Cô ta quay mặt lại nhìn cô, cô kinh hãi giật mình và la lớn:- MÓA Ơi con quỷ ....!cứu con với sư phụ.- Công tử đúng là tinh mắt a.Cô lùi ra xa:- Có phải ngươi mê hoặc những nam nhân này để hút sinh khí không?- Công tử nói rất đúng, còn bây giờ...!lộ bộ mặt thật ra đi- Cô ta tiến sát gần cô và dựt dây cột tóc ra.Đông Hoa tức giận:- Ngươi..
thì ra đã biết trước ta là nữ nhân.Nữ quỷ kia bắn tơ vào người cô, miệng cô ta há ra để lộ một hàm răng sắt.- Ngươi..
ngươi là nhện quỷ trong truyền thuyết.
- Đông Hoa tỏ vẻ ớn lạnhCô ta cười lớn lên, tiến đến và đặt tay lên cằm cô, dùng lưỡi của mình để liếm vào má cô:- Chà chà, công nhận cũng ngon đấy.
Này nữ nhân kia, chuẩn bị cho ta ăn thịt nào.- Không- Đông Hoa la lên, cố động đậy người nhưng bị tơ nhện dính chặt nên không cách nào thoát ra được.Cùng lúc đó, đại căn phòng kia, Mộ Ngôn đã say nhưng vẫn có chút hơi tỉnh táo.Anh ra khỏi phòng cùng với cầm một bình rượu trên tay:- Đông Hoa, con ở đâu để sư..
sư phụ đi tìm.
Con giận sư phụ rồi hả?Anh nghĩ Đông Hoa rất thích nghe nhạc nên đến đại sảnh.
Cũng thật tình cờ Đông Hoa đang ở đấy.Thấy anh bước vào, Đông Hoa kêu:- Sư phụ, đồ nhi bên này.
Người cứa con với.Quỷ nhện quay mặt ra đằng sau, cô ta nhếch mép:- Chỉ là một người bình thường sao có thể đánh thắng được với ta.
Chúng bay đâu, ra ngăn chàng ta lại.Đám quỷ thuộc hạ của cô gái này đều ra ngăn Mộ Ngôn nhưng thật không ngờ là lại bị anh ta tiêu diệt hết trong sự không tỉnh táo của mình ( thực chất là chỉ vô tình dùng phép thuật)Quỷ nhện kia quay lại bất ngờ hoảng hốt:- Cái gì, không thể nào.- Ngươi thấy chưa, sư phụ của ta là mạnh nhất.Quỷ nhện tấn công về phía Mộ Ngôn.
Mộ Ngôn đi chệch sang một bên rồi đi lại chỗ của Đông Hoa.- Cái gì, sao hắn lại cản được đòn tấn công của ta.Đông Hoa phì cười trong đầu:- Hắn thực là chỉ đi chếch qua thôi.Mộ Ngôn đến gần chỗ Đông Hoa rồi bỗng ghé đầu tựa vào vai cô:- Đông nhi, sư phụ đến cứu con đây.Đông Hoa đỏ mặt:- Này này, người đừng có ôm con đấy chứ, bỏ con ra.
( Thực chất là đang gỡ dây tơ nhện nhưng có cảm giác giống như đang ôm)Gỡ xong, anh vẫn ôm lấy Đông Hoa trong sự say sỉn.
Cô tức giận và đá Mộ Ngôn ra, mặt cô vẫn đang còn chút thẹn thùng:- Tên biến thái, uống cho nhiều rượu vào.Mộ Ngôn lúc đó đã ngủ thiếp đi.
Còn về phần quỷ nhện kia, với thực lực của cô thì đã tiêu sạch hết bọn chúng.- Đám nhện này vẫn đang còn non lắm, chỉ là giỏi về phần bắn tơ.Cô kéo Mộ Ngôn rồi quay trở về trời..