Dịch giả: rolland
Trên Thanh Già Hồ, chiến sự rốt cuộc dần dần lắng xuống, các cường giả đứng đầu Thánh Địa lại gặp nhau, thu thập các tình báo vừa mới có được, và tiến hành thảo luận về bước kế tiếp nhằm vào Cửu U cùng Tuyệt Uyên.
Lần Thanh Già Hồ đột biến này, mặc dù đã được giải quyết, nhưng các Thánh Địa vẫn có tổn thất.
Các Võ giả tu vi tương đối thấp không phải không có việc gì làm, mà đang cùng những người quen biết câu thông.
Thế hệ trẻ tham gia Thông Thiên Hội Minh lúc này đã không còn là nhân vật chính nữa.
Nhưng mà họ cũng là truyền nhân hạch tâm của các Thánh Địa, tầm mắt, kiến thức đối với thế cục hơn xa bạn cùng lứa tuổi.
Đối với lần Cửu U dị biến này đều có ý nghĩ riêng của mình.
Trong đó, cũng có một số người biến mất trong cuộc dị biến, bất kể quan hệ với nhau thường ngày như thế nào đi nữa, các sư huynh đệ khi nhắc tới không khỏi bi thương.
Dĩ nhiên, ánh mắt của bọn họ vẫn rơi vào trên người Yến Triệu Ca.
Một đám người trẻ tuổi nhìn Yến Triệu Ca lúc này, tâm tình đều có chút phức tạp.
Dù cho vô cùng nổi trội trên Thông Thiên Hội Minh, dù cho thực lực thiên phú bao phủ mọi người, nhưng trước kia mọi người nhìn nhận Yến Triệu Ca cùng bản thân không quá nhiều khác nhau.
Đối phương ưu tú hơn, đi trước một bước, để cho rất nhiều người bội phục, nhiều hơn là nâng cao ý chí truy đuổi, ngày sau ganh đau cao thấp với Yến Triệu Ca.
Nhưng sau khi hết thảy phát sinh, suy nghĩ trong lòng không ít người dần dần phát sinh biến hoá.
Yến Triệu Ca và bọn họ tựa như cách một tầng, không còn cùng một loại người.
Mặc dù vẫn là Võ giả Tông Sư cảnh nhưng lại có thể giải quyết được vấn đề mà Đại Tông Sư cũng không nhất định làm được.
Người như vậy biểu hiện trên Thông Thiên Hội Minh lúc trước, tựa như là chuyện đương nhiên.
Thậm chí, so tài với thế hệ trẻ trên Thông Thiên Hội Minh thật ra không đủ hiện lên hào quang của Yến Triệu Ca.
Đám thanh niên tài tuấn mời sinh ra, trong lúc nhất thời đều im lặng, vô số ý nghĩ nổi lên trong lòng, rối loạn, khó tả nên lời.
Mọi người đem sự chú ý của mình đặt trên chuyện của Cửu U cùng Tuyệt Uyên, đặt trên người Yến Triệu Ca, nhưng rất ít người chú ý tới, một người vốn không xuất hiện ở Thanh Già Hồ đã đến nơi này.
Một thanh niên anh tuấn, biểu tình trầm tĩnh, ánh mắt sắc bén, một thân mặc trang phục của đệ tử hạch tâm đích truyền Thiên Lôi Điện.
Nhi tử của Thủ Toạ trưởng lão Thiên Lôi Điện - Lâm Thiên Phong, thiên kiêu thế hệ trẻ của Thiên Lôi Điện, cùng Yến Triệu Ca, Hoàng Kiệt, Tống Triều xưng là Tứ công tử đương thời, Lôi Minh công tử - Lâm Chu!
Sắc mặt hắn tái nhợt, tỏ ra yếu ớt.
Trước đó bị Yến Triệu Ca đả thương, buộc phải sử dụng Hóa Huyết Lưu Quang Ngọc thúc giục cấm pháp chạy trốn, làm Lâm Chu tổn thương nguyên khí nặng nề, cho tới bây giờ vẫn không khôi phục hoàn toàn.
Cho nên lần Thông Thiên Hội Minh này, Lâm Chu cùng Yến Thiểm đều không tham gia.
Thêm vào chuyện Võ học đích truyền của Bích Hải Thành, Nhất Tuyến Phong, Bích Hải Thành một mực muốn tìm Lâm Chu gây phiền toái.
Mặc dù Thiên Lôi Điện cung cấp tình báo của Cửu U, khiến cho Bích Hải Thành mang ân tình, không truy cứu chặc nữa, nhưng Lâm Chu vẫn tận lực né tránh lộ mặt trước các đại lão của Bích Hải Thành.
Nhưng lần tiểu trừ Võ giả Tuyệt Uyên này, Lâm Chu vẫn âm thầm theo cao thủ của Thiên Lôi Điện đồng hành, đi tới Thanh Già Hồ.
Hắn tới đây không phải vì Thông Thiên Hội Minh, không phải vì Cửu U, Tuyệt Uyên, cũng không phải vì tìm Yến Triệu Ca báo thù.
Lâm Chu vì một người khác.
Hắn cách thật xa, ẩn giấu thân hình, dõi mắt trông theo, nhìn một bóng người nữ tử bên cạnh cao thủ của Bích Hải Thành.
Nhìn đối phương thương tích cả người, ánh mắt của Lâm Chu toát ra vẻ đau xót, chỉ thấy đối phương cuối cùng không có việc gì, hắn mới thở phào nhẹ nhõm:
"Tĩnh Vãn, khá tốt là ngươi không có gì..."
Lâm Chu si ngốc nhìn Lý Tĩnh Vãn, một lúc lâu sau mới phục hồi lại tinh thần, thở dài:
"Đáng tiếc, bây giờ ngươi không nhận ra ta, chúng ta vốn quen biết trên Thông Thiên Hội Minh lần này."
Nghĩ đến Thông Thiên Hội Minh, sắc mặt của Lâm Chu liền âm trầm, ánh mắt quét qua Yến Triệu Ca.
Vì tránh đưa tới chú ý, tầm mắt của hắn chỉ lướt qua một cái, cũng không có ngừng lại, nhưng hình dáng của Yến Triệu Ca vững vàng khắc sâu trong đầu hắn.
"Mà ngươi, Yến Triệu Ca, sinh mệnh của ngươi vốn nên đi về điểm cuối trong Thanh Già Hồ..."
Lâm Chu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi:
"Tuyệt Uyên thẩm thấu quả nhiên mạnh mẽ, càng giỏi ẩn núp, ta chỉ điểm lộ ra thân phận của một vài người, khiến cho bọn họ thay đổi kế hoạch, lúc này mới để cho người ẩn núp sâu hơn bại lộ, nếu không, chuyện tại Thanh Già Hồ thuận lợi, đối phương sẽ còn tiếp tục ẩn núp."
"Điều này nói rõ, chuyện tại Thanh Già Hồ lần này chỉ mới bắt đầu, bọn họ còn mưu đồ lớn hơn."
Nghĩ tới đây, Lâm Chu liền cau mày.
Hắn cùng Thiên Lôi Điện chiếm trước tiên cơ, vốn có thể dựa vào lần này làm lắng xuống loạn Tuyệt Uyên đồng thời thu lấy lợi ích cùng hồi báo từ các Thánh Đại khác.
Nhưng bởi vì Tuyệt Uyên phản đòn, khiến chuyện phát sinh thêm khó khăn, suýt nữa sắp thành lại hỏng.
Cuối cùng để Yến Triệu Ca ngăn cơn sóng dử, giải quyết dứt khoát.
Như vậy, người khác mặc dù mang ơn Thiên Lôi Điện, nhưng nhiều người cũng sẽ cho rằng Yến Triệu Ca tạo nên tác dụng lớn hơn.
Ân tình mà cách Thánh Địa khác thiếu Thiên Lôi Điện sẽ bị giảm không ít phân lượng.
Lâm Chu từ từ mở mắt, hạ tầm mắt, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng:
"Lần này, chỉ là một bắt đầu!"
Người của Đại Nhật Thánh Tông cũng chú ý Yến Triệu Ca.
Thế hệ trẻ của Quảng Thừa Sơn đi ra một nhân vật như vậy, Đại Nhật Thánh Tông cũng phải coi trọng.
Huống chi, truy tố căn nguyên trước đó, tại Đông Đường cuộc chiến, còn có Thương Mang Sơn bởi vì Lôi Nguyên Tô Sinh Thuật, mỏ khoáng Cự Linh Huyền Thạch mà xung đột với Thiên Lôi Điện, cuối cùng kết minh cùng Quảng Thừa Sơn và Bích Hải Thành, đối địch với Đại Nhật Thánh Tông.
Những chuyện này, đều không thoát khỏi quan hệ với Yến Triệu Ca.
Phụ trách dẫn đội Đại Nhật Thánh Tông vây quét Võ giả cao tầng của Tuyệt Uyên phục kích lần này, chính là Đại Nhật Thất Tử, Mộ Quang Quân.
Trước đây, trưởng lão Đại Nhật Thánh Tông cùng đám người Đường Vĩnh Hạo, Hoàng Kiệt đi Thanh Già Hồ tham gia Thông Thiên Hội Minh, chính là Đại Nhật Thất Tử, Phá Hiểu Quân.
Đồng thời, Phá Hiểu Quân cũng là cây đinh của Tuyệt Uyên thẩm thấu trong Đại Nhật Thánh Tông.
Kết quả, trước đại chiến, Phá Hiểu Quân bị Mộ Quang Quân tự tay đánh chết.
Vẻ mặt của Mộ Quang Quân ôn hòa, gợn sóng không sợ hãi, chẳng qua là lẳng lặng nhìn về Yến Triệu Ca ở phương xa.
Ở Đông Đường, hắn từng chuẩn bị xuất thủ, nhưng gặp phải Quảng Thừa Sơn phản công, không thể được như ý nguyện, mà còn liên tiếp bị Thạch Thiết, Yến Địch đánh trọng thương.
Mộ Quang Quân nhìn một hồi lâu, cũng không quay đầu lại, dùng Cương khí truyền âm cho Hoàng Kiệt phía sau mình:
- Ngươi đặc biệt chạy tới Thanh Già Hồ một chuyến, nhìn cũng nhìn rồi, nghĩ như thế nào?
Ở sau lưng hắn, thanh niên bình tĩnh khoan thai không trả lời vấn đề, mà nói:
- Năm tuổi (*) thứ hai của ta sắp đến rồi.
Một câu nói điên điên khùng khùng, nhưng Mộ Quang Quân vẫn nghe hiểu.
Bởi vì hắn là một trong số ít người biết được vài thứ sau lưng thanh niên này.
"Bình thường khiêm tốn một chút, năm tuổi thì đặc biệt, làm chuyện đại sự để kỷ niêm a."
Đây những lời Hoàng Kiệt đã từng nói.
Ít có người biết rằng, ở "năm tuổi" thứ nhất của hắn, lúc hắn mười hai tuổi, hắn được xác định là Tông chủ đời kế tiếp của Đại Nhật Thánh Tông, không thể bàn cãi.
Vị trí Tông chủ này bị ba người của Hoàng gia nắm giữ, gần như cha truyền con nối.
Nhưng cường giả hạch tâm của Đại Nhật Thánh Tông không một ai phản đối, hoàn toàn ủng hộ quyết định này.
------------------
(*) 本命年 "năm bản mệnh" hay "năm tuổi": đây là năm có con giáp đại diện giống hệt năm mỗi người được sinh ra.