Sự Nham Hiểm Của Tiêu Đồ

Cuộc đời là một tấn bi kịch.

Thế mà màn bi kịch xảy ra đã ba ngày rồi.

Ba ngày qua đối với Duy Duy mà nói là một thảm họa trần gian. Cứ mỗi lần
nghe thấy tiếng còi ‘ríu ríu ríu’ của xe cảnh sát, cô mất hết cả hồn.

Trước đó thì bị chú rể bỏ rơi tại lễ đính hôn, tiếp theo thì đi xâm phạm tình dục chính anh trai của mình. Cô còn đang phân vân vì mất đời con gái,
thế mà kết cuộc đẩy ngược thành bị cáo.

Hôm nay là ngày Thỏ Thỏ cho cô kì hạn cuối cùng, địa điểm vẫn ở khách sạn kia.

“Suy nghĩ đến đâu rồi?” Anh tới sớm, sắc mặt lạnh tanh như ông chủ nợ.

Duy Duy chính là đối tượng bị thu nợ. Cô vô tình liếc anh, lại nhìn trúng
vào chiếc còng số tám đặt trên bàn trà. Nếuắc đầu từ chối, anh sẽ sử
dụng nó để bắt cô đưa tới sở cảnh sát? Duy Duy toát mồ hôi lạnh, nói:

“Thỏ Thỏ à, chuyện kia… em cảm thấy… hai người chúng ta… thật sự không phù
hợp cho lắm?” Có nhiều nhân tố phức tạp vướng víu bên trong, nếu ở cạnh
nhau sẽ mất tự nhiên.

“Sao lại không phù hợp? Chẳng lẽ vì vóc dáng anh không đủ cường tráng?” Anh cau mày, cố tình bẻ cong ý của cô.

“Không hẳn vậy! Anh đâu có thuộc khẩu vị của em, nếu ở bên nhau, cũng chẳng
thỏa mãn được. Cuối cùng em còn phải khốn khổ để ‘vượt tường’ nữa!” Cô
thì thào.

Cô dám nói như vậy! Tiêu Đồ tức đến hộc máu.

“Vậy là em chọn điều thứ hai? Anh dồn ép hỏi.

“Anh chẳng kiện được em đâu… Bây giờ pháp luật chưa hoàn hảo, chưa bảo vệ
được phụ nữ và nam giới. Nên kiện cáo vì bị xâm phạm tình dục chỉ làm
trò hề cho người ta cười thôi…” Vì chột dạ, giọng của cô càng lúc càng
nhỏ.

“Hơn nữa, em đâu phải cố ý, lúc đó em thật sự say quá rồi…” Ngay cả chính cô cũng thấy mình quá vô liêm sỉ.

“Vậy là em kiên quyết từ chối nó?” Câu hỏi của anh rất lạnh lùng.

Duy Duy sợ tới mức lông tơ dựng đứng hết lên. Cô nào dám, nếu anh đưa video lên mạng thì cô còn mặt mũi nào gặp ai nữa?

“Hay là… hay là chúng ta dùng cách giải quyết thứ ba đi?” Duy Duy nuốt nước miếng xuống cổ họng, thử thương lượng.

Cách giải quyết thứ ba? Dường như anh đã nói qua, chỉ có hai con đường để đi thôi? Tiêu Đồ nheo đôi mắt nguy hiểm lại, hỏi:

“Nói nghe thử coi.”

Cách thứ ba chính là…

“Hay là… em để anh cưỡng hiếp lại cho huề đi.” Vừa nói xong, Duy Duy liền
lấy tay che mặt. Thật là cuộc sống khốn khổ, khóc không ra nước mắt.

Đề nghị này khiến Tiêu Đồ ngây người. Anh nghĩ rằng cô sẽ đưa ra lời nói dối nào đó

“Để anh… suy nghĩ một chút…” Nên duy trì nguyên tắc, mặc dù trái tim anh bắt đầu rung động.

Không, phải nói là rung động chết đi.

“Đừng đắn đo nữa, cứ làm như vậy là huề. Em xâm phạm anh một lần, anh cưỡng
hiếp em một lần. Rồi anh đưa video trả lại cho em, sau này chúng ta
không ai nợ ai.” Nói hết những lời này, Duy Duy hoàn toàn chẳng dám
ngẩng đầu lên nhìn biểu hiện của anh.

Dù sao hai người đã ‘làm’ một lần rồi, giờ có ‘làm’ thêm lần nữa cũng chả sao, cô ráng nhịn chút sẽ xong ngay!

Sau này không ai nợ ai! Nghe xong sáu từ này, nỗi buồn bất chợt dâng trong
lòng anh, vốn dĩ trái tim đang dao động bỗng giá rét vài phần.

“Anh không đồng ý!” Làm xong rồi mai mốt bỏ của chạy lấy người à?

Nghe lời từ chối của anh, cô đáng thương ngước mắt lên, kéo ống tay áo anh, nói:

“Thỏ Thỏ ơi! Đừng có khó khăn như vậy mà, tối nay em thật sự sẽ để anh tùy
tiện lựa chọn cách của mình: Dùng roi da, nhỏ nến, hoặc doggy [1]… Bất
kể anh muốn đối xử với em ra sao, em đều gánh vách được hết!”

Cái này… chết tiệt! Anh thật chẳng đủ ý chí để từ chối, lòng bắt đầu rung rinh.

Người con gái bạn yêu dùng giọng điệu thành khẩn xin bạn ‘ăn nằm’ với cô ấy,
bắt nạt cô ấy, làm sao đàn ông nhịn cho nổi? Đặc biệt cô còn lắc lắc anh vài cái, khiến trái tim luôn tự mãn rất kiên cường của anh tan chảy…

Im lặng một lúc lâu, thật lâu về sau…

“Anh đi tắm đã.” Anh không quay đầu lại, bước thẳng vào nhà tắm.

Anh đã đồng ý rồi? Duy Duy thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng cảm thấy là lạ.

Anh đi được mấy bước thì quay lại, khiến tim Duy Duy muốn rớt ra ngoài.

“Đừng lãng phí thì giờ, tới đâyđi!” Anh kéo cô theo.

Một cái, hai cái… anh cởi hết quần áo của mình cởi ra trước.

Duy Duy theo dõi anh chăm chú. Đây không phải lần đầu nhìn anh trần truồng, nhưng vẫn thấy anh rất đẹp. Tuy cơ thể anh thanh mảnh, nhưng đường cong lại rõ nét, các khung xương hoàn mỹ làm hai chân cô mềm nhũn ra.

Vòi tắm hoa sen phun dòng nước ấm trên vai anh, trên quần áo cô.

Bầu không khí thật lãnh mạn…

Đôi mắt sâu thẳm của anh nhắm lại, nghiêng người xuống hôn cô.

Nồng nàn vô hạn, nháy mắt đã đốt cháy lan tràn…

Nụ hôn anh nhẹ nhàng da diết, tận tình khiêu khích, mỗi cánh môi mọng đều
bị đầu lưỡi mềm mại của anh liếm mút, triệt để nếm thử, không bỏ qua bất kì hương vị nào, tựa như một loại khổ hình cực kì ngọt ngào. Duy Duy bị dụ hoặc, đôi mắt mê ly, từng chút hé mở môi mình ra chào đón anh.

Nhận thấy cảm xúc đã được điều chỉnh, anh bắt đầu từ từ cẩn thận cởi bỏ quần áo trên người cô. Hơn nữa, anh vừa cởi vừa đem nụ hôn của mình in dấu
lên khắp miền da thịt mịn màng ấy.

In trên cổ – trên gò ngực
căng đầy nhựa sống, thỏa thích liếm mút, khiến cả người Duy Duy bốc
cháy. Từng ngón tay, từng nụ hôn của anh dẫn đường làm cô như con búp bê hoàn toàn thuần phục ở bàn tay anh.

Trong bồn tắm mát-xa rộng rãi của khách sạn, anh rũ bỏ món quần áo cuối cùng trên người cô, rồi bế xốc cô vào bồn.

“Ở… ở trong này hả?” Duy Duy lắp bắp hỏi.

“Ừ.” Anh gật đầu.

Bồn tắm đầy nước, khuếch tán từ từ qua đùi qua eo họ.

“Tại, tại sao vậy?” Duy Duy run rẩy hỏi lại.

Cô run rẩy không phải vì sợ hãi mà do kích động. Cô chẳng nhớ rõ lần đầu
tiên họ ‘làm’ ở trên giường hay ở nơi nào, nhưng cô biết mình sẽ tuyệt
đối nhớ kĩ lần thứ hai… Cô thích, cô rất thích!

“Em không nhớ à? Có một lần chúng ta suýt chút nữa đã ân ái trong nhà tắm.” Nếu không phải cô tự dưng đến kì kinh nguyệt.

Dĩ nhiên là cô nhớ rõ – nhớ rõ – nhớ rõ.

“Chu Duy Duy, anh đã nói với chính mình rằng…” Anh nâng mặt cô lên, đem vật
đàn ông cương cứng chà sát vào vùng nữ tính của cô trong làn nước.

“Một ngày nào đó, anh muốn làm tình với em trong nhà tắm.”

Duy Duy cảm thấy cả người run rẩy, mồ hôi ẩm ướt mái tóc. Bởi vì, mỗi lỗ
chân lông trên cơ thể cô đều trong trạng thái hưng phấn căng thẳng.

Trời ơi trời, cô có giống người con gái đang chờ bị cưỡng hiếp hay không? Vì cố che dấu ham muốn dâm đãng của mình, Duy Duy nhéo vào thắt lưng một
cái thật đau, giả vờ mất vui, thiếu kiên nhẫn, nói:

“Nè, còn nói vô nghĩa làm gì, rốt cuộc anh có muốn cưỡng hiếp em không? Tốt nhất
hành động nhanh một chút, để em mau chết sớm đi…”

Nói thì chậm, làm thì mau, thắt lưng anh cong xuống, đem vật cứng rắn giữ lấy cô.

“A… đau quá…” Duy Duy bật khóc nức nở, vì đau quá!

Gặp quỷ rồi, đau như cả người bị xé rách! Chẳng phải họ đã ‘làm’ một lần rồi à? Tại sao lần thứ hai cũng đau như vậy?

Trước kia còn làm việc trong cabin, một đám tiếp viên các cô vì đi chung
đường rất nhám chán, nên thích buôn chuyện trên trời dưới đất, thỉnh
thoảng cũng nói qua đề tài về lần thứ nhất hay lần thứ hai trong quan hệ nam nữ. Có người nói lần thứ hai vẫn còn rất đau, có người nói lần thứ
hai chả đau đớn gì nữa… Xem ra cô thuộc loại người yếu ớt vế thứ nhất
rồi!

Thật ra động tác của Tiêu Đồ không mãnh liệt, ngược lại rất chậm. Anh băn khoăn về cảm xúc của cô, nhưng mỗi lần anh nhẹ nhàng tiến vào, Duy Duy đều cảm thấy mình đau đến ruột gan dồn cục, thắt lưng như
muốn đứt lìa.

Cô quả nhiên bị xâm phạm tình dục. Hừ, một chút khoan khoái cũng chẳng có, cô đau đến sắp chết đây!

“Anh mau một chút đi, làm chậm như rùa bò ấy!” Duy Duy nhịn không được tức giận, thúc giục.

Mau một cht? Chậm như rùa bò? Mắt của Tiêu Đồ càng thêm u ám.

Bị nói khích, anh đang muốn dùng sức, thì một thứ cảm giác tê dại khuây
khỏa bất ngờ đập vào sống lưng, khiến tâm trí anh choáng váng. Anh vội
vàng rút ra…

Một dòng chất lỏng màu trắng ngà, mang theo chút
máu màu hồng nhạt khó phát hiện như đóa hoa rơi trên mặt nước, rồi mau
chóng tan đi.

Anh ‘bắn’ rồi? Cơ thể đột nhiên bị hút ra trống rỗng, làm Duy Duy thấy mất mát.

“Nhanh vậy à.” Cô bĩu môi. Quả nhiên ‘tiểu thụ’ chính là ‘tiểu thụ’, vốn dĩ không thể nào chịu nổi phong ba bão táp.

“Hai chúng ta huề nhé!” Đã xong việc, Duy Duy kéo khăn tắm trùm người, định ra đi khỏi bồn.

“Chưa được.” Anh kéo tay cô lại.

“Sao còn chưa được nữa? Tốc độ của anh nhanh, đâu phải lỗi do em!” Duy Duy không phục.

“Em xâm phạm anh một lần, anh cũng cưỡng hiếp em lại rồi, cái này hợp tình hợp lí mà!”

“Xem ra, thể lực em còn tốt lắm.” Anh lì lợm nói.

“Bước chân rất ổn định, chưa nhũn ra tí nào.” Anh cò kè mặc cả.

‘Tốc độ nhanh đâu phải lỗi do em!’ Tốt lắm, tốt lắm, những lời này quá mức
kích thích người! Nếu tối nay anh không đem mấy lời sỉ nhục trong đầu cô tiêu trừ, thì chẳng cần sống nữa.

Cô bỗng thấy da đầu mình run lên từng chặp. Chân cô không nhũn ra cái con khỉ mốc anh á!

“Vậy nên con mắt nào của em thấy anh đã cưỡng hiếp được em?” Anh lạnh giọng hỏi. (^O^)

Duy Duy nuốt nước miếng, uất ức nói: “Anh… vậy anh muốn sao?”

“Làm lại lần nữa!” Không để cô đôi co thêm, anh trực tiếp trần truồng bế cô đi vào phòng ngủ.

“Anh thất tín!” Nằm trên giường, Duy Duy la lối.

Hoàn toàn phớt lờ, a đưa cho cô một cái gì đó…

“Đeo giúp anh đi!”

Duy Duy chăm chú nhìn vào, hóa ra là bao cao su. Đồ giả bộ săn sóc, vừa rồi có mang đâu, bây giờ bày đặt mặc áo mưa!

Duy Duy từ chối thú nhận, ban nãy anh không đeo bao mà trực tiếp xâm nhập, khiến cảm giác của cô vô cùng rung động.

Đó là sự kết hợp giữa hai người. Cho tới nay, cô chưa bao giờ có cảm giác rung động như thế.

Vừa ngồi xổm xuống, Duy Duy đã trợn mắt.

“Nhanh như vậy mà…” Anh hồi phục sức khỏe rất mau.

Lúc này, vật đàn ông của anh cường hãn dương cao. Duy Duy không còn rụt rè, lớn mật chạm vào chính giữa nó.

Wow, dễ thương quá! Cô thở dài cảm thán.

Lúc xem phim người lớn, cô luôn nghĩ ‘thằng nhỏ’ của đàn ông thật ghê tởm,
nhưng khi chứng kiến tận mắt, lại có cảm giác vô cùng thân thiết. Cứ như nhìn thấy bà con thân thích!

Anh thở một hơi lạnh toát, dục vọng trong bàn tay cô nhảy lên từng hồi.

Một dòng điện bỗng chạy xoẹt qua người Duy Duy, làm cô hưng phấn khó hiểu.
Duy Duy vội vàng xéo toạt chiếc áo mưa, giúp anh trùm lên người tên ‘bà
con’ ấy.

Một lần, hai lần, cô đưa chiếc bao chạm vào, nhưng chẳng biết cách nào để kéo xuống.

Tiêu Đồ chịu hết nổi rống lên một tiếng, trực tiếp tự mình đeo vào. Sau đó, trong phòng…

“A… a… a…” Chỉ có tiếng rên rỉ nức nở.

Còn có hồn tiêu phách tán…. Bởi vì con rùa đã biến thành dã thú!

“A… anh nhẹ chút… chậm một chút…” Cô hét lên.

Tiếng thở gấp gáp pha lẫn tiếng các cơ bắp mạnh mẽ chạm nhau.

“Em… thật sự chịu hết nổi… anh tha cho em đi

Không được sao? Anh dừng động tác lại.

“Đừng tha cho em!” Cô lại hét lên.

Không gian bỗng nhiên cuồng điên, nhiệt tình bao trùm cả căn phòng.

Hơi thở hổn hển, tiếng rên rỉ quấn quít.

Một sự kết hợp hài hòa, quá mức hài hòa.

Nhưng… phải, làm, như, thế, nào, mới, giống, một, vụ, cưỡng, hiếp?

~*~

[1] Nguyên bản học cẩu gì gì đó… Tôi thấy đưa ra tiếng việt nó khiếp quá, nên dùng chữ này dễ đọc hơn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui