Mạc Tử Thần chỉ trong vòng một buổi đã xoay chuyển được tình thế, tất cả các truyền thông bài báo đều đã bị xoá, tài khoản đăng nhập của những bài viết xấu đến cô cũng đã bị xoá. Mọi chuyện được sử lý nhanh đến mức Đường Uyển Niệm còn không tin vào mắt mình, cô không ngờ có chồng quyền lực lại có ích đến như vậy.
Mọi việc đã trở về quỹ đạo, cô vẫn đi diễn như bình thường, chỉ còn vài cảnh quay cuối nữa là bộ phim “Mùa Hạ Năm Ấy” kết thúc rồi, như thế cô có thể chuyển sang đoàn làm phim của nam thần để đóng phim rồi.
Ngày hôm sau Đường Uyển Niệm đến phim trường để diễn nhưng có lẽ cũng ở đây mà cô biết được kẻ tung tin đồn kia.
“Chị Đường, em còn tưởng chị không đến quay phim nữa đấy!" Đỗ Vi Vi khi thấy cô đến đã vội chạy đến che ô cho cô và nói.
“Sao chị lại không đến?"
“Hôm qua em có đọc báo không ngờ chị lại được lên Hotsearch, nhưng mà toàn bài đăng vớ vẩn nên em không đọc, em còn tưởng chị vì thế mà không đến quay hôm nay nữa!"
“Chị không đến làm sao có tiền trả em đây?"
Hai người đang trò chuyện vui vẻ vào trong phim trường để chuẩn bị cảnh quay, lại gặp tên Sở Hạo Thiên cùng với Lương Kiều Oanh đang đi đến. Đường Uyển Niệm muốn né cũng không được, hai người họ chặn đường lại không muốn cô vào trong, miệng cười cười.
“Cô Đường, nếu cô mệt quá có thể về nghỉ ngơi, lỡ để phóng viên hay ai đó chụp được lần nữa lại không hay!" Lương Kiều Oanh bĩu môi chế nhạo.
“Hazzz, tôi cũng đang khổ quá đây, tự dưng được lên Hotsearch nên cũng không biết xử lý làm sao?"
Sở Hạo Thiên đứng bên cũng phải lên tiếng nói ngoáy vài câu: “Không ngờ em mới rời xa anh có ít nay đã thiếu hơi đàn ông vậy rồi, em nhớ đừng dính tới mấy ông chú có vợ rồi nha, nguy hiểm lắm!"
“Ây dô, làm anh phải quan tâm rồi, à mà quên hỏi thăm, chân anh bị tông đã đỡ đau hơn chưa? Không biết tên nào lái xe mà bất cẩn như thế, đụng có một bên nếu cả hai chân bị gãy như thế có phải tốt hơn không?" Đỗ Vi Vi bên cạnh còn tưởng cô đang quan tâm ai ngờ nghe đến cuối mới phì cười, cô nói móc quá rồi.
Sở Hạo Thiên không thể nói được đành phải bẻ lái đến chuyện hôm qua:
“Ngưỡng mộ em thật, trong vòng có mấy tiếng mà lên thẳng Hotsearch, anh và Oanh Oanh muốn mãi cũng không được!"
“Đúng rồi đấy anh, vợ chồng mình cũng nổi tiếng mà chưa được lên Hotsearch bao giờ, hay chi bằng mình xin ít kinh nghiệm được trên đầu trang và được bao nuôi nhỉ?"
“Đúng là hai vợ chồng, giống nhau đến mức con chó cũng phải nghĩ là đồng loại!" Cô không thèm nể nang lập tức nói một câu khiến cả hai đều phải tức giận.
“Cô nói lại giống chó đó, cái con này!"
Lương Kiều Oanh muốn nắm lấy tóc cô từ phía sau nhưng bị Đường Uyển Niệm né được và phản kháng lại.
“Tôi nghĩ cô nên biết giới hạn của bản thân, đừng tưởng tôi không biết cô là người đứng sau tất cả, với lại đừng đi quá giới hạn chịu đựng của tôi, bởi tôi còn nắm trong tay video ân ái bẩn thỉu của hai người đó!" Đường Uyển Niệm quay lại nắm lấy tay Lương Kiều Oanh mà răn đe, khi thấy khuôn mặt ả và tên họ Sở tái mặt, cô lại nở một nụ cười hiền hậu.
“Này đừng lo lắng vậy chứ, nào mở dãn cơ mặt ra, không phải hai người muốn lên Hotsearch sao? hay để tôi giúp một tay nha! Có khi còn nổi nhanh hơn tôi đó!"
Đường Uyển Niệm nói xong liền không quan tâm đến phản ứng của hai con người đó, trực tiếp đi vào trong cùng với Đỗ Vi Vi. Cô cũng không hề nghĩ đến hai người họ sẽ đứng sau chuyện đó, nhưng gắn hết lại manh mối và lời nói của họ cô càng khẳng định những gì cô nghĩ là thật.
Buổi sáng thời tiết mùa hạ dù nóng nhưng cũng rất dễ chịu, ngoài trời nắng cũng không có nóng, còn có chút giải toả. Buổi diễn của cô cứ thế mà diễn ra tốt đẹp, cũng là buổi cuối cùng cô diễn chung với đoàn làm phim, từ hôm nay đã kết thúc cảnh quay của cô và bộ phim cũng kết thúc từ đây, mặc dù chỉ đóng diễn viên phụ nhưng nó cũng là thành quả cố gắng của cô, ít ra mọi người cũng biết đến cô thông qua bộ phim này.
“Chị, tối mai có tiệc đóng máy phim, chị nhớ đến đúng giờ đấy!"
“Chị biết rồi! Mai em cứ đến trước chị sẽ đến sau!"
“Nhưng mà chị có cần em chuẩn bị trang phục cho chị không?" Đỗ Vi Vi quan tâm hỏi, bởi thường mỗi khi đoàn phim có việc quan trọng, Vi Vi đều đi thuê một chiếc váy thật xinh đẹp để cho cô mặc.
“Lần này không cần làm phiền em rồi, em cứ yên tâm đến ngày mai chị sẽ cho em thấy chị xinh đẹp như thế nào!"
Đường Uyển Niệm giờ là phu nhân của Mạc gia, đương nhiên sẽ có váy áo lộng lẫy và người trang điểm riêng, mặc dù không công khai ra ngoài và là hôn nhân hợp đồng nhưng cô vẫn có quyền trong Mạc gia.
“Cô Đường!" Bên phía đường một chiếc xe màu đen sang trọng dừng lại, bước xuống là một thanh niên mặc đồ đen lịch lãm bước tới bên hai người.
“Tôi đến đón cô về nhà!"
“Ai vậy chị?" Đỗ Vi Vi ghé sát tai cô mà hỏi.
“Bạn chị, qua nó bải đến đón chị về nhà, ai ngờ nó lại làm thành ra như thế này!"
“Vậy sao? Em còn tưởng anh chàng nào đến đón chị đó, thôi chị về đi!"
“Vậy chị về trước!"
Đường Uyển Niệm ngồi vào trong xe mới thở ra hơi nhẹ nhõm, may mà cô đã dặn người làm trong nhà ra ngoài gọi bằng tên cô, nếu không lại bị lộ ra.