- hixhix chỉ tại cái tên xui xẻo mà mình phải dọn dẹp thư viện! thương vừa làm vừa nhăn nhó
- cô có thôi đi ko? ồn chết mất! chỉ tại cô mà tôi phải dọn dẹp nè. Khánh gân cổ lên cãi. - Anh nói hay quá ha! Không phải vì các anh gây sự chú ý trước cái bọn mê trai kia thì đã không thế này rồi.
thương hậm hực, cô ban tặng cô khánh 1 cái nhìn sắc lém rồi quay mặt đi không nói gì nữa, cô cặm cụi dọn dẹp: sắp xếp lại những cuốn sách, quét dọn thư viện,... Hix hix chỉ cần nghĩ tới đủ làm cô thấy chóng cả mặt. nhưng không sao, phải cố gắng lên không thì lại về muộn bi giờ, thương thầm nhủ. Đang làm tự nhiên cô cảm thấy có cái gì đó đang bò trên tay mình. Cô quay lại và nhìn thấy 1 con gián đang bò trên tay và:
- - AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA... HELP ME... thương la lên. Nghe thấy tiếng la, khánh liền chạy qua xem có chuyện gì mà thương lại la lên như vậy. khi nhìn thấy con gián và khuôn mặt sợ hãi của thương, khánh không nhìn được cười:
- Hahaha... cô mà cũng bik sợ sao? Hahaha... Thật ngạc nhiên đấy.
- Giúp tôi... thương thều thào, mặt cô tái mét, tay chân run lẩy bẩy. làm ơn đuổi họ con vật gớm ghiếc đó ra khỏi người tôi đi. Thương nài nỉ.
Thấy tội tội nên khánh đã đuổi hộ thương con vật đó ra:
- cô sợ thật ak? Khánh ngồi xuống bên cạnh thương và hỏi.
- uhm! Thương gật đầu nhưng khuôn mặt vẫn còn đầy sự sợ hãi.
- Tôi không ngờ cô cũng bik sợ đó. Khánh nói với giọng nửa đùa nửa thật
Thương quay ra lườm khánh và nói:
- anh làm như tôi là người máy không bằng ấy!
- thì cô là người máy mà!
- Anh mún chết hả ??? thương gằn giọng.
- Thôi! Tôi còn iu đời, iu bố mẹ và iu... Nói đến đây khánh im bặt.
- Iu ai? Thương tò mò.
- Cô tò mò quá đấy! khánh nói lớn.
- Xxin lỗi! tôi không cố ý. Thương nói với giọng yếu xìu.
- Không sao đâu! Khánh nói. Nhưng tạ sao cô lại sợ gián vậy?
Nghe đến chữ gián, thương rùng mình:
- tại sao tôi lại phải kể anh nghe chứ? Thương hỏi, cô đẫ lấy lại được vẻ lạnh lùng của mình rồi.
- thìthì khánh lắp bắp.
- thôi dọn dẹp đi rồi về! tôi không mún về muộn đâu ak! Thuơng nói và đứng dậy định dọn tiếp.
- cô có mún hay không cũng phải về muộn òy! Khánh nói
- ??? thương hem hỉu gì hết! ý anh nóí là sao?
- Cô nhìn ra cửa số thì bik! Khánh vừa nói vừa chỉ tay ra phía cửa sổ. thương ngó đầu ra ngoài.
- A má ơi! Ra về rồi kia ak? Sao nhanh thế??
- Thì từ nãy giờ cô ngồi sợ sệt chứ có làm gì đâu! Khánh nói.
- Hu! Lại phải về muộn òy! Thương nói và bấm điện thoại gọi cho linh:
- Alo! Linh ak?
- Chị thương hả? chị đang ở đâu? Sao chưa ra về? em đợi chị nãy giờ rùi nè? Chị...
- IM! Em cứ hỏi như thế thì sao mà chị trả lời được! em với nhi cứ về trước đi! Chị bị phạt phải dọn thư viện nên không về sớm được! khi nào xong chị sẽ về! okie?
- Vâng! Chị nhanh lên nhé! Linh nói rồi cúp máy. Từ đằng xa cô thấy nhi đang đi với trúc, linh vẫy tay gọi nhi và nhi cũng vẫy tay đáp lại. nhi kéo trúc đến chỗ linh và hỏi linh:
- Em bik chị thương ở đâu không? Cả giờ học chị không thấy chị ấy vào lớp!
- Ak! Chị ấy bị don phạt thư viện! chị thương bảo hai chị em mình về trước đi! Khi nào xong chị ấy sẽ về! linh nói
- Uhm! Vậy mình về thôi! A trúc! Cậu qua nhà mình chơi đi!
- Uhm! Nhưng mình sợ papa của cậu lắm! mình không thích có phụ huynh ở nhà! Trúc nói. - Không sao! Bọn mình ở riêng mà! Papa cấp cho 1 cái biệt thự và không có ai ngoài tụi này cả! cậu qua nhé!nhi dụ dỗ
- Vậy thì mình đồng ý cả 2 chân 2 tay lun! Trúc reo lên.
- Thôi về đi các chị! Em đói lắm rùi nè! Và về nhanh nhanh nữa nếu không mún bị tắc nghẽn giao thông! Linh nói
- Em nói gì chị hok hỉu! sao lại tắc nghẽn giao thông được! đường vắng thế này cơ mà! Trúc nói và chỉ tay ra ngoài đường.
- Em không nói đường đông mà là cổng đông kìa! Chị không thấy 4 thằng ngốc kia sắp đi ra rồi ak? Bọn họ mà ra thì mấy đứa hám trai không bám theo mới lạ đó! Nói rồi linh đưa tay chỉ về 4 ak không 3 người đang đi ra ( 1 người đang dọn dẹp thư viện rồi). và theo như linh tuyên đoán, nguyên 1 lũ kon gái bu vô chỗ 3 chàng, liên tục nói và xúm lại làm ách tắc hết cả giao thông.
- Anh duy! I LOVE U FOREVER!
- Quân ơi! Nhìn anh baby quá! Anh làm bạn trai em nha!
Một nhỏ bay ra ôm lấy nam:
- anh nam ơi! Trông anh thật đáng iu!
Và ngay lập tức nhỏ đó bị các fan khác của nam nện cho 1 trận vì cái tội dám ôm thần tượng của bọn nó(thiện tai, thiện tai)
- Đấy! em nói có sai đâu! Bây giờ thì hết mà ra được! linh ỉu xìu.
- Ai nói không? Trúc cười với linh! Để chị cho em thấy bản lĩnh của chị nhé! Nói rồi trúc lấy hết sức mà hét to lên:
- BIẾN HẾT!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! với tiếng hét của trúc thì có thể sập 1 cái nhà nhưng với cái bọn hám trai này thì chak phải 10 lần như vậy mới đủ.
- Hahaha! Chị làm không được rồi! lần này chak em phải ra tay thôi! Linh nhìn trúc
- Em làm được ko đó? Nhi nhìn linh ái ngại.
- Chị thấy từ trước đến giờ có chuyện gì em đã ra tay mà thất bại chưa? Linh hỏi nhi
- Uhm! Chưa nhưng chị vẫn thấy lo cho em!
- Hehe! Chuyện nhỏ chị không cần phải lo lắng! đảm bảo 5 phút sau đường lối sẽ không còn 1 bóng người! linh quả quyết!
- Uhm! Bọn chị đợi kết quả của em!
- Ukie!
Nói rồi linh bỏ lên phòng ông giám thị và nói gì đó với thầy giáo, 1 lúc sau trên loa có thông báo:
- các em ra khỏi trường ngay nếu không mún bị dọn vệ sinh cả trường hết năm! Tôi cho các em 5 phút!
Chưa cần tới 5 phút nguyên 1 lũ xô nhau bay ra khỏi cổng trường, linh bước đến cạnh nhi và trúc!
- hehehe! 2 chị thấy em giỏi không? Linh cười toe
- hahaha! Nể em thật đó nha! Nhưng sao em lại có thể nhờ thầy giám thị được vậy? chị nghe nói ổng nổi tiếng khó tình mà. Nhi hỏi
- em chỉ cần lên và nói với ổng rằng nếu không mún ngày mai phải rời khỏi trường thì phải nghe lời em! Kết quả là thế đấy!
- choy ơi! Linh ơi! Em có nhận học trò không? Chị xin bái em làm sư phụ lun! Trúc nhìn linh đầy thán phục!
- quá khen, quá khen! Linh cười tươi!
- Giờ về được chưa? Nhi lên tiếng.
- Okie! Nói rồi linh kéo trúc và nhi ra khỏi cồng trường.
Tội nghiệp thương bi giờ vẫn phải dọn dẹp:
- xong! Về thôi! Thương la lên
- phù! Mệt chết đi được! khánh than thở!
- Á! Muộn lắm rồi! thôi tui về đây! Pp anh nhé! Thương nói rồi với tay lấy cặp và chạy biến đi!
khánh lững thững đi theo sau. Khánh đi lang thang khắp nơi rồi chợt nhận thấy 1 đám con trai bu lại quanh 1 ai đó. Khánh bước tới gần thì ra là thương, thương đang nhìn bọn chúng với ánh mắt khinh khỉnh, thương nói:
- tránh đường cho ta! - Ko thì sao hả cô em? 1 tên nói.
- Mi chán sống rồi ak? Không dám chết nên đến nhờ ta giúp au chết ak? Thương vẫn tỏ vẻ lạnh lùng làm ai cũng cảm thấy lạnh cả người! biến mau khi ta vẫn còn giữ được bình tĩnh.
- Không biến đó! Em làm gì được bọn anh?? 1 tên bước tới gần thương.
Khánh đứng xa nhìn, không bik là có nên kíu thương hay ko, khánh vẫn chưa bik thương nhà ta có võ mà lại rất siêu là đằng khác, khánh thấy thương nói gì đó với bọn kia làm bọn nó tím tái cả mặt mày hok dám nói gì hết! “ haizzzz! Thôi! Mình là nam tử hán đại trượng ohu, thấy người gặp nạn không lẽ không cứu, coi vậy sao được! nhỏ thương kia, hôm nay ta tạm gác thù riêng chờ hôm khác páo chù!” khánh nghĩ. Nghĩ đã, khánh liền ra chỗ thương và bọn kia:
- này! ỷ đông hiếp đáp 1 cô gái ak? Khánh lên tiếng, lấy lại điệu bộ lạnh lùng
- ai mướn anh nhảy vào đâu hả? thương cũng lạnh không kém
- này! Tôi thấy cô gặp nguy hiểm nên tới kíu đó! Ăn nói như vậy mà cũng được sao?
- Ai nói với anh là tôi gặp nguy hiểm? thương hỏi nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng
- Thì không phải cô đang bị mấy người này ăn hiếp ak? Khánh ngơ ngác hỏi lại thương.
- Hahaha! Tôi mà dễ dàng bị ăn hiếp vậy sao? Anh coi thường nguyễn trần kiều thương này rổi? thương vừa nói vừa cười! làm khánh ngây ngất, nụ cười thứ 2 của thương vẫn rất giống người đó! 1 nụ cười very very đáng iu làm cả bọn kia kũng phải ngây ngất lun. 1 tên nói:
- Hôm nay nhất định cô em phải đi chơi cùng anh, còn bọn mày xử lí thằng nhok kia cho tao! Tên này là đại ca của bọn kia.
- Để xem anh có xứng để đi chơi với tôi không? Thương nói, vẻ lạnh lùng đã được lấy lại.
- Các người thử đụng vào cô ấy coi!
Thương đang định xử lí bọn kia thì bất chợt khánh nắm lấy tay thương chạy biến làm bọn kia ngơ ngác. Sau 5 giây, cả bọn mới định thần và:
- bắt kon nhỏ đó lại đây cho tao! Tên đại ka hét lên.
Khánh vẫn nắm tay thương chạy mãi, hết rẽ sang trái rồi lại sang phải! 1 lúc sau thì đã cắt đuôi được bọn chúng, cả hai người dừng lại và bắt đầu cuộc thi. Thở ( keke).
- aanh...làm...gì...m.à...k...éot.ô.ic...h.ạy...ghê.thế! thương vừa nói vừa thở vì mệt
- t.ô...i...mà...kh.ôn...gk.é...o...c...ôđit.hìc...ôđãbị.b...ọn.k...i.a.lô...i...đ.ir...ồi! khánh cũng mệt y hệt thương
- ai khiến anh làm như vậy! thương gắt lên!
- Nếu không làm như vậy thì liệu giờ cô có còn ở đây! Hay là được bọn kia dẫn đi rồi! khánh cũng gắt lên! Tôi kíu cô mệt mún chết mà không nhận được 1 tiếng cảm ơn mà kòn bị **** nữa! đúng là làm ơn mắc oán! Khánh than thở!
- Anh. Thương đang định nói thì
- Haha! Cuối cùng cũng bắt được cô em rồi! thì ra là tên đại ka lúc nãy và đàn em của hắn
- Biến đi! Ta đang bực mình không có thời gian giỡn với các ngươi! Thương nói
- Kìa! Sao em lại nỡ nói với anh như vậy! tên đại ka bước tới gần thương và đụng nhẹ lên mái tóc của cô! Thương trao cho hắn 1 cái nhìn rực lửa với ý nghĩ “ ngươi chết chak rồi!” và khi hắn định nắm tay thương thì.... Bốp! 1 cú đấm ngay bụng hắn được khánh ưu ái dành cho!
- Cấm mi đụng tới cô ấy! khánh gằn giọng!
Bốp! hắn tặng lại cho khánh 1 cú vào bụng lun!
- mày là ai mà dám nói với tao bằng cái giọng đó? Hắn rít nghe kẽ răng! Anh em đâu! Xử lí thằng nhok này cho tao cho ông bà già nó không nhận ra nó lun!
- Thử xem! Khánh vênh mặt!
1 bọn lao vô người khánh, khánh đá văng bọn chúng ra ngoài nhưng kái bọn này hình như rất ư là khoẻ mạnh nên bị đá ra chúng lại bay vào đánh tiếp, dù có võ công pro nhưng khánh cũng bắt đầu thấm mệt. bụp! 1 tên đá vào bụng khánh 1 kái làm khánh té ngã! 1 tên cầm 1 cây định phang vào lưng khánh... pặc cây gậy được thương giữ lại, thương ban tặng cho tên đại ka 1 cái nhìn hằn học:
- BỌN BAY GIỎI LẮM! ta đã nói không có thời gian để đùa với bọn bay mà bọn bay còn ngoan cố! CÂY MÚN LẶNG MÀ GIÓ CHẲNG DỪNG! VẬY THÌ ĐỪNG TRÁCH TA ĐỘC ÁC ĐẤY!
Nói rồi thương bẻ ngay cây gậy đang được cô nắm trong tay! Thương bước tới gần tên đại ka và nói:
- anh mún đi chơi với tôi? Thương hỏi khi đã đứng trước mặt hắn
- phải! hắn đáp nhưng có vẻ sợ sệt vì 1 cô gái có thể bẻ đôi được cây gậy
- anh mún đi với tôi! Được nhưng với 1 điều kiện đánh thắng tôi rồi thì hãy to mồm nhé!
Pặc! thương cầm tay hắn bẻ ngoặt ra đằng sau! Thương lấy đầu gối đè lưng hắn xuống bắt hắn quỳ xuống, mấy tên đàn em thấy đại ka lâm nguy định bay vào kíu nhưng thương nói rằng:
- nếu ai bước tới gần 1 bước nữa thì tui cho hắn tàn phế suốt đời lun đó! 2 chân, 2 tay tui bẻ hết! nào ai dám bước tới không? Thương nói giọng thách thức, tên đại ka đó thì hồn vía lên mây hết cả, mếu máo nói:
- đừng ai bước tới cả! chị hai! Chị làm ơn tha cho em! Em có mắt như mù dám đụng vào chị! Chị làm ơn tha cho em! Hắn mếu máo xin tha.
- Hứ! thứ nhát cáy như nhok mà cũng được làm đại ka sao? Khó tin quá! Được rồi! nếu bạn chị đồng ý tha cho nhok thì chị tha còn nếu không thì.... Mấy tên kia! Đi mua quan tài về đây! Thương nạt bọn chúng
- Dạ! dạ! chị tha cho em! Anh ơi! Anh tha cho em! Em xin lỗi anh, em xin lỗi chị! Em sai rồi! làm ơn tha cho em! Hắn mếu máo xin khánh và thương tha cho.
- Khánh! Có nên tha cho hắn ko? Thương hỏi và nhìn về phía khánh đang đứng, thương chờ đợi câu trả lời của khánh
- Đánh hắn 1 trận cho đã rồi tha cũng được mà! Khánh cười nham hiểm nhìn tên kia! Tên đó sợ đến nỗi suýt ngất!
- Okie! Nhok nghe cậu ấy nói gì rồi chứ? Chị không đánh nhiều đâu! Chỉ coi đàn em nhok đánh cậu ấy bao nhiu cái thì nhok phải chịu bấy nhiu thui ak! Thương mỉm cười nửa miệng nhìn tên đó! Bao nhiu vậy hả khánh?
- 1 cái thui! Mà nhè nhẹ thui kẻo cậu ta chết bi giờ!
- Okie! Bốp! 1 cú đá vào bụng hắn khiến hắn văng ra xa. Bọn đàn em tím tai mặt mày, không dám nói gì! Lần sau thì đừng có mà chọc ghẹo kon gái nhà lành nữa nghe chưa? Thương quay lại nhìn bọn kia
- DẠ!!!!!!!!!!!!!!! Nói rồi thương và khánh ra về, lúc đó đã rất muộn rồi, thương lại chưa ăn gì nên cô rất đói! mặt mũi nhăn nheo như khỉ ăn ớt! khánh nhìn thấy vậy thì mỉm cười nhưng cười thầm nên thương không bik! Khánh vỗ nhẹ vào lưng thương:
- cô đói không? Đi ăn nhé!
- Huh?? người lạnh lùng như anh mà cũng bik mời người khác đi ăn kem ak?
- hừ! coi như tôi nhịn cô lần này! thế cô có đi ko? Khánh nói!
- Uhm... thương ngẫm nghĩ
- Cho cô 3 giây suy nghĩ, bắt đầu: 1, 2
- Okie! Thương nói
- đồ ham ăn! Khánh buông 1 câu!
- thế mà có người lại rủ đồ ham ăn đi ăn đấy! kekeke! Thương đốp lại khánh.
- hừ! cô được lắm! thôi! Đi mau! Tôi đói gần chết rùi đây nè. Khánh nói và bước đi.
- ừ đi! Thương nói và đi theo khánh.
2 người vào 1 quán ăn và gọi món. 1 lúc sau thì măm măm xong, 2 người đứng dậy ra về. đang đi, thương hích vai khánh:
- ăn kem hem?
- Cô ăn gì mà lắm thế? bộ chưa no ak? Khánh la lên
- Tôi mời anh ăn coi như trả ơn anh về bữa cơm thôi! Có đi ko? 3 giây suy nghĩ, 1.2
- đồ bắt chước! đi thì đi! Khánh nói.
- Đi theo tôi! Tôi bik 1 quán ngon lắm!
nói rồi thương kéo khánh đi đến 1 quán kem nho nhỏ! Cô phục vụ đến gần 2 đứa và hỏi:
- 2 cháu ăn gì?
- Cho cháu 1 ly socola! Thương nói
Cô ấy thích ăn kem socola ư? chẳng lẽ là cô ấy ??? thôi! Chak là người giống người ấy mà! Mày đừng suy nghĩ nhiều nữa khánh ơi! Khánh tự nói với chính mình.
- cậu ăn gì? Cô phục vụ nhắc lại lần thứ 2
- cho cháu 1 ly dâu!
Cô phục vụ đi rồi thương mới lên tiếng:
- anh thích ăn kem dâu lắm ak? Thương
- uhm! Có 1 người đã cho tôi thấy nó thú vị như thế nào? Khánh đáp
- vậy ak! Thương nói và thầm nghĩ: là cậu ấy sao? Không lẽ chính là cậu ấy! thôi! Chak là người giống người ấy mà! ( 2 người này nghĩ giống nhau quá! Keke)
- này! Cô định để kem chảy hết rồi mới ăn ak? Khánh hỏi
- ơ! Không thôi anh ăn đi! nhiều chuyện quá! Thương cằn nhằn.
- không bằng cô đâu! Khánh bĩu môi nói!
- hứ! thương quay mặt đi.
1 lúc sau:
- này! Khánh huơ huơ tay trước mặt thương nhưng hem thấy thương nói gì cả! bực mình, khánh bước tới đập vào vai thương 1 cái làm thương la oai oái:
- ĐAU! Sao anh lại đánh tôi! bộ anh mún chết ak? Thương gầm gừ nhìn khánh.
- Không! Tôi chưa mún chết! chỉ vì thấy cô như người mất hồn nên gọi thôi! Cô có điện thoại nãy giờ mà sao ko nghe? Khánh
- hả! lúc này thương mới giật mình và lôi trong cặp ra 1 cái điện thoại xinh xinh: 50 cuộc gọi nhỡ của linh và nhi. 20 tin nhắn đều với nội dung: chị đang ở đâu thế? Sao không trả lời em ??? Đang đọc tin và định gọi lại thì điện thoại reo là linh:
- alo! Thương nói!
- CHỊ ĐANG Ở ĐÂU THỂ ??? CÓ BIK EM VÀ CHỊ NHI LO THẾ NÀO KO? SUÝT NỮA LÀ BÁO CẢNH SÁT LUN ÒY! Linh hét lên trong điện thoại
- Oh! chị xin lỗi! chị sắp về rồi! em đừng lo nữa! thế nhá! Pp em
- chịchị
thương cúp máy, còn khánh thì ngồi cười:
- hahaha! chị em nhà cô hay thật đấy!
- hay hay không chẳng liên quan gì tới anh cả! ư! Không thể nào nụ cười đó nụ cười đó là của bi mà! Sao anh ta anh ta. Không phải đâu! Chak chắn ko thể! Bi là 1 người hay cười mà còn anh ta thì cứ như băng ấy! chak chắn không phải rồi! thương lẩm bẩm
- này! Cô bị sao mà lẩm bẩm nãy giờ vậy? khánh hỏi!
- thôi! muộn rồi! về thôi! Thương nói và cầm cặp ra về. khánh bước theo ra và chạy đến bên cạnh thương nói nhỏ:
- tôi bik cô thật sự là ai rồi tiểu thư của tập đoàn Hưng Thịnh Phát ạ.
Thương quay ngoắt lại:
- anh anh nói cái gì?
- Cái gì thì cô tự hiểu đi tiểu thư! Tạm biệt. khánh nói và bước đi, hắn vẫy tay với thương nhưng không hề quay lại.
Thương đứng đó, kiểu chào này rất quen thuộc với cô, 12 năm rồi cô mới nhìn thấy lại kiểu chào đó! Chẳng lẽ khánh là bi! Không thể được! bi mà cô quen bik luôn luôn cười không như khánh lúc nào cũng lạnh như băng. Thôi! Tối rồi về mau nếu không thì chết. suy nghĩ rồi cô đón taxi về nhà. Vừa đến cổng, thương đã thấy linh đứng trước cổng với vẻ mặt đằng đằng sát khí như sắp giết người vậy.
- cuối cùng chị cũng chịu về rồi ak? Linh lên tiếng khi nhìn thấy thương chui ra khỏi chiếc taxi
- nhà chị chị hem về thì ở đâu?
- Em hỏi chị! LÚC NÃY CHỊ NÓI VẬY LÀ SAO HẢ? linh hét lên.
- Thôi! Đi vào nhà rồi chị kể cho! Thương nói
- Uhm! Linh bước vào nhà
- Chị về rồi ak? Nhi lên tiếng
- Uhm! Thương nói và ngồi xuống. ủa trúc! Bạn cũng ở đây ak?
- Uhm! Nhi mời mình đến! trúc nói
- Thôi! Đủ rồi chị kể lại mọi chuyện nào! Linh lên tiếng
- Uhm! Chuyện là vầy: blap......blap.... đó! Ukie chưa? Thương nói khi đã kể hết mọi chuyện trừ chi tiết khánh giống bi
- Thì ra là vậy! mà chị hiền quá! Gặp em là em cho hắn xuống mồ lun chứ hem phải bị đá vào bụng nhẹ hều vậy đâu ( đang nói về thằng nhok đại ka)! Linh lên tiếng
- Uhm! Chị cũng nghĩ vậy! nhi và trúc lên tiếng.
- Thôi! Chị mệt rồi chị đi ngủ đây! Chúc mấy đứa ngủ ngon! Thương nói rồi và bước lên phòng. Cô nằm xuống chiếc giường thân iu và suy nghĩ...
----------------------------------------------------
and chap 5! hi vọng mọi người lun ủng hộ mình!