Sử Tiền Nam Thê Hàm Ngư Phiên Thân Ký



Cùng Tiger ngủ là hạnh phúc mà lại không hay ho . Hạnh phúc ở chỗ không có đầu sắc lang Naaru kia uy hiếp, mông thực an toàn…… Ạch, chỉ là tương đối mà nói, mọi người đều biết . Bất quá thắng ở chỗ có thể phản công, ngươi làm mồng một ta làm mười lăm, lúc này ngươi thượng, lần tới ngươi hạ, cũng liền huề nhau. Không hay ho chỗ ở chỗ Tiger bình thường nhìn qua thực đàn ông, nhưng ngủ lúc lại giống đại nam hài, không anh khí bừng bừng thành thục như bình thường.

Lúc hắn ngủ rất thích ép buộc, tốn hơi thừa lời, ngáy ngủ còn chưa tính, đáng giận nhất là hắn thích đem tay chân quăng lên người Tôn Chí Tân, còn thích đem Tôn Chí Tân làm gối ôm. Hắn lại cường tráng cao lớn tay dài chân dài, vắt ngang lại đây, ép tới Tôn Chí Tân cả đêm luôn gặp ác mộng bị quỷ đè…… Càng đáng sợ là Tiger tay và chân giống trời sinh biết nhận chủ, Tôn Chí Tân một khắc trước mới không dễ dàng dời chúng nó đi, giây tiếp theo chúng nó lại nhiệt tình bá đạo áp trở về, còn không biết thẹn nơi nơi sờ loạn loạn, cọ cọ đốt lửa, chỗ mẫn cảm thế nào nó liền sờ thế ấy.

Còn muốn cho người ta ngủ không? cả đêm cứ như vậy vượt qua trong phản kháng cùng áp bách, Tôn Chí Tân coi như nông nô, chân tay Tiger giống như kia ngọn núi đặt ở trên đầu, không thoát khỏi được.

Lại nói, hay là nam tử anh vĩ đều như vậy? bình thường dương cương thành thục, lúc ngủ sẽ thoái hóa thành đại tiểu hài, ngủ một giấc quả thực như tập thể thao, mãi không chịu yên.

Tiger chậm rãi mở mắt, mê hoặc trong chốc lát, lại nhanh chóng chuyển thành thanh tỉnh.

“Ngươi cũng tỉnh?” Tiger hỏi.

Tôn Chí Tân gật gật đầu, nói: đùi ngươi đặt ở trên bụng ta cả đêm, như bị quỷ đè, còn ai ngủ được?

Tiger cười tủm tỉm nhìn Tôn Chí Tân, kìm lòng không được ở ngoài miệng Tôn Chí Tân cắn một cái. ánh lửa ban đêm còn chưa tắt, nương ánh lửa mỏng manh nhìn Zimmer nhà mình, thật là càng xem càng tuấn, càng xem càng yêu.

“Ôi!” Tôn Chí Tân kêu một tiếng, tức giận đẩy hắn:“Đi rửa mặt, gỉ mắt nhìn qua thật ghê tởm!……”

Tiger ha ha cười vài tiếng, ôm lấy Tôn Chí Tân không đầu không đuôi loạn cắn một trận, mới đứng dậy đi tắm.

Nam nhân trước kia không có thói quen tắm rửa, sống cùng Tôn Chí Tân mới biết Tôn Chí Tân yêu khiết, học Naaru trước khi ngủ và sau khi ngủ đều rửa sạch.

Hơn mười phút sau Tiger mang theo một thân nhẹ nhàng khoan khoái trở về, động thủ giúp Zimmer nhà mình nấu ăn. Hắn cũng không quen làm cái này, nhưng hắn thích làm. Nuôi nấng Tôn Chí Tân làm cho hắn có một loại cảm giác thành tựu, trong tiềm thức muốn đem Tôn Chí Tân uy thành một đầu heo béo.

Tôn Chí Tân nhìn Tiger ngốc ở đó bận rộn, ánh mắt vẫn dừng lại trên gương mặt oai hùng, theo bản năng cảm thấy tư vị sinh hoạt chính là như vậy, chân lý hạnh phúc — chính là đây.

Ăn ngay nói thật, trình độ nấu ăn của Tiger thật sự không tốt, bất quá coi như có thể đậu, trình độ so với Naaru tốt hơn một chút. Tôn Chí Tân thấy hắn dùng cá tuyết trắng nấu canh cá, lại chưng hơn mười củ khoai sọ,

Cạch cạch tiếng vang là một tín hiệu, một lát sau Naaru dùng miệng xốc rèm cửa tiến vào, thật cẩn thận dùng tứ chi như nhảy trên sống đao đi qua cửa lều, miễn cho thân thể biến lớn của mình ngoài ý muốn đẩy ngã cái gì, sau đó mới ủy khuất ngồi một xổm chỗ ăn bữa sáng. Đầu của hắn quả thực so với nồi còn to hơn, miệng nhét vào cả nồi đều bị hắn lấp, không dư bao nhiêu chỗ.

Lấy sức ăn của Naaru bây giờ, một nồi khẳng định không đủ, Tiger lại nấu một lần, Naaru ăn một chút, còn lại cầm cho Dyami. Tên ngốc kia cũng là mười ngón không dính xuân thủy, căn bản sẽ không nấu, chỉ biết ăn sẵn .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui