Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

“Anh ngậm miệng cho bản vương.” Djar nghiêm nghị ngắt lời: “Liv ở lại, những người khác đi ra ngoài cho tôi, không có mệnh lệnh của bản vương nếu ai dám tiến vào thì sẽ... chết!”

Nói xong câu cuối cùng, trên người hắn ta tỏa một luồng sát ý kinh khủng.

Ba người đàn ông kai vốn không có dũng khí chống lại, bất đắc dĩ nhìn Liv một cái, sau đó bọn họ không cam lòng rời khỏi đại điện.

Cô nàng đang ngồi trên đùi Djar cũng rất thức thời, đi theo sau lưng ba người cùng rời đi.

Trong đại điện chỉ còn lại hai người Djar và Li.

“Cô yên tâm, thù của Long Đế tôi luôn để trong lòng, mà tôi cũng nhất định sẽ báo thù cho Long Đế.”

Trong lúc nói chuyện, Dịar đứng dậy đi xuống dưới đại điện, đi thẳng về phía Liv.

Liv nâng đôi mắt đẹp, cười lạnh nói: “Djar, đừng cho rằng tôi không biết anh đang nghĩ gì.”

Hả? Djar nhếch miệng cười: “Cô biết ý nghĩ của bản vương?” “ồ... Anh chẳng phải muốn thân thể của tôi à?”

Liv cười lạnh một tiếng nói: “Chỉ cần anh có thể xử lý Quân Đế, sau này tôi chính là của anh.”

“Không!” Djar lắc đầu.

Liv sững sờ, vừa muốn miệng đã bị Djar ôm thật chặt.

“Bây giờ tôi chỉ muốn cô.”

“Khốn kiếp...” Liv muốn phản kháng, nhưng cô ta nào phải đối thủ của Dịar. Trong đại điện đầy lảng lơ, tiếng thở gấp nam nữ vang lên.

Chẳng qua sau hai phút trận chiến này đã kết thúc.

Trong lòng Djar hơi xấu hổ, nhưng trên mặt vẫn vênh váo tự đắc. “So với Long Đế, anh thật vô dụng.” Liv xem thường mở miệng. “Bốp” Bàn tay của Djar tát lên mặt cô ta.

Bị phụ nữ chế giễu vô dụng, bất cứ người đàn ông nào đều cũng không chịu được.

“Tôi cảnh cáo cô, Long Đế đã chết rồi, Long Thần điện bây giờ là bản vương làm chủ.”

Djar túm chặt tóc của Liv, không hề thương hương tiếc ngọc tí nào: “Nếu như sau này cô còn muốn sống dễ chịu, tốt nhất đừng nhắc tới Long Đế trước mặt

bản vương nữa.”

Nói xong cũng mặc kệ ánh mắt muốn ăn thịt người của Liv kia, hắn ta kéo quần lên muốn rời đi.

“Quân Đế hiện thân rồi.”

Lúc Liv mở miệng, bước chân Dịjar dừng lại, quay người hỏi: “Cô vừa mới nói gì”

“Tôi nói Quân Đế thân rồi, hắn muốn tất cả mọi người Long Thần điện rửa sạch cổ chờ hắn tới lấy đầu.”

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Tôi biết anh không phải không muốn báo thù cho Long Đế, mà là không dám. Bởi vì anh sợ Quân Đế, nhưng bây giờ cho dù anh sợ hãi hơn cũng vô dụng, anh không giết Quân Đế, Quân Đế sẽ tới giết anh, ha ha ha...”

Liv cười điên cuồng.

Sắc mặt Djar hoàn toàn đen thui, bước nhanh ra khỏi đại điện tìm hai tên tâm phúc của mình.

“Quân Đế lúc nào xuất hiện?”

“Vừa nã chuyện.

Một người đàn ông đã đặt máy tính trước mặt Dịar trong lúc nói Phía trên hiển thị tấm ảnh của Quân Đế, mà dưới tấm ảnh bổ sung thêm một câu: “Nhóm chó săn, nhớ rửa sạch cổ, bản đế bất cứ lúc nào cũng sẽ tới lấy.” “Bốp.” Máy tính trong tay Djar rơi xuống đất, cả người hắn ta ngu ngơ tại chỗ.

Cũng may người đàn ông tay mắt lanh lẹ tiếp được máy tính, lập tức nhắc nhở: “Vương, chúng ta nên lập tức liên lạc với U Linh Đại Đế và Lang Vương, chỉ có thể bắt tay với bọn họ, Quân Đế mới không dám tùy tiện ra tay với chúng tya.” Dịar lấy lại tinh thần, mạnh mẽ gật đầu nói: “Đúng, mau liên lạc với U Linh Đại Đế và Lang Vương, chỉ cần bọn họ băng lòng bảo vệ chúng ta, cho dù cúi đầu xưng thần cũng không đáng kể.”

Nghe vậy, hai người đàn ông tôi nhìn anh, anh nhìn anh, trên mặt nhau đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Có vẻ như không ngờ Djar sế không có cốt khí như thế.

Nhưng mà Djar cũng không kịp giữ mặt mũi trước mặt thuộc hạ, dù sao nếu Quân Đế giết tới Long Thần điện, vậy vị vua như hắn ta sẽ chết chắc.

“Vương, trên dark web lại có tin tức của Quân Đế” Người đàn ông tiếp được máy tính nhìn chằm chằm màn hình.

“Bạch!” Dịar đoạt lấy máy tính, chỉ thấy một dòng chữ trên màn hình từ tài khoản của Quân Đế.

“Trước diệt U Linh, sau giết Tiểu Lang...”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui