Sự Trả Thù Của Ánh Trăng

Sáng hôm sau cả bọn đang ngồi ăn sáng dưới nhà thì ả Mina ỏng ẹo bước xuống ngồi vào cái vị trí của nó. Mọi người vẫn im lặng mà ăn, xem ả như không khí thì đúng hơn. Ả thấy mình bị bơ thì cố tình tạo sự chú ý, ả lên tiếng than thở
-Trời hôm nay nóng quá à !_ả vừa nói vừa cởi cái áo khoác bên ngoài ra để lộ cái áo ngủ mỏng manh khoét sâu quá cỡ, cũng mừng là ả có mặc nội y đó !
-Trời này đang giữa mùa đông đó phu nhân, cởi hết ra coi chừng trúng gió độc chết thì không ai chôn giùm đâu !_Salena mỉa mai ả ta ngay và luôn
-Salena à !_anh đá nhẹ vào chân Salena
-Tôi chỉ lo cho phu nhân thôi ! Nếu chết trẻ quá thì tội cho chủ tịch lắm !_Salena trả lời
-Cô còn ám tôi nữa sao ? Câm miệng đi !_Mina tức giận
-Ăn ở tốt quá nên sợ mình chết sớm à ?_Ruchia hỏi
-Còn cô nữa, mau xuống bếp lấy thức ăn lên cho tôi !_Mina chỉ tay vào mặt Ruchia
-Được thôi !_Ruchia mỉm cười ẩn ý vui vẻ đi xuống bếp
-Thôi rồi !_cả bọn đồng thanh nhìn Mina đầy thương hại
Ruchia tung tăng xuống bếp lấy phần ăn cho Mina, trước khi lên cô nán lại cho thêm một ít bột hoa tử đinh hương và hoa huệ Pháp vào. Hai loại bột hoa này nếu trộn lại sẽ gây dị ứng, da mặt sẽ thâm nâu và nổi ban đỏ. Xong việc, cô hí hửng chạy lên đặt phần ăn trước mặt Mina
-Mời phu nhân !
-Được !_ả Mina ăn ngon lành mà không để ý đến nét mặt của mọi người
Sau bữa ăn, bọn hắn ra ngoài làm việc, còn lại Ruchia đang rửa chén, Salena lau nhà và Exline trong bếp làm nước uống và gọt trái cây. Ả Mina thì lên phòng khách mở tivi xem, được một lúc thì
-Exline ! Cô đem lên đây cho tôi một đĩa trái cây !_ả ta từ trên phòng khách ra lệnh
-Trái cây đây !_Exline đặt đĩa trái cây trước mặt Mina
-Này, đưa chân lên để tôi lau nhà !_Salena khó chịu bảo ả Mina
-Cô cúi xuống nâng chân tôi để lên bàn đi !_ả ta thản nhiên buông ra câu nói ấy
-Cô…được !
Salena cúi xuống nâng chân ả Mina đặt lên bàn, ai ngờ ả ta bật đứng dậy và giẫm lên tay Salena, ả còn dùng gót giày giẫm mạnh xuống tay cô làm bàn tay mềm mại rướm máu. Salena cố gắng cắn răng chịu đựng mặc dù bàn tay cô đang vừa đau vừa rát. Cô lau nhà thật nhanh rồi lên phòng băng bó lại vết thương.
Ả Mina sau khi trả thù được chuyện lúc sáng thì cũng đỡ tức rồi, xem tivi thêm một lát thì ả cảm thấy chán và nảy ra một ý “đi tham quan ngôi biệt thự này”. Căn phòng đầu tiên mà ả bước vào là phòng của Ruchia
- Woa ! Nhiều mỹ phẩm quá ! Toàn loại cao cấp thôi ! Mình thích cái này, cái này và cả cái kia nữa !_ả bay ngay đến bàn trang điểm của Ruchia và bắt đầu thoa hết hộp mỹ phẩm này đến hộp khác
Ả còn lục tung tất cả đồ đạc, trang sức, quần áo hàng hiệu của Ruchia rồi thản nhiên chọn lấy những thứ ả ta thích và mang đi để lại căn phòng hỗn độn
Phòng thứ hai mà ả “ghé thăm” là phòng của Exline. Ả bước vào trong, lướt qua kệ sách của nhỏ
-Sách danh nhân, truyện ngôn tình, tiểu thuyết,... Chán phèo !_ả vừa lục vừa quăng những quyển sách của Exline ra khỏi kệ, ả còn giẫm rách nát hết sách của nhỏ nữa chứ
Bỗng ả ta chú ý đến cái hộp vuông nhỏ ở trên cùng kệ sách, ả nhón chân với tay lên để lấy nhưng không tới và rồi...
“Xoảngggggggg...” cái hộp ấy rơi xuống đất và vỡ tan tành, thì ra đây là quả cầu mà Kelvin đã tặng Exline kỉ niệm ngày đầu tiên gặp mặt. Nghe tiếng động, cả bọn dưới lầu kéo lên phòng Exline
-Trời ơi ! Cô đang làm cái quái gì ở đây vậy hả ?_Ruchia tức giận
-Tôi làm gì thì mặc kệ tôi ! Cô lấy tư cách gì quản lí phu nhân chủ tịch hả ?_ả ta vênh mặt
-Khoan cãi nhau đã, cái gì ở dưới chân cô vậy hả ?_Exline nhíu mày, phòng của nhỏ rất ít đồ dùng thủy tinh, vậy thì thứ đó...
-Là một quả cầu xấu xí, nó vỡ vụn rồi không còn giá trị nữa. Cô tới đây dọn dẹp đi !_ả chỉ tay vào mặt Exline
-Thôi xong !_Ruchia tặc lưỡi tỏ vẻ thương tiếc ả Mina khi nhìn thấy đôi mắt ứa nước thù hận của Exline
-Là cô làm ?_nhỏ bước tới
-Phải thì sao ? Cũng chỉ là thứ rẻ tiền ! Với địa vị của tôi nếu động vào mấy thứ này chỉ làm bẩn tay thôi ! Dọn dẹp nhanh lên đi !_Mina kiêu ngạo
“ Chát...chát...chát...chát..” 4 cái tát dồn hết sức lực của một người luyện võ giáng xuống mặt Mina làm ả loạng choạng ngã xuống đất
- Mày...mày dám đánh tao sao ? Nên nhớ tao là vợ anh Ken đấy nhé !_Mina ôm mặt ứa nước mắt nhưng vẫn cứng miệng
- Đúng là thứ con hoang không có dạy dỗ ! 4 cái tát này là tao cảnh cáo mày lần đầu tiên cũng như lần cuối cùng nhé, không bao giờ được đụng tới đồ của tao nữa !_đây là lần đầu tiên Exline xưng hô mày-tao với một người nào đó, như vậy chứng tỏ nhỏ đang lên đến đỉnh điểm tức giận rồi
- Mày được lắm, tao sẽ mách anh Ken để anh ấy xử lí mày !_ả ta khó khăn đứng dậy lết ra ngoài
Còn lại ba người trong phòng, Salena và Ruchia đang dỗ Exline nín khóc, thiệt tình, mới dữ như cọp mà bây giờ như con mèo mít ướt vậy trời ! Mà ả Mina kể ra cũng quá đáng thật, chưa cưới hỏi cái gì hết mà mở miệng ra một câu bà chủ hai câu phu nhân chủ tịch.
Chiều hôm đó, bọn hắn về nhà ăn cơm. Đáng lẽ ra đây cũng chỉ là một bữa cơm bình thường nếu như Kaito không nhìn thấy gương mặt thâm tím của Mina và cất tiếng hỏi
-Mina à, mặt của em bị sao thế ?_Kaito giả vờ quan tâm
-Hức…anh đừng nhắc nữa…đáng lẽ ra em định bỏ qua không tính toán chuyện này rồi…hức..tại bây giờ anh hỏi em mới nói đó nha !_ả ta nước mắt ngắn nước mắt dài tỏ vẻ như mình cao thượng lắm vậy, ngoài vết bầm ra thì mặt ả còn bị ban đỏ do cái lọ thuốc của Ruchia lúc sáng nữa chứ
-Bình tĩnh nói cho anh nghe, ai bắt nạt em thế hả ?_hắn bước sang chỗ Mina cúi xuống lau đi giọt nước mắt trên gương mặt ả, hành động đó đã khiến cho mọi người bất ngờ, hắn diễn như phim vậy trời ! Đúng là Ken mà
-Em…em…hức…là các cô ta hùa nhau ăn hiếp em đó ! Exline bên ngoài hiền lành như thế nhưng các anh đừng tin cô ta nha, chính cô ta đánh em ra như vậy đó !_Mina lợi dụng ôm lấy cánh tay của hắn ra bộ nũng nịu
-Exline ! Cô có tư cách gì mà lại đánh Mina ra như thế hả ?_anh quay sang nhỏ gắt lên, lại diễn nữa rồi, bọn hắn làm diễn viên là có tiền đồ lắm nè !
-Anh hai, anh bênh vực em sao ?_ả Mina tưởng bở, đứng dậy chạy sang ôm lấy anh
-Đương nhiên rồi, em-gái !_anh miễn cưỡng xoa đầu ả ta rồi buông ả ra, nhưng mà nghe hai chữ em gái của anh có cái gì đó không giống bình thường, nó xen lẫn thù hận và đâu đó có sự khinh miệt
-Nè ! Cô ta phá hỏng đồ của tôi, là cô ta sai mà !_Exline đập bàn
-Cô im đi ! Bây giờ ở đây Mina là chủ, cô hiểu chứ ?_Kelvin gằn giọng nghe như đe dọa. Đến Kelvin mà còn diễn sâu như thế thì thôi rồi…
-Anh…_Ruchia tức giận không nói nên lời
-Chúng tôi thì sao ? Ở trong căn nhà này thì các cô làm ơn biết thân biết phận giùm một chút đi ! Lúc trước được chúng tôi cưng chiều một tí thì bây giờ quen thói không xem ai ra gì sao ?_Kaito nhếch môi
“ Cháttttttt..” vâng, người im lặng nhất từ nãy đến giờ đã hành động. Một cái tát nảy đom đóm của Salena đáp xuống ngay mặt Kaito
-Lũ hạ tiện mà còn thích kiếm chuyện !_câu nói của Salena dường như đã đánh động tới máu điên của Mina
-Cô nói ai hạ tiện hả con nhỏ bẩn thỉu kia ?_ả ta nhìn Salena phẫn nộ
-Tôi nói vậy cô lên tiếng thì tự nhận rồi ! Trong cuộc sống thì đừng có chuyện gì cũng giành nói trước nhé em-gái !_Salena cười nửa miệng, sẵn tiện dằn mặt anh bằng hai từ “em-gái”
-Cô câm miệng cho tôi ! Đồ vô giáo dục !_Mina hét lên và đang chuẩn bị tạt ly rượu vang trên bàn vào mặt Salena
-Từ từ thôi ! Đã ngu, không tiếp thu mà còn thích bảo thủ nữa chứ !_Salena đỡ ly rượu lại một cách nhẹ nhàng rồi giật lấy ly rượu đó uống thản nhiên và đứng dậy đi lên lầu
-Cô…_Mina nghẹn họng luôn
-Thôi đủ rồi ! Em ăn xong thì lên phòng nghỉ ngơi đi ! Anh cũng có việc phải đi rồi !_hắn nhẹ nhàng “hết mức có thể”
-Vâng !_ả ta giả ngoan hiền ngay lập tức và đi lên phòng
Còn lại anh , hắn, Kelvin, Kaito, Exline và Ruchia ở bàn ăn. Không khí trầm mặc lạnh người, vở kịch lúc nãy hình như diễn sâu quá đáng rồi.
-Thôi mà Exline, anh xin lỗi mà !_Kelvin lay lay tay nhỏ
-Ứ thèm đâu !_Exline dỗi trông đáng yêu vô cùng
-Thôi mà bà xã ! Vợ yêu ! Mẹ của con anh sau này !_Kelvin giở giọng ngọt ngào như kẹo
-Hứ ! Ứ cần !_Exline tiếp tục dỗi
-Thôi đi ! Đừng dỗi nữa mà, 3 cái biệt thự lớn ở Nhật Bản, Hàn Quốc và nha !
-Ừm, vậy còn được ! Tạm tha cho anh đó !_Exline cười -> hết giận rồi
-Nhìn người ta thấy mắc ham chưa ? Chỉ có một người là không biết điều…_Ruchia bĩu môi liếc xéo Kaito
-Thôi nha, cho tôi xin lỗi đi !_Kaito quay sang nhìn Ruchia với ánh mắt long lanh vô tội
-Tôi không có phúc phần để nhận lời xin lỗi của đại thiếu gia tập đoàn Hoàng Tuấn đâu !_Ruchia quay mặt sang chỗ khác
-Vậy cô muốn gì ? Nói đi, nếu làm được tôi sẽ làm !_Kaito nói
-Tôi không cần đâu !_Ruchia trả lời
-Hay là để tôi nói cho cô nghe một bí mật nha !_Kaito cười nhẹ, nụ cười đã làm mê mệt bao nhiêu cô gái
-Là chuyện gì vậy ?_Ruchia tò mò
-Đó là… “chụttt..” anh yêu em đó !_Kaito hôn lên má của Ruchia và bật dậy chạy lên lầu
-Đồ lợi dụng, đồ cơ hội, tên biến thái !!_Ruchia hét lên, mặt cô đỏ ửng có vẻ như vô cùng giận dữ nhưng trong lòng thì len lỏi một cảm giác rất vui và khó tả
-Chúc ngủ ngon !_Kaito ngoảnh mặt lại với nụ cười tỏa nắng (đang buổi chiều mà trời…)
Một ngày đầy tức tối và bực bội trôi qua, mới có hai ngày mà Mina đã làm rối tung căn biệt thự này rồi. Không biết sau này ả ta còn làm ra việc gì nữa đây ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui