Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Vài chiếc răng hàm phun ra khỏi miệng cùng một ngụm máu tươi.

Ánh mắt Lý Trạch Vũ toát lên sát khí, vỗ một chưởng lên chóp sọ Rohm. “AI”

Rohm một giây trước còn ảo tưởng sẽ giết chết Quân Đế giành lấy vinh quang thì ngay giây sau đã chết một cách khó hiểu. Truyện Phương Tây

Thấy đội trưởng bị giết, tất cả ky sĩ vàng cùng biến nó thành sức mạnh. “Giết hắn!”

“Lên... Ky sĩ vàng nhung nhúc xông lên hết lớp này đến lớp khác.

Lý Trạch Vũ vừa chống đỡ vừa ra đồn phản kích, chỉ trong chớp mắt đã giết chết hai mươi mấy người.

Caussou, cậu cảm thấy Quân Đế có thể chống chịu bao lâu?” Gurio đứng trên cao quan sát cuộc chiến, cười hỏi.

Thân là ky sĩ Thập Tự có sức chiến đấu mạnh nhất Thánh Đình, Caussou trầm giọng đáp: “Một trăm người, hẳn sẽ là cực hạn của người kia!”

Gurio vừa gật đầu vừa cười, quan điểm của hắn ta và Caussou giống hệt nhau.

Mặc dù khí thế của Quân Đế ào ào như thác lũ, tạm thời vẫn đang ở thế thượng phong nhưng chẳng sao cả, những người còn lại cũng đủ khiến hắn bị mài mòn đến mức sức cùng lực kiệt mà chết.

“Thánh hoàng, dừng tay đi!”

Kardashian đột nhiên tiến lên trước Gurio, “Lệnh cho bọn họ dừng lại đi, tôi cam đoan sẽ không có bất cứ liên hệ gì với Quân Đế nữa!”

Nói hết câu, cô không nhịn được mà nhìn sang hướng Lý Trạch Vũ đang chiến đấu, hai hàng nước mắt trong veo lặng lẽ tràn ra khỏi khoé mắt.

Gurio cau mày: “Kardashian, lui ral”

“Thánh hoàng, tôi van cầu ngài!”

Kardashian lắc đầu từ chối, thậm chí còn quỳ thẳng xuống đất.

Sắc mặt Gurio chùng xuống, lớn tiếng hạ lệnh: “Đưa thánh nữ về nghỉ ngơi!” “Vâng!”

Hai nữ ky sĩ lập tực tiến tới, mạnh mẽ lôi Kardashian rời đi.

“Thánh hoàng, cầu xin ngài, tha cho hắn đi...”

Giọng nói của Kardashian vẫn còn văng vẳng bên tai Gurio, ông ta nhìn Lý Trạch Vũ đang sung sức như mãnh hổ, không khỏi nhếch mép cười lạnh.

Ông ta chẳng cần đáp ứng thỉnh cầu của Kardashian làm gì, dù sao chỉ cần Quân Đế chết, ông ta cuối cùng cũng không phải lo lắng hai người đó dây dưa với nhau.

Ngoài ra, Quân Đế đồng thời đắc tội với cả nước Anh và nước Mỹ, nếu Thánh Đình có thể bắt hoặc giết Quân Đế thì hai siêu cường quốc kia sẽ nợ Thánh Đình

một món nợ ân tình.

Đây là một mũi tên bắn hạ hai con chim, Gurio làm sao có thể dễ dàng thay đổi chủ ý được.

Hơn mười phút trôi qua, Quân Đế chưa hề ngã xuống, vẫn đang tiếp tục chiến đấu, nhưng số thương vong bên phía ky sĩ vàng đã vượt quá một trăm người.

Gurio và Caussou không biết người mang Ngự Long Thần Công như Lý Trạch Vũ sẽ không bao giờ cạn kiệt khí kình.

Trừ khi có kẻ nào đó có thể tiêu diệt hắn trong tíc tắc, bằng không hắn sẽ luôn là con gián đập mãi không chết!

“Keng keng!”

Lý Trạch Vũ càng đánh càng hăng, mỗi lần ra tay là sẽ có người gục xuống.

Mặc dù cơ thể hắn cũng trúng khá nhiều quyền cước nhưng chỗ thương tổn cỏn con này chỉ giống gãi ngứa cho hắn thôi, căn bản không hề đáng ngại.

Caussou, cậu ra tay đi.” Gurio không muốn ky sĩ vàng bị tổn thất thêm nữa.

Caussou đứng bên Gurio thoáng cái đã biến mất, gã đổi sang đồng phục của ky sĩ càng, chen vào vòng chiến.

“Bộp!”

Lý Trạch Vũ giậm chân thật mạnh, toàn thân phóng lên cao, sau đó trực tiếp đè chết sau, bảy tên ky sĩ vàng bằng chiêu Thái Sơn áp đỉnh.

Đột nhiên, đúng lúc này, Caussou hoá thân thành ky sĩ vàng cũng lao tới như mũi tên rời cung, trong tay nắm chặt một lưỡi dao xoắn quân đội.

“Vù vù!”

Một luồng ánh sáng lạnh lẽo loé lên.

Caussou cũng nhếch mép cười lạnh. Quân Đế rất mạnh, nhưng cũng phải chết dưới tay gã thôi... “Xiu xiul”

Một vài cây châm bạc đột nhiên hiện ra trong tay Lý Trạch Vũ, bắn về phía Caussou.

Caussou hoàn toàn không nghĩ rằng Lý Trạch Vũ có thể phát hiện ra tung tích của gã, hơn nữa còn chẳng ngờ đối phương có thể phản kích trong một khoảng thời gian nhanh như điện xẹt thế này.

“A.”

Tiếng thét đau đớn cùng cực của gã vang dội khắp giáo trường.

Một cây châm bạc xuyên thủng cổ họng Caussou, hai cây khác găm thẳng vào hai mắt gã.

Nhìn thấy cảnh này, Gurio đang ngồi trên cao không nhịn được mà đứng bật dậy, ông ta không thể tìm ra từ ngữ nào để mô tả cảm giác chấn động trong lòng mình.

Lý Trạch Vũ càn quét ngang dọc, bức các ky sĩ vàng xung quanh phải lùi lại, sau đó hướng mắt lên phía Gurio: “Ky sĩ vàng quá yếu, hay là ông gọi hết ky sĩ Thập tự của Thánh Đình ra đây, để ông đây dọn sạch một mẻ giúp ông!”

Đồng tử Gurio co rụt lại, lồng ngực co thắt dữ dội...

Rất rõ ràng, Thánh hoàng bị chọc tức rồi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui