Sư Muội Kiếm Tông Tay Cầm Ma Trượng
7.4/10
3.158

Tác giả:

Thể loại: Cổ Đại, Hài Hước, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Huyền huyễn

Nguồn: WattpadVN

Trạng thái: Đang ra

Số chương: 17

Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương

Ngày đăng: 2 năm trước

Cập nhật: 2 năm trước

Trong khi đang tự suy nghĩ cấm chú, Ôn Vân đã tự nổ chết bản thân. Sau khi tỉnh lại, nàng còn chạy từ thế giới Ma Pháp đến thế giới Tu Chân.

Thấy đồng môn đều biết ngự kiếm phi hành, nàng cầm lấy que củi trầm tư suy nghĩ: “Nếu dẫm lên gậy ma pháp thì cũng có thể bay lên trời đúng không?”

Mỗi người trong Thanh Lưu Kiếm Tông đều yêu kiếm, mỗi khi rảnh rỗi chúng đệ tử đều sẽ đào quặng và làm nghề nguội, chỉ mong có thể tự tay đúc ra một thanh tiên kiếm bản mạng.

Sư muội ngoại môn Ôn sư muội bởi vì yêu thương sư huynh nên luôn chủ động hỗ trợ nhóm lửa. Mọi người đều khen ngợi: “Tuy Ôn sư muội không có thiên phú tu luyện, nhưng lại là một mỹ nhân có tâm hồn lương thiện.”

Còn Ôn sư muội thì vuốt đống củi có không biết bao nhiêu là nguyên liệu đỉnh cấp làm ma pháp trượng kia, cả người đều run lẩy bẩy.

“Phượng Hoàng Mộc!”

“Huyết Xà Mộc!”

Nàng nắm chặt một cây gậy: “Sư huynh, muội thiếu một cây củi, huynh cho muội mấy cây này được không?”

Các sư huynh nhìn sư muội nghèo đến mức chỉ có mấy cây củi nát cũng yêu quý như vậy, thì càng thêm trìu mến hơn: “Cho muội đó, đều cho muội hết đó. Có đủ không? Nếu không đủ thì còn ở trong phòng củi đó!”

Không lâu sau đó, các sư huynh ngây ngốc ngẩng đầu nhìn Ôn sư muội từ xa bay đến.

“Vì sao Ôn sư muội không ngự kiếm mà ngự cây củi?”

Nghe đồn trong giới Tu Chân có một nữ tu, tay cầm kiếm gỗ, nhưng uy thế lại vô cùng khủng bố.

Mọi người đều nói là nàng nắm giữ kiếm khí hóa hình, kiếm vừa chỉ là trời giáng thiên lôi ngay chỗ đó!

Ôn Vân: “Không phải, đây là lôi chú thuật.”

Kiếm lại chỉ, lửa chảy ngàn dặm.

Ôn Vân: “Không phải, đây là hỏa cầu thuật cơ sở nhất.”

Kiếm lại chỉ, nước nhấn chìm vạn giới!

Ôn Vân: Nếu ta nói đây là thanh khiết chú do ta tự nghĩ ra thì có ai tin không?

PS: Thế giới quan là tác giả tự bịa ra, văn phong hài hước sa điêu, 1V1 (Ngụy thầy trò, ngụy chủ tớ.)

Vai chính: Ôn Vân, Diệp Sơ Bạch.

Một câu tóm tắt: Đừng ép ta trở thành cận chiến Ma Pháp Sư!

Lập ý: Mạng ta do ta không phải trời.


Thân mời SStruyen.com

7.4/10
3.158
Sư Muội Kiếm Tông Tay Cầm Ma Trượng

Tác giả :

Thể loại: Cổ Đại, Hài Hước, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Huyền huyễn

Nguồn: WattpadVN

Trạng thái: Đang ra

Số chương: 17

Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương

Ngày đăng: 2 năm trước

Cập nhật: 2 năm trước

Trong khi đang tự suy nghĩ cấm chú, Ôn Vân đã tự nổ chết bản thân. Sau khi tỉnh lại, nàng còn chạy từ thế giới Ma Pháp đến thế giới Tu Chân.

Thấy đồng môn đều biết ngự kiếm phi hành, nàng cầm lấy que củi trầm tư suy nghĩ: “Nếu... ta dẫm lên gậy ma pháp thì cũng có thể bay lên trời đúng không?”

Mỗi người trong Thanh Lưu Kiếm Tông đều yêu kiếm, mỗi khi rảnh rỗi chúng đệ tử đều sẽ đào quặng và làm nghề nguội, chỉ mong có thể tự tay đúc ra một thanh tiên kiếm bản mạng.

Sư muội ngoại môn Ôn sư muội bởi vì yêu thương sư huynh nên luôn chủ động hỗ trợ nhóm lửa. Mọi người đều khen ngợi: “Tuy Ôn sư muội không có thiên phú tu luyện, nhưng lại là một mỹ nhân có tâm hồn lương thiện.”

Còn Ôn sư muội thì vuốt đống củi có không biết bao nhiêu là nguyên liệu đỉnh cấp làm ma pháp trượng kia, cả người đều run lẩy bẩy.

“Phượng Hoàng Mộc!”

“Huyết Xà Mộc!”

Nàng nắm chặt một cây gậy: “Sư huynh, muội thiếu một cây củi, huynh cho muội mấy cây này được không?”

Các sư huynh nhìn sư muội nghèo đến mức chỉ có mấy cây củi nát cũng yêu quý như vậy, thì càng thêm trìu mến hơn: “Cho muội đó, đều cho muội hết đó. Có đủ không? Nếu không đủ thì còn ở trong phòng củi đó!”

Không lâu sau đó, các sư huynh ngây ngốc ngẩng đầu nhìn Ôn sư muội từ xa bay đến.

“Vì sao Ôn sư muội không ngự kiếm mà ngự cây củi?”

Nghe đồn trong giới Tu Chân có một nữ tu, tay cầm kiếm gỗ, nhưng uy thế lại vô cùng khủng bố.

Mọi người đều nói là nàng nắm giữ kiếm khí hóa hình, kiếm vừa chỉ là trời giáng thiên lôi ngay chỗ đó!

Ôn Vân: “Không phải, đây là lôi chú thuật.”

Kiếm lại chỉ, lửa chảy ngàn dặm.

Ôn Vân: “Không phải, đây là hỏa cầu thuật cơ sở nhất.”

Kiếm lại chỉ, nước nhấn chìm vạn giới!

Ôn Vân: Nếu ta nói đây là thanh khiết chú do ta tự nghĩ ra thì có ai tin không?

PS: Thế giới quan là tác giả tự bịa ra, văn phong hài hước sa điêu, 1V1 (Ngụy thầy trò, ngụy chủ tớ.)

Vai chính: Ôn Vân, Diệp Sơ Bạch.

Một câu tóm tắt: Đừng ép ta trở thành cận chiến Ma Pháp Sư!

Lập ý: Mạng ta do ta không phải trời.


Thân mời SStruyen.com

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Mở Bình luận truyện