Sư Phụ Như Phu

“Hồ ly thối, tới phiên ngươi.” Hoa Tiểu Nhã làm ra tư thế muốn đánh nhau.

Nhìn nàng như vậy, Hình Hỏa phì cười, nụ cười ấy có chút phong thái chọc ghẹo người ta, ưu nhã lại quyến rũ gợi cảm.

“Nhã nhi, bổn tọa cứu mạng của nàng, nàng cứ báo đáp ta như vậy sao?”

Nhìn thấy nụ cười quyến rũ đến như vậy, nàng âm thầm thở dài, tiểu yêu trước mắt nàng còn không thu phục nổi, vậy thì, làm sao thu phục được tên Yêu vương này?!

Thở ra, nàng cũng lười đáp lại gã, mặc kệ gã, ngồi phịch xuống đất, “Có gì ăn hay không?!”

Hình Hỏa nhướn mi, cô gái này đổi sắc mặt thật là nhanh ha!

Ý nghĩ của Hoa Tiểu Nhã vẫn là, nguyện chết cũng phải làm một con ma no!

Cho nên, không biết Hình Hỏa này biến ở đâu ra, tự nhiên biến được mấy con cá.

Hoa Tiểu Nhã nổi lửa, nướng cá ——

Thật kỳ lạ là, Hình Hỏa cũng không có giết nàng, mà lại say sưa ăn cá nướng.

“Này, có phải ngươi có chuyện gì muốn cầu xin ta không?” Hoa Tiểu Nhã tò mò hỏi.

Đang ưu nhã ăn cá nướng, Hình Hỏa bỗng dừng tay, nghẹn luôn ở đó, “Thật ra
cũng không phải van xin ngươi, chỉ là muốn đến thế giới nhân loại một
chút, ngươi đi cùng ta.”


Hoa Tiểu Nhã liếc mắt, “Chẳng trách.” Thì ra là tìm bạn à! “Chuyện đó, ngươi bao ăn bao uống, nhân tiện bảo vệ ta luôn!”

“Dĩ nhiên có thể, thuận tiện cộng thêm bao ngủ ——”

“Phụt ——”

Cho nên, hai người lại cùng lên đường, có đứa nhỏ Hình Hỏa quen thuộc đường xá này, Hoa Tiểu Nhã muốn đi đâu cũng tiện hơn nhiều!

“Ngươi tới đây làm cái gì?” Hình Hỏa hé mắt, nhìn về bốn phía xung quanh. Tanh mùi máu!

“Đây là Hoa phủ, nhà của ta.” Hoa Tiểu Nhã ngửa cổ, nhìn tấm bảng Hoa phủ, vừa nói vừa gõ cửa.

“Nơi này, hình như có chút máu tanh.”

Thấy Hình Hỏa đánh giá bốn phía, Hoa Tiểu Nhã không biết tại sao, trong đầu oanh một tiếng ——

Dùng sức đẩy cổng ra, Hoa Tiểu Nhã liền vọt ngay vào.

Sảnh vô cùng quen thuộc, tiểu viện quen thuộc, lại không nhìn thấy người quen ——

Lại nhìn về hướng hậu viện, một vài hạ nhân đang giết heo ——

Đầu Hoa Tiểu Nhã chảy xuống vạch đen, cảm giác như đang ngất đi trong phút chốc tiêu tan, nàng thở phào một cái ——


“Đang làm gì đấy?” Hoa Tiểu Nhã lôi kéo một tên hạ nhân hỏi.

“Tiểu thư trở về?!” Hạ nhân kinh hô, sau đó vui vẻ nói, “Tôi đi báo cho phu nhân ——”

Nhìn hạ nhân vội vã chạy đi, Hoa Tiểu Nhã thở phào một cái.

“Sao về đến nhà đã bỏ ta lại rồi hả?” Giọng nói Hình Hỏa có phần êm ái du dương.

Hoa Tiểu Nhã bất đắc dĩ trừng mắt liếc gã một cái, đều do gã, làm gì có mùi máu tươi! Cái gọi là mùi máu tươi chính là mùi giết heo?!

Nhận lấy cái trừng mắt giận dữ của Hoa Tiểu Nhã, Hình Hỏa sờ sờ chóp mũi, gã thật sự là cảm thấy thôi mà ——

Hoa Tam Nương được Lục Y đỡ ra, nhìn thấy Hoa Tiểu Nhã càng thân thiện hơn, còn sai người đi nấu một chén canh bồi bổ.

“Tiểu Nhã, con nhìn xem, con gầy quá đi!” Hoa Tam Nương kéo tay Hoa Tiểu Nhã vô cùng đau lòng.

Hoa Tiểu Nhã nhếch miệng cười, chắc hẳn mẹ già đã kiếm bội tiền, nếu không
sao lại nấu canh tẩm bổ cho mình chứ! Bà chưa bao giờ bỏ ra thứ gì vô
ích cả.

“Nào, nói chuyện với mẫu thân một lát, Thiên
sư thế nào!” Hoa Tam Nương lại bát quái kéo tay nàng, giọng nói lộ vẻ
kích động, “Đứa con của ta sắp lấy Thiên sư! Đó là vinh dự cao quý
nhường nào chứ?!”

Hoa Tiểu Nhã: “…”

Bạch Trì Hữu đã biến mất có được không, nàng có thể gả cho hắn hay không,
nàng cũng không biết! Hình Hỏa phía sau tức thời ho nhẹ lên tiếng.

Nhưng mà, lúc cảm thấy không ai chú ý đến, Hoa Tam Nương nhìn về phía Hình Hỏa đang đứng sau Hoa Tiểu Nhã.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận