Lúc xe dừng trước khách sạn Diệp Tứ, Doãn Hạ cùng Tiêu Thanh bước vào trong.
Tiêu Thanh mặc chiếc váy dài ôm sát phần chân có chút đối lập với sự tinh khôi của Doãn Hạ vì trong Tiêu Thanh rất xinh đẹp quyến rũ.
Trong buổi tiệc, Doãn Hạ bắt gặp vô số người quen ở đây.
Mọi người không ai khác chính là nhân viên của công ty, còn là nhưng nhân viên trong bộ phận quan trọng nhất của Tân Thời.
Doãn Hạ, bắt đầu có chút khó hiểu.
Mọi người thấy cô đến liền vui mừng ra mặt chạy lại.
Thư ký Kim, tóc búi cao váy đỏ cúp ngực rất duyên dáng.
"Trưởng phòng Hạ, chị cũng đến rồi sao?"
Doãn Hạ, lễ độ gật đầu.
"Em gọi là Doãn Hạ được rồi!"
Tân Thời, vẫn chưa hoạt động lại cho nên cô cũng không phải trưởng phòng, kỳ thật cô cũng không chú trọng quá về việc xưng hô.
Mọi người cảm thấy vui vẻ thổi mái là được.
Mọi người bắt đầu tiến đến quay quanh Doãn Hạ, cả Tiêu Thanh cũng bị đẩy sang một bên.
"Trưởng phòng Hạ, đến hôm nay mới có thể gặp được chị.
Bọn em có chút nhớ nhung đó!"
"Đúng vậy, chúng ta làm chung một công ty.
Cũng được xem là vào sinh ra tử, vẻ vang có, thất bại có.
Trưởng phòng Hạ dẫn dắt bọn em đến ngày hôm nay, Tân Thời dù sao cũng là một kỷ niệm đẹp, bọn em sẽ không đi làm ở đâu cả.
Đợi ngày Tân Thời hoạt động lại, bọn em lại về làm!"
Mọi người nhìn nhau gật đầu, vẻ mặt ai nấy đều hiện rõ sự đồng tình.
Đột nhiên khoé mắt Doãn Hạ có chút ươn ướt, thật xúc động, mọi người ở Tân Thời xem ra rất xem trọng tình cảm.
Nhớ đến những lúc cùng nhân viên tăng ca đến khuya, nhớ những lúc cùng nhau dành giật dự án, chỉ cần nghĩ đến thôi trong lòng ấm áp hẳn.
Doãn Hạ, nở nụ cười điềm đạm mang theo sự biết ơn.
"Mọi người thật có lòng, cảm ơn mọi người đã coi trọng tình cảm.
Chỉ cần Tân Thời hoạt động trở lại, mọi người phải đến làm không được phép thiếu một ai!"
Mọi người ồ lên thành tiếng, nam thanh nữ tú ở công ty ai ai cũng thanh thoát xinh đẹp.
"Vâng!"
"Nhất định rồi!"
"Vâng, trưởng phòng Hạ!"
Buổi tiệc chào đón lãnh đạo mới, cư nhiên lại biến thành nơi thể hiện tình cảm của nhân viên với Doãn Hạ.
Tiêu Thanh và thư ký Kim đứng nép sang một bên nhìn nhau cười gượng.
Doãn Hạ tiến đến có chút thắc mắc liền hỏi.
Hơn mười phút sau, người xuất hiện không ai khác chính là Viễn Mặc.
Anh ta mặc vest tương đối chỉnh chu, tóc chải gọn ra sau để lộ gương mặt điển trai ngời ngời.
"Các vị à, buổi tiệc sắp sửa bắt đầu rồi, chỉnh trang lại áo váy đi, người nào muốn dậm lại lớp trang điểm thì đi dậm đi, hôm nay có không ít các anh chàng độc thân đến từ tổng bộ đó, hôm nay để Viễn Mặc tôi đây, trải đường sẵn cho mọi người!"
Mọi người bắt đầu cười ồ lên, đồng thanh đáp.
"Hahaha...!Viễn tổng anh thật khéo đùa rồi!"
Doãn Hạ, không thể ngồi yên liền lên tiếng.
"Viễn tổng, gần đây không làm kinh doanh nữa sao? Chuyển sang làm ông mai luôn rồi!"
Người đàn ông hất mặt từ kiêu.
"Chị dâu, bằng hữu gặp chuyện tôi đây cũng chẳng còn tâm chí kinh doanh.
Thôi thì sẵn tiện chuyển nghề, ông mai này, xem ra rất hợp với tôi!"
Người đàn ông này, giỏi nhất là trêu đùa người khác.
Dáng vẻ của anh ta tùy tiện phóng khoáng không chửng trạc tý nào.
***
Bữa tiệc mở màn bởi âm nhạc, không gian mô phỏng khá sáng tạo, đàn piano du dương như bóng dáng thiếu nữ thanh xuân nhẹ nhàng quanh quẩn, đàn dương cầm vương vấn rót vào lòng người.
Từng người nhạc công trên sân khấu đều rất chuyên nghiệp.
Tiệc bắt đầu, mọi người được mời vào bàn dự tiệc dùng món ăn.
Chỗ ngồi của Doãn Hạ và Tiêu Thanh ngay phía dưới của sân khấu.
Viễn Mặc, đích thân làm chủ trì buổi tiệc, chẳng trách anh ta làm ăn mặc chỉnh chu như vậy hoá ra là để chủ trì buổi tiệc.
phu nhân diện cho toàn thể các thương nhân ở đây lên bục phát biểu, kể lại lịch sử sáng lập tổng bộ của ngành chứng khoán, kể ngành chứng khoán ở Trung từ bước hoạt động như thế nào? Làm thế nào từ một thị trường chứng khoán nhỏ dần dần mở rộng ra toàn cầu, nói không dài, nhưng lại đủ rung động lòng người.
Sau khi Sở phu nhân thuyết trình xong, bà đi xuống.
Thì Viễn Mặc bắt đầu triển khai tiếp, giọng anh mạnh mẽ vang vọng khắp cả không gian buổi tiệc.
"Và sau đây tiếp theo, tôi xin được phép mời vị lãnh đạo mới cho ngành chứng khoán của chúng ta, anh ấy có công rất lớn trong việc mang thị trường chứng khoán ra thế giới.
Không ai là chính là CEO của tập đoàn Tân Thời, chủ tịch của ngành chứng khoán Tống Dương Phàm!"