nhìn  đi nhìn lại, nhìn tới nhìn lui, An vẫn cứ thấy dáng người này quen quen mà không nhớ ra là ai. Là ai nhỉ? Là ai? Ây da thật nhức đầu! An lắc đầu rồi bước tới gần người đàn ông, tay vẫn cầm cây gậy bóng chày.
Chầm chậm bước tới, điệu bộ y như du côn!
Như cảm nhận được sự xuất hiện của người khác ở trên sân thượng. Người đàn ông dừng việc của mình lại, theo linh cảm mà xoay người.
-Ơ?An/Ông??_ An và Hàn Vũ Trấn Lôi cùng hỏi. Ngạc nhiên quá  mà? An bật cười thả gậy bóng xuống, ào vào lòng Hàn Vũ Trấn Lôi mà cười sung sướng:
-HI HI gặp lại ông rồi!

Hàn Vũ Trấn Lôi cũng hào phóng mà dang rộng vòng tay,cười hạnh phúc:
-Ừ! Ông tìm cháu mãi.
Thời gian qua ông không ngừng tìm kiếm cô bé đã làm ông cười.
Chỉ là một người thoáng qua trong cuộc đời nhưng để lại trong ông một dự cảm rất lạ. Là một điều gì đó ông chưa nghĩ ra.
Sau sự vui mừng khôn siết, An An vẫn ôm chặt tay ông, nụ cười không tắt mà thắc mắc:
-Sao ông lại ở đây ạ?

-Vậy sao cháu lại ở đây?
-Dạ cháu học ở đây! Hjhj
-Học ở đây?_ Hàn Vũ Trấn Lôi ngạc nhiên hỏi lại. An An học ở đây tại sao ông lại không biết?
-Vậy ông sao lại ở đây ạ?
- Ờ ta là hiệu trưởng ở đây!_ ông trả lời như một lẽ hiển nhiên.
-HẢ??_ An đơ như bò đen nơ!
Hi hi. Đúng là sự đời khó lường! Chưa bao giờ An tin vào điều  đó tới vậy! Người mà bao lâu nay An tìm kiếm mà không ra một tí tin tức nào lại là người mà mình quen. Hô hô. Nếu ông đã là hiệu trưởng thì kế hoạch duy tân genius của nó và đám bạn sẽ tiến hàng thuận lợi hơn rồi >.< . Dẫu sao thì nó vẫn thấy … vui quá! Hè hè
Đọc tiếp Sứ Mệnh Bất Diệt – Chương 21


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận