Sự Ngọt Ngào Dành Riêng Cho Em


Đường Uyển Niệm ngồi trong xe thấp thoảng không dám nhìn vào anh, sợ mình bị anh mắng vì đã đem chiếc váy đắt tiền đi làm hỏng.

Cô sợ hãi ngồi trên xe không dám ngọ nguậy, cô không nghĩ chiếc váy nhẹ nhàng đó lại đắt, cô nhìn chiếc váy bị vấy bẩn Đường Uyển Niệm kéo chỗ bẩn lên cố lấy khăn tay của mình mà lau.
Làm ơn sạch đi mà!
“Nếu em chà vậy nó càng thêm hư thôi!”
Trong khi Đường Uyển Niệm đang lo lắng không biết làm sao cho chiếc váy sạch trở lại, anh thì bình tĩnh mà nói.
“Anh giận rồi sao? Em xin lỗi vì đã lấy chiếc váy đắt tiền này rồi làm nó bẩn!” Đường Uyển Niệm ấp úng nói, anh và cô là vợ chồng hợp đồng nếu giờ anh bắt cô đền tiền có khi bán cả cái thân cũng không đủ trả.
“Không giận, với lại em lấy chiếc váy đó là rẻ nhất rồi!”
20 tỷ mà anh nói rẻ?
Đùa nhau à? Đúng là nhà tài phiệt có khác!
Đường Uyển Niệm không thể khép được miếng tròn xoe của mình, cô không ngờ trong chiếc tủ váy đó anh lại chuẩn bị toàn đổ đắt tiền như vậy, giờ cô biết rồi có khi sẽ không bao giờ đụng vào chiếc tủ đó cũng nên.

“Từ giờ không được để cho người khác bắt nạt nữa biết không? Nếu để anh nhìn thấy em chết chắc!”
“Dạ, anh không bắt em đền sao?”
“Đương nhiên phải đền rồi, 20 tỷ chứ có phải vài trăm đâu!”
Đường Uyển Niệm bị anh doạ cho sợ, cô run rẩy mở tài khoản của mình ra, nhìn trong đó còn vài triệu cô toát mồ hôi lạnh.
Giờ này còn có ai mua thận không ta?
“Em không có nhiều tiền như vậy để đền cho anh, anh cho em thời gian nhất định sẽ có tiền!”
“Ai bảo em đền tiền?”
“Vậy anh bắt em đền gì?”
“Thơm anh một cái anh sẽ xoá bỏ cho em!” Mạc Tử Thần tinh ranh vừa nói vừa chỉ tay vào má của mình.
“Hôn sao?”
“Đúng rồi, nếu không được thì…!” Mạc Tử Thần còn chưa kịp nói xong, Đường Uyển Niệm mà nhanh thơm vào má của anh, sau khi thơm anh cô lại xấu hổ không dám nhìn thẳng vào anh.

Mạc Tử Thần bị cô hôn bất ngờ, trong lòng vui sướng nhưng vẫn tỏ ra lạnh lùng.
“Em thơm bất ngờ quá, anh chưa cảm nhận được!”
Mạc Tử Thần chả mấy mới có dịp bắt nạt cô đương nhiên phải chú trọng rồi.

Đường Uyển Niệm đã ngại đỏ cả tai nhưng vẫn phải chấp nhận hôn anh một lần nữa, nhưng lần này Mạc Tử Thần đã chú ý hơn, khi thấy cô thơm liền xoay mặt, cứ vậy Đường Uyển Niệm đã hôn vào môi anh mà không phải là má.
“Anh…!”
“Anh làm sao?”
“Đồ ranh ma!”

Đường Uyển Niệm nói xong bĩu môi quay đi chỗ khác, hai chiếc má bánh bao của cô khiến anh phì cười.

Mạc Tử Thần không nghĩ chỉ có một nụ hôn thôi mà cô lại hờn dỗi dễ thương như vậy, đến khi về nhà còn không chờ anh cứ thế phi thẳng lên phòng.
- ---------------
Hôm nay Đường Uyển Niệm đến thăm bà mình, nhờ có sự giúp đỡ của Mạc Tử Thần nên bà đã được chuyển đến bệnh viện tốt hơn, các bác sỹ và hộ lý đều rất giỏi, nhìn bà khoẻ mạnh trong lòng cô rất an tâm.
“Tiểu Niệm của bà lớn vậy rồi sao?”
“Dạ, bà thấy trong người thế nào? Cháu đẩy bà ra ngoài đi dạo nha!”
Đường Uyển Niệm ân cần giúp bà ngồi vào xe lăn rồi ra ngoài, đã lâu rồi cô mới có thời gian cùng bà trò chuyện lâu đến vậy.
Nắng ngày hôm nay mát mẻ, bầu không khí nhẹ nhàng gió thoải mái thích hợp cho những người đi hẹn hò, Đường Uyển Niệm ngồi bên bà trò chuyện mãi đến chiều mới về.

Khi chấp nhận lời kết hôn của Mạc Tử Thần cô không ngờ có một ngày bản thân cảm nhận được hơi ấm của người bà bị bệnh tuổi già, khi đó cô không nghĩ anh sẽ để tâm đến bà mình, nhưng khi chứng kiến những gì mà anh làm với bà cô thật sự rất biết ơn.
Khi đi ra khỏi bệnh viện, trong lòng cô không còn nặng nề như trước nữa mà cảm giác rất thoải mái.

Đường Uyển Niệm đang tận hưởng không khí nhẹ nhàng bất cẩn mà đụng phải người đi vào.
”Xin lỗi cô nha, cô có làm sao không?” Đường Uyển Niệm vội xin lỗi và giúp đối phương nhặt đồ lên.

“Tôi không sao, đi đứng mắt nhìn đường một chút!”
“ Vâng!”
Đường Uyển Niệm chưa kịp nhìn mặt đối phương là ai, nhưng nhìn dáng người cô cũng có thể biết đối phương là người mẫu.

Cô cũng không quan tâm mà bắt xe về nhà.

Ở một bên khác Mạc Tử Thần vừa nhận được tin bạn thuở nhỏ của anh về nước, anh cũng không mấy vui vẻ, chỉ giúp bạn mình chuẩn bị một khách sạn, còn bản thân lại suy nghĩ làm sao để Đường Uyển Niệm không gặp phải người bạn này.
“Mạc tổng, khách sạn của Hạ tiểu thư tôi đã chuẩn bị xong rồi!”
“Được rồi, cậu ra ngoài đi!”
Mạc Tử Thần trước giờ không thích người bạn thanh mai trúc mã này, mặc dù hồi nhỏ chơi thân với nhau nhưng từ khi biết nhận thức mọi thứ Mạc Tử Thần đã không thèm quan tâm đến hạng người hai mặt này, chỉ qua nể tình bạn nè nên anh mới phải giúp nàng ta thuê một phòng khách sạn ở thành phố..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận