Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Dịch giả: rolland

Không tính tới ký ức của nguyên chủ thân thể này, Yến Triệu Ca vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Chu chân thật.

Nhưng so sánh với thanh niên hăng hái trong ký ức, hiện tại gặp lại, khí chất của Lâm Chu đã trầm tĩnh hơn rất nhiều.

Tuy vẫn dâng trào tuổi trẻ, nhưng trong ánh mắt rõ ràng ẩn chứa tang thương, thậm chí âm u.

Lâm Chu cũng quan sát Yến Triệu Ca, từ vẻ ngoài mà nói, Yến Triệu Ca trước mắt không khác trong trí nhớ.

Nhuệ khí bức người, thậm chí có chút ương ngạnh.

Nhưng nghĩ đến nhiều chuyện xảy ra trong thời gian hơn một năm nay, Lâm Chu không cách nào đưa Yến Triệu Ca trước mắt ngày trùng điệp với người trong ký ức.

Nhiều chuyện không nên xảy ra đã xảy ra, thay đổi.

Tuy cách xa Thiên Vực cùng Sơn Vực, nên việc thu thập tình báo có chút khó khăn, cũng có một số việc Lâm Chu không biết được.

Nhưng những tin tức gần đây, để cho Lâm Chu cảm thấy hỗn loạn, hoặc ít hoặc nhiều đều có thân ảnh của Yến Triệu Ca tham gia vào trong đó.

Lâm Chu không tin tất cả đều là trùng hợp.

Yến Triệu Ca nhìn Lâm Chu, mỉm cười nói:

- Thiên Lôi Điện Lâm sư huynh, đã lâu không gặp, vừa mới gặp mặt đã đưa ta một phần đại lễ a.

Lâm Chu nhìn tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn trong lưới, cười nhạt nói:

- Phải cám ơn ngươi đưa ta một đại lễ mới đúng.

- Ai nói Thánh binh tàn phiến này?

Yến Triệu Ca cười một tiếng, nói:


- Ta nói là chuyện trong mộ phần của Đại Bi lão nhân, thủ bút của ngươi thật lớn a, oanh nổ toàn bộ Linh trận của mộ phần, thiếu chút nữa chôn sống ta.

Yến Triệu Ca nhìn chằm chằm Lâm Chu nói:

- Nhưng ta thật tò mò, tại sao ngươi đi qua cấm chế của mộ phần nhanh như vậy, lấy đi Thánh binh tàn phiến không nói, còn tìm được hạch tâm của Linh trận.

Lâm Chu thản nhiên nói:

- Mặc dù Đại Bi lão nhân là Đại Tông Sư, tinh thông trận pháp, nhưng cũng đã mất nhiều năm.

- Linh trận theo thời gian mà suy yếu, ta lại tinh thông trận pháp, nhanh chóng phá giải, cũng không phải chuyện gì khó.

Hắn cười mỉa nhìn Yến Triệu Ca:

- Thế nào, ngươi cảm thấy rất khó sao?

Yến Triệu Ca nhẹ nhàng vỗ tay nói:

- Thật tuyệt, sau này muốn lãnh giáo tạo nghệ trận pháp của các hạ a.

- Ta chưa chắc rãnh.

Lâm Chu thản nhiên nói:

- Về phần nói ta tìm được hạch tâm Linh trận oanh nổ mộ phần, vậy thì không liên quan đến ta.

- Ta cũng không thể xác định chuyện gì xảy ra, có thể có người khác tiến vào Linh trận cũng không biết chừng.

Khóe miệng của Yến Triệu Ca nhẹ nhàng nhếch lên.

Phá giải Linh trận là chuyện không coi vào đâu, nhưng nếu phá giải quá nhanh, hơn nữa còn tìm được hạch tâm của Linh trận, và có thể nắm giữ dễ dàng. Lấy biểu hiện của Lâm Chu xưa nay, thì quá mức kinh hãi thế tục, tương phản quá lớn.


Lâm Chu đã tận lực tránh người khác chú ý tới hắn, tuy không khiến bản thân quá ủy khuất, nhưng so với Triệu Hạo không kiêng kị chút nào, thì có chút điệu thấp hơn.

- Trước mặt người đừng nói dối, các hạ cần gì phải che giấu.

Yến Triệu Ca không nhanh không chậm nói:

- Đệ tử Thiên Lôi Điện ngươi muốn giết ta, cũng không phải bí mật gì, mọi người có thể thành khẩn đối mặt.

- Ví dụ như...

Yến Triệu Ca không quan tâm cười nói:

- Hiện tại ta có chút muốn giết ngươi.

Ánh mắt của Lâm Chu lạnh lẽo, nhìn thoáng qua tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn bị tấm ưới bao phủ, yên lặng trôi nổi giữa không trung.

Hắn nói:

- Cuối cùng cũng có cơ hội giao thủ, hiện tại ta nên lấy thứ thuộc về ta.

Lâm Chu ngoắc tay, tấm lưới màu đỏ sậm cuốn lấy tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn bay về phía hắn.

Lúc trước hai mảnh tụ hợp, Huyết Kiển Võng không cách nào ngăn cản.

Nhưng hiện tại hai mảnh tàn phiền đã tụ lại, càng dung hợp xong, khôi phục trạng thái an tĩnh, Lâm Chu thôi động Huyết Kiển Võng, tàn phiền này liến bị kéo theo.

Huyết Kén Võng này chính là ưu thế đặc biệt mà hắn muốn lợi dụng, cũng là dị bảo lấy được từ một bí cảnh không người biết.

Bảo vật này giống như tấm lưới, công dụng lớn nhất là tạo thành kết giới mạnh mẽ, Võ giả Tông Sư khó mà đột phá.


Võ giả Tông Sư thúc giục Hạ phẩm Linh binh, đều khó có thể phá tan kết giới này, Đại Tông Sư động thủ, trong thời gian ngắn cũng không thể làm gì được.

Yến Triệu Ca không quan tâm nhìn một màn này, chậm rãi nói:

- Ta phải nhắc nhở một chút, mảnh Lôi Đế Chi Nhãn kia cũng không phải thuộc về ngươi.

Yến Triệu Ca nói xong, mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay hiện ra một cái chén dẹt bằng như thủy tinh, thoáng hiện lên huyết quang.

Khi Yến Triệu Ca đưa cái chén ra, cũng không nói một lời liền có huyết quang bắn ra!

Dưới sự dẫn đường của Cương khí, huyết quang này đâm vào Huyết Kiển Võng của Lâm Chu một cái, Huyết Kiển Võng liền run rẩy!

Mặt ngoài tấm lưới hiện lên ánh sáng, hình thành kết giời màu đỏ như máu, cố gắng ngặn chặn đối phương tấn công.

Huyết Kiển Võng này có thể chóng lại Tiên Thiên Tông Sư toàn lực ra tay, nhưng sau khi bị huyết quang dính vào, thì có vẻ vô cùng yếu đuối!

Ánh sáng màu đỏ máu hóa thành kết giới, dưới sự công kích của huyết quang, giống như bị ăn mòn vậy, phá thành một cái lỗ lớn.

Lỗ hổng này càng nhanh chóng mở rộng.

- Đây là vật gì?

Ánh mắt của Lâm Chu cứng lại.

Vẻ mặt của Yến Triệu Ca như thường, thưởng thức cái chén như thủy tinh trong tay.

Đây là vật hắn dùng Luyện Huyết Châu cùng Vân Lưu Kính làm tài liệu chính luyện thành, Huyết Yêu Mãnh.

Chuyên môn phá vỡ các loại kết giới!

A Hổ há miệng cười ha hả, cất bước tới lổ hổng bị phá trên Huyết Kiển Võng, nhắm thẳng vào Thánh binh tàn phiến.

Trong mắt của Lâm Chu hiện lên ánh sáng lạnh liên tục, đột nhiên nhìn Yến Triệu Ca nói:

- Không biết trong lòng ngươi, thiệt hơn của cá nhân quan trọng, hai lợi ích của Quảng Thừa Sơn quan trọng?


- Hả?

Yến Triệu Ca hơi nhướng mày.

Lâm Chu nhàn nhạt nói:

- Ta nghe nói, Quảng Thừa Sơn ngươi vừa có một đệ tử mới nhập môn, tên là Phong Vân Sanh."

- Như ngươi nói, trước mặt người đừng nói dối, thật ra nàng là một Thái Âm Chi Nữ bị phế đi Thái Âm Chi Thể của Đại Nhật Thánh Tông đi?

- Nghe nói hiện tại nàng cùng những người khác đang ở Âm Dương Vân Linh Tuyền của Vân Triệu Sơn thuộc Sơn Vực tu luyện, các người tránh tai mắt không tệ, nhưng...

Lâm Chu mỉm cười nói:

- Thế nhưng, ta cũng có chút nghiên cứu đối với Thái Âm Chi Nữ, phương pháp Âm Dương Tương Tế, bảo địa Cô Âm Uẩn Cô Dương, mới có thể làm cho Thái Âm Chi Thể của Phong Vân Sanh khôi phục đúng không?

Yến Triệu Ca nghe vậy, mắt híp lại một chút.

Lâm Chu thản nhiên nói:

- Ngươi nói, tin tức này, Đại Nhật Thánh Tông biết được sẽ nghĩ như thế nào? Quan trong hơn là, nếu Thương Mang Sơn biết sẽ như thế nào?

- Tuy hiện tại các ngươi đang có quan hệ hợp tác, nhưng Thương Mang Sơn cũng không phải thuộc hạ của Quảng Thừa Sơn, Thái Âm Quan Miện, Thương Mang Sơn vẫn rất muốn.

A Hổ đi tới tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn dừng bước lại, quay đầu bất thiện nhìn Lâm Chu:

- Ngươi đang uy hiếp công tử của ta?

Lâm Chu cười nói:

- Ta biết cái người cao to ngươi không đơn gián, nhưng so tốc độ, muốn truy sát người xuất thân từ Thiên Lôi Điện như ta, cũng không phải dễ dàng a.

Hắn nhìn về phía Yến Triệu Ca nói:

- Làm sao, Thái Âm Chi Nữ mà Quảng Thừa Sơn ngươi vất vả có được, cùng Thánh binh tàn phiến, ngươi chọn cái nào?

- Không cần lo lắng ta chiếm hết chỗ tốt, đưa tin tức này cho Thương Mang Sơn. Ta cũng không tham, chỉ cần có lợi là được. Tuy rằng hai phái chúng ta đối địch, nhưng bản thân ta cam tâm tình nguyện hóa thù thành bạn, chính là không biết người có bỏ được mảnh Thánh binh tàn phiến này không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận