Sư Phụ Dạy Ta Chơi Ván Này Đi!


Về đến Mộ Ngôn Phong, cô vứt Mộ Ngôn xuống dưới giường và đắp chăn cho anh:- Ngủ ngon nhé, đồ nhi về đây.Anh cứ thế mà chìm sâu vào trong giấc ngủ cho đến tận sáng ngày mai.Đông Hoa dậy sớm, tu luyện rồi tập ngự kiếm thuật.

Nhân cơ hội sư phụ chưa tỉnh dạy, cô lén dùng phép dịch chuyển xuống dưới đại sảnh của môn phái.

Vừa bước xuống xong, cô va trúng phải vào một người:- Là ai đi mà không nhìn đường đấy?Cô nhìn kỹ lại thì mới phát hiện ra trước cô là một cậu bé đẹp trai tuấn tú.

Đông Hoa bắt đầu cảm thấy thích thú, cô cười tươi:- Sư đệ của môn phái nào đây, trông dễ thương quá.Cậu bé đó gãi tóc và ngẫm nghĩ:" Mái tóc màu đen sáng rượi, đôi mắt màu lục và người đó chính là....!thái sư thúc!?"Cậu bé biết được, liền chắp tay chào:- Chào thái sư thúc, thật mong thái sư thúc thứ lỗi cho ta vì đã không nhận ra ngài sớm.Đông Hoa ngạc nhiên:- Này này sư đệ, không cần hành lễ với ta.


Mà thái sư thúc là gì vậy?- Vâng, ngài là đệ tử của tôn thượng cho nên phải gọi là thái sư thúc rồi.

Thân phận thái sư thúc không phải là hạng thường, cho nên xin thứ lỗi cho sự bất kính của ta.Lúc đó, trong đầu cô mới biết ra rằng:" Không ngờ thân phận của ta cao quý, đến như vậy.

Thật tuyệt, "Cô mỉm cười với cậu bé, hỏi:- Vậy tên ngươi là gì?- Ngài cứ gọi tôi là Kính La.- Kính la đệ, đệ đang làm gì ở đây vậy?Cậu nhóc này giật bắn mình, toát mồ hôi:- À thì chỉ là...Đông Hoa nhìn thấy sau cánh tay cậu lấp ló một chút cây thảo dược.

Cô phì cười:- Ta biết rồi, đệ đừng giấu ta nữ.

Cây thảo dược đệ hái là gì vậy?Kính La thở dài đưa chiếc cây ra trước mặt Đông Hoa, mặt cậu quay sang chỗ khác, cậu bĩu môi:- Thì là cây Viên dược.- Sao đệ lại hái nó?Kính La đỏ mặt ngoắt sang phía khác:- Thái sư thúc tự biết đi.Nghĩ cũng có lần sư phụ bảo chỉ có cây Viên dược này là có ở Mộ Ngôn Phong, còn các nơi khác trong tiên giới không có được.


Nó có công dụng tăng linh khí, giúp cho tu luyện đạt được hiệu quả.

Mà chỗ này không ai có thể biết được nó được bao phủ bởi thuật tàng hình.

Sao thằng nhóc này lại biết, quả thật cũng thông minh ha.Đông Hoa xoa đầu Kính La:- Sau đừng có như vậy, nếu muốn thì bảo ta lấy cho nhé.Cậu chắp tay vào nhau:- Tạ thái sư thúc.Sau đó, Kính La trở về.

Cô cười ác độc" Thú vị, ta xem thằng nhóc này có lợi dụng được nó không?"Định đi xuống núi nhưng cũng đã muộn, sư phụ sẽ trách mắng.

Cô quay về Mộ Ngôn Phong..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận