Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Dịch giả: rolland

Triệu Thịnh đâm chín châm không có việc gì, Triệu Hạo đâm xuống năm châm, đan dược liền nổ tung, điều này cũng không phải là Triệu Hạo không bằng Triệu Thịnh, mà ngược lại, hơn xa Triệu Thịnh.

Triệu Thịnh hoàn toàn không biết pháp môn, đâm xuống chín châm đều vô dụng, chỉ là đâm trên đan dược chín lỗ nhỏ mà thôi.

Còn Triệu Hạo thì lúc đâm châm vào, đồng thời, Nội khí chấn động đan dược, gắng sức bắt chước pháp môn.

Nhưng mà đáng tiếc, tuy rằng hắn mạnh hơn Triệu Thịnh, nhưng vẫn không thể làm được pháp môn Kim Châm Độ Đan Chi Pháp này.

Triệu Hạo đứng yên tại chỗ, cũng không né tránh, không phất tay thổi tan khói bụi.

Thế nên khói bụi rơi xuống đầy mặt và cổ của hắn, tóc trắng phao, trên mặt cũng bị phủ một tầng bụi trắng, nhìn qua cực kỳ khôi hài.

Võ giả thủ hạ của Triệu Nguyên, Triệu Thịnh, không quen nhìn vẻ cuồng ngạo của hắn, lúc này nhìn hắn xui xẻo, cũng không nhịn được mà bật cười.

Khuôn mặt đầy bụi của Triệu Hạo, hai mắt lại giống như lang sói, ánh mắt sâu kín nhìn chòng chọc Yến Triệu Ca.

Trong ánh mắt của hắn lúc này, không có khinh miệt xem thường, nhưng nhiều hơn oán khí căm thù.

Không còn là oán khí căm thù nhằm vào Quảng Thừa Sơn, mà là hoàn toàn nhắm vào cá nhân Yến Triệu Ca.

Nhằm vào thanh niên trước đây, hắn chưa từng có để vào mắt.

Vẻ mặt của Yến Triệu Ca như thường, giống như không nhìn thấy ánh mắt của Triệu Hạo, mà là hướng về Triệu Thế Liệt chắp tay một cái:

- Nhờ có đề nghị của Cẩn Vương điện hạ, đúng là một hồi tỷ thí đặc sắc.

Thấy Yến Triệu Ca hoàn toàn không nhìn sự tồn tại của mình, con ngươi của Triệu Hạo hơi co rụt lại.

Có lúc, không nhìn, còn hơn sự khinh thường miệt thị.

Xưa nay Triệu Hạo là một người "người khác cuồng, hắn càng cuồng hơn người khác", lúc này làm sao có thể chịu được sự coi thường của Yến Triệu Ca?

Ánh mắt của hắn liền trở nên càng thêm tăm tối.

- Thập Lục đệ cần thử lại vài lần không?


Tiếng nói của Triệu Nguyên giống như có chút lòng tốt, lúc này vang lên bên tai của hắn.

Triệu Hạo nhắm mắt lại, thầm nắm chặt hai tay, móng tay găm sâu vào trong thịt.

Mới vừa rồi thử nghiệm qua một lần, hắn biết, Kim Châm Độ Đan Chi Pháp, cũng không phải pháp môn nhìn là có thể học được.

Dù cho trình độ Luyện đan của hắn giỏi hơn phần lớn người trên đời này đi nữa, cũng không phải trong vài lần thí nghiệm là có thể tìm ra.

Triệu Nguyên nhìn Triệu Hạo, nhàn nhạt nói:

- Xem ra Thập Lục đệ không muốn tiếp tục thử nghiệm? Vậy không biết cuộc tỷ thí này của chúng ta, kết quả nói như thế nào?

Thân thể của Triệu Hạo lung lay, mở mắt ra, căn bản không nhìn Triệu Nguyên, ánh mắt nhìn chòng chọc thẳng vào Yến Triệu Ca:

"Quanh năm đánh nhạn, lại bị nhạn mổ vào mắt..."

Hắn hít sâu một hơi, mở miệng nói:

- Lần này là ta thua.

Triệu Hạo lạnh nhạt liếc nhìn Triệu Nguyên, lười nói vô ích.

Hắn nắm chắc trăm phần trăm, chính Triệu Nguyên luyện chế một mai Liệu Thương Đan, đừng nói so với hắn, cho Liệu Thương Đan của Triệu Hạo xách giày cũng không xứng.

Nhưng lúc trước hắn đã nói, Triệu Nguyên có thể làm được, nếu như Triệu Hạo hắn không thể làm tốt hơn, đều tính là hắn thua.

Kết quả bây giờ, Triệu Nguyên có thể làm được, nhưng hắn lại làm không được.

Tuy rằng đây tuyệt đối không thể nào là bản lĩnh thật sự của tên thái điểu (tay mơ) như Triệu Nguyên, nhất định là Yến Triệu Ca dùng Cương khí truyền âm chỉ đạo.

Triệu Hạo hừ một tiếng, trực tiếp nói:

- Lúc trước người nọ bị ta đánh chết, không có lời khai hữu dụng gì.

- Chỉ có một chút, phạm vi thế lực của bọn họ rất rộng, không chỉ ở Đông Đường, cũng không chỉ ởThiên Đông châu.

- Ít nhất, ở Thiên Bắc châu còn có cứ điểm của bọn họ, nhưng tình huống cụ thể, hắn không biết.


Yến Triệu Ca ở bên cạnh nghe xong, nhớ trong đầu, bất quá tầm nhìn vẫn là rơi vào trên người của Triệu Thế Liệt.

Vung tay lên, thu hồi Huy Nhật Luân lần nữa, linh quang biến mất, ánh mắt của Triệu Thế Liệt giống như cũng tối tăm xuống vài phần.

- Trở về Đông Đường quốc, còn muốn quấy rầy Cẩn Vương điện hạ.

Yến Triệu Ca cười đến rất là nhã nhặn.

Triệu Thế Liệt nhìn Triệu Hạo, nhìn Triệu Nguyên, lại nhìn Yến Triệu Ca, sắc mặt thay đổi liên tục mấy lần, miễn cưỡng cười nói:

- Triệu Ca tới chơi, bản Vương tự nhiên hoan nghênh.

Hắn nhìn về phía Triệu Nguyên, trầm giọng nói:

- Nguyên hoàng chất dĩ nhiên thông hiểu cổ pháp luyện đan trước Đại Phá Diệt, thực sự là đáng mừng.

- Lại không biết lúc nào có thể phổ biến rộng rãi? Pháp môn như vậy, đủ để đan dược của Đông Đường sản xuất, chỉnh thể tăng thêm một bậc thang a.

Triệu Nguyên chắp tay thi lễ:

- Cẩn Vương thúc nói đúng, tiểu chất cũng chỉ là biết một chút da lông, hôm nay còn đang lục lọi, sau khi tìm ra một chút phương pháp sơ bộ, sẽ bẩm báo cho Phụ hoàng.

- Lần này hồi kinh, tự nhiên muốn đi gặp Phụ hoàng để bẩm báo.

- Đan Thạch Các, có lẽ sẽ trước tiên thí nghiệm mở rộng? Nói chung tất cả đều do Phụ hoàng làm chủ.

Triệu Thế Liệt nghe vậy, lông mi liền nhảy lên, suýt nữa không chế trụ được lửa giận trong lòng.

Đan Thạch Các, lúc đầu vốn là vì Yên Vân Tán mà tiến thêm một bước, hôm nay hiển nhiên lại nâng cao thêm nữa.

Theo phát triển, có thể thấy được, Đan Thạch Các tương lai sẽ vượt qua nhưng cái khác, trở thành một trong những trụ cột của Đông Đường quốc.

Mà bây giờ, lại không có quan hệ gì với mình...


Triệu Thế Liệt thở dài một tiếng, hắn vô ý nhìn Yến Triệu Ca.

Hắn là Đại Tông Sư, nhi tử nhà mình tuổi đều lớn hơn so với Yến Triệu Ca.

Tuy rằng những ngày gần đây Yến Triệu Ca bày ra danh tiếng, cho thấy tiềm lực cùng thực lực Võ đạo cường đại.

Nhưng bây giờ Triệu Thế Liệt cũng không có nghĩ đến, Luyện đan thuật của Yến Triệu Ca có thể áp chế Triệu Hạo.

Thật sự như Vương lão tiên sinh nói, thì trình độ Luyện đan thuật của Triệu Hạo, phóng mắt khắp thiên hạ cũng là cao siêu.

Trình độ cao thấp của Luyện đan thuật, cùng tu vi cao thấp của Võ giả có liên quan, thế nhưng không chặt chẽ như Luyện khí vậy.

Ở một trình độ nào đó, là một hệ thống học thức khác, muốn tinh thông, phải xem thiên phú, cùng tích luỹ thời gian, tinh lực.

Theo Triệu Thế Liệt nghĩ, tạo nghệ Võ đạo của Yến Triệu Ca cao như vậy, tự nhiên cần hết sức chuyên chú, một lòng tu luyện, chiếm nhiều thời gian cùng tinh lực.

Cho dù thiên phú Luyện đan không tầm thường, cũng không nên đầu nhập nhiều thời gian như vậy?

Nếu chỉ ngẫu nhiên thông hiểu một môn bí pháp cổ xưa thì thôi, nếu là Yến Triệu Ca ở trên Luyện đan thật thật sự có tạo nghệ cao thâm, vậy thì đã đến mức kinh khủng làm người ta không thể tưởng tượng nổi.

Triệu Thế Liệt coi như là một người gặp qua không ít sóng to gió lớn, nhưng lúc này vẫn có cảm giác thường thức của mình muốn hỏng rồi.

Sắc mặt hắn thay đổi liên tục, cuối cùng hóa thành cười khổ.

Lúc này Triệu Nguyên cũng lặng lẽ truyền âm:

- Lần này thực sự nhờ có Triệu Ca ngươi, trước đây cũng chưa từng nghĩ đến, Thập Lục đệ của ta lại ẩn giấu sâu như vậy.

- Ân tình hôm nay, sau này sẽ báo đáp lại.

- Sau này Phụ hoàng hỏi chuyện Kim Châm Độ Đan ở nơi nào, còn cần nhìn ý kiến của ngươi.

Yến Triệu Ca đáp lại nói:

- Đến lúc đó ta sẽ nói chuyện cùng thế bá, ngươi có thể yên tâm, pháp môn này, dưới điều kiện tiên quyết là khống chế trong phạm vi, Đan Thạch Các có thể sử dụng.

- Ta rõ ràng.

Triệu Nguyên ngầm hiểu:

- Yên tâm, tự nhiên sẽ không để Quảng Thừa Sơn thua thiệt.

Phong Vân Sanh đứng bên cạnh Yến Triệu Ca nói:


- Là ngươi giúp đỡ Đại Hoàng tử của Đông Đường sao?

Trên mặt của Yến Triệu Ca bày ra một bộ dáng dáp rất căng thẳng:

- Khà khà, khiêm tốn, khiêm tốn.

- Tốt, tốt, tốt, khiêm tốn, khiêm tốn, ngươi khiêm tốn nhất.

Phong Vân Sanh bật cười lắc đầu, sau đó tò mò hỏi:

- Bất quá bí pháp như vậy, Quảng Thừa Sơn các ngươi không giữ lại sao? Cứ truyền ra ngoài cho Đông Đường quốc, tuy rằng ta cũng nghe nói lệnh tôn cùng Đông Đường Quốc chủ là bạn tốt.

Yến Triệu Ca nhìn nàng một cái nói:

- Ngươi phải nói "Quảng Thừa Sơn chúng ta" mới đúng.

Thực ra Phong Vân Sanh còn không có nhập môn chính thức, hiện tại cũng chỉ là Yến Triệu Ca đáp ứng giúp nàng nói tốt, thái độ cụ thể của Quảng Thừa Sơn đối với nàng là gì, đều chưa xác định.

Nhưng Phong Vân Sanh nghe vậy, tươi sáng cười:

- Nói đúng, là lỗi của ta, là Quảng Thừa Sơn chúng ta.

- Ừ, dễ nghe hơn nhiều.

Yến Triệu Ca hài lòng gật đầu, sau đó nói:

- Yên tâm đi, Kim Châm Độ Đan Chi Pháp, trước đó ta đã báo cho cha ta, trong tông môn cũng có bản gốc.

- Bên Đông Đường này, muốn đem Đại Nhật Thánh Tông cùng Thương Mang Sơn gạt ra ngoài, tự nhiên phải ra chút tiền vốn.

- Không có sự tình hôm nay, cũng có sắp xếp khác cân nhắc ở phương diện này.

- Cho nên, ta mới phải đem một phần Đan Thạch Các của Triệu Thế Liệt nuốt.

Yến Triệu Ca búng ngón tay nói:

- Chỉ là trước đây, ta cũng chưa từng nghĩ đến, sẽ thuận lợi đơn giản như vậy.

Cuối cùng liếc mắt nhìn Triệu Hạo, Yến Triệu Ca cười đến rất vô lương:

"Thật là một người tốt a, cám ơn biểu hiện của ngươi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận