Buổi tối
Sau những dãy chung cư cao cấp của khu đô thị mới hiện ra căn biệt thự to và rộng – đó là ngôi biệt thự của tổng giám đốc sở cảnh sát Trần Tiến Đạt
Ánh đèn hắt vào dọc lối đi vào căn biệt thự trải đầy sỏi y như một cung điên lộng lẫy, xa hoa.
Chiếc Ferrari đỏ đang tiến sâu vào biệt thự
Bên trong chiếc Ferrari, Jason ngồi mà nhìn ra ngoài. Mọi vật chẳng thay đổi gì từ lúc anh đi đến giờ..
Anh bước xuống xe thì lập tức…toàn bộ hàng người đều mặc bộ đồ dành cho giúp việc, kính cẩn chào
- Kính chào thiếu gia, chúc mừng người đã trở về.
Cùng lúc đó ánh đèn lung linh sáng rực khiến bây giờ chẳng giống buổi tối chút nào
Món quà bất ngờ mà ba anh bảo đây chăng!!? Hay là còn hơn thế nữa
Jason bước vào bên trong, mọi đồ đạc không còn như xưa mà thay bằng thiết bị hiện đại nhất!
Ba anh từ phòng khách trở ra, khuôn mặt ông đã già đi rất nhiều
- Ôi, con trai của ta, cuối cùng con đã trở về
- Con chào ba! – Jason cúi người lễ phép
- Nào lại đây con trai, để ta xem nào, bây giờ con đã lớn hơn trước rất nhiều rồi đấy! – Ông Tiến Đạt ôm anh vào lòng, vỗ vỗ lưng
- Ba à, con nhớ ba nhiều lắm! – Jason cũng ôm lại ông
- E hèm! Hai ba con tình cảm quá ha! Có khi quên bà già này rồi cũng nên
Người phụ nữ tóc ngắn uốn gọn ngang vai, mặc bộ quần áo y như một quý tộc đứng dựa vào tường cầm cái sửa móng sửa sửa móng tay
- Mẹ…. – Jason gọi to
Anh nhanh chóng chạy đến ôm chầm lấy bà
- Trời ơi! Con có biết mẹ đang làm gì không hả Jason?
- Mẹ à! Chẳng nhẽ việc sửa móng tay còn quan trọng hơn cả con trai mẹ sao?
- Ừm…Để xem nào…Tất nhiên là con trai mẹ quan trọng hơn rồi – Bà cười lại
- Thôi nào mọi người cùng vào phòng khách đi chứ - Ông Tiến Đạt lên tiếng
Bà Watson sau khi trở thành một đại minh tinh Hollywood thì công việc vô cùng bận bịu
Thậm chí một năm bà chẳng thể gặp con trai một lần
Trước đó vài ngày, khi bà nhận được cuộc điện thoại nói Jason sắp về Việt Nam, bà lập tức thu xếp công việc để về đây ngay
- Mẹ, mẹ có biết là dạo này mẹ càng ngày càng xinh đẹp không? – Jason rót ly trà nóng
- Tiến Đạt, ông có thấy thằng nhóc này ngày càng biết nịnh người khác không ? – Bà hỏi ngược lại chồng mình
- Ha Ha! Tôi nghĩ vì thế mà con bé Thư Quỳnh ngày càng chết mê chết mệt vì nó đấy!
- Ba lại thế rồi, con đã nói chỉ coi Thư Quỳnh như em gái thôi, còn người phụ nữ mà con yêu nhất trên đời này chính là mẹ đó! Ba phải cảm ơn vì con đã không tranh giành người phụ nữ tuyệt vời này với ba!
- Thằng lỏi này!!
Cả nhà cùng phá lên cười
- Ông chủ, thức ăn đã chuẩn bị đầy đủ - Bác quản gia kính cẩn thông báo
- Jason, con lên phòng sắp xếp mọi thứ đi rồi xuống ăn tối - Bà Watson nhắc nhở anh y như một đứa trẻ
- Con biết rồi thưa mama
Jason về phòng mình, anh đặt đống sách ngay ngắn trở lại chiếc tủ
Thế nhưng khi kiểm tra lại ... thừa ra một quyển !!?... một quyển sách bìa xanh !!?...lại là truyện Sherlock Holmes!!?
Không thể hiểu tại sao nó lại có mặt ở đống sách của Jason
Jason mở ra....bên trong lại kẹp một tờ giấy sao!!?
Và chủ nhân cuốn sách... Ryna Hudson!!? Cái tên lạ hoắc!
Những câu hỏi hiện ra liên tiếp trong đầu khiến anh nhớ đến...cái cô gái gặp lúc ở sân bay...
_______________________________________________________
Sáng hôm sau
Từng ánh nắng vàng xuyên qua cửa sổ hắt vào nhà tạo nên những tia sáng nhảy nhót trên tường. Quanh quẩn đâu đây là tiếng chim lích rích. Không khí như không thể trong lành hơn!!
Ryna bước ra khỏi nhà vệ sinh
Từ ban công, cô đã dậy từ rất sớm quan sát cảnh vật xung quanh. Hít một hơi sâu để cảm nhận không khí trong lành của buổi sáng.
Cô xuống dưới nhà, bác cô vẫn chưa dậy.
hẽ khàng mở cổng, Ryna ra khỏi nhà đi tập thể dục như mọi ngày nhưng hôm nay không phải ở Anh mà là ở Việt Nam.
Buổi sáng ở công viên, tuy sớm nhưng cũng rất đông người tập thể dục.
Trước đó, cô cứ đi xung quanh mấy khu nhà mà chẳng có đích đến, cuối cùng thì phát hiện ra chỗ đông người này.
Đang chạy vòng quanh cái hồ ở công viên thì cô dừng lại đứng chống hai tay vào đầu gối có vẻ đã mệt.
Đúng lúc đấy có người nào đó đi qua đụng phải cô. Do hai tay đang chống đầu gối, không giữ được thăng bằng cô chao đảo ngã xuống đất. Người va phải cô là một cô gái cũng đi chạy bộ thấy cô ngã nhanh tay đỡ cô dậy:
- Cô không sao chứ? Xin lỗi cô tôi vô ý quá
- Tôi không sao – Cô lấy khuỷu tay đang làm trụ ở thành hồ đứng lên – Á, hình như là tôi có sao rồi - Cô cười xòa, trên khuỷu tay cô có vết thương chắc lúc nãy ngã va chạm với thành hồ
- Được rồi để tôi dán băng cho cô, sẽ không sao đâu
Cô gái đó đưa cô đến một tiệm thuốc gần đó dán băng cho cô.
Hai người không hỏi gì về nhau, sau khi dán băng xong cô gái đó chỉ chào cô rồi đi luôn.
Ryna sau đó cũng quay về nhà
Ngày đầu tiên ở Việt Nam mà bị thương thế này không biết bác John còn cho Ryna đi lần hai không?
___________________________________________________________________
Vừa bước vào nhà cô đã thấy bác cô lục đục trong bếp.
Ông nhìn thấy Ryna về cũng đoán được phần nào cô đi tập thể dục sáng nhưng ngay lập tức nhìn thấy vết băng trên tay cô, lo lắng có chút giận giữ ông nói :
- Cái con bé này, không biết đường thì phải hỏi bác chứ, sao lại bị thương thế kia
- Cháu không sao đâu, vết thương nhẹ ấy mà, bác không phải lo - Ryna vẫn trả lời hời hợt như vậy
Bác John nhìn vậy mà chỉ biết lắc đầu
- Lần sau nhớ cẩn thận, ta đang chuẩn bị bữa sáng rồi, thay quần áo rồi xuống ăn nhé
- Vâng, cháu biết rồi
- À mà còn nữa hôm nay ta sẽ xin nhập học cho cháu
- Vâng, cháu biết rồi
Ryna bước lên cầu thang về phòng mình
......
Từ phòng tắm đi ra, cô ngoái người nhìn ra ban công, chiếc xe rùa của bác John đã nổ bánh
Giờ thì chẳng còn tâm trạng ăn uống gì nữa, Ryna đến bên bàn, mở chiếc laptop...
Cô đang lên mạng tìm hiểu về trường Stars Museum!!
.....
Một ngôi trường với bề dày thành tích nổi trội, to và rộng, hơn 3000 học sinh mà chỉ với ba khối 10,11,12
.....
100% các học sinh đều thi đỗ vào đại học tuy nhiên điều đó tỷ lệ thuận với học phí cực kì cao và lại không phân biệt giàu nghèo
.....
Stars Museum được xếp hạng top những ngôi trường ngổi tiếng nhất Đông Nam Á, là cái nôi của nhiều nhân tài...
.....
Một lời quảng cáo rất hấp dẫn!!
Ryna gập laptop lại...cô bắt đầu có hứng thú rồi đây!!