Sự Trả Thù Của Ánh Trăng

Trời xẩm tối, màn sương đêm bắt đầu lan nhanh mọi ngóc ngách trong thành phố. Giờ này cả bọn đã ăn tối xong cả rồi. Nó đang nằm trên phòng thì bỗng điện thoại rung lên, là tin nhắn của hắn
“ Tôi chờ em ở công viên Rain gần biệt thự ! Không gặp không về nhé, tôi sẽ đợi khi nào em đến thì thôi !”
Nó khẽ mỉm cười một cách vô thức khi đọc dòng tin nhắn ấy, nhẹ nhàng ngồi dậy vào nhà tắm để thay quần áo. Nó đi bộ ra công viên, trên người vận quần jean, áo sơ mi trắng, giày bata đơn giản và mái tóc xõa ngang lưng trông rất teen và đáng yêu, nó bước đi thật chậm để tận hưởng làn gió đêm lướt qua xen lẫn sự hồi hộp về cuộc hẹn của hắn. Đi một vòng công viên để tìm, cuối cùng nó cũng thấy hắn đang ngồi ở băng ghế cạnh hồ nước của công viên. Nó bước tới ngồi xuống đầu kia của băng ghế, hắn vẫn im lặng nhìn ra mặt hồ trong veo, nó cũng chẳng nói gì chỉ nhìn xa xăm về phía chân trời đầy sao sa lấp lánh. Hắn và nó cứ ngồi cạnh nhau như thế, không gian yên lặng như tờ, không lời bắt chuyện, không tiếng nói bâng quơ, không câu hỏi nào được đặt ra giữa hai người, chỉ có làn sương đêm đã nhẹ buông trên đôi vai của cả 2. Một tiếng trôi qua, đã 10 giờ đêm nhưng ánh đèn thành phố vẫn sáng, nó và hắn vẫn giữ nguyên tư thế nhưng nó thì đã nhắm hờ đôi mắt chứ không đăm chiêu như lúc nãy. Bỗng nó cảm nhận thấy sự vướng víu và hơi lạnh ở cổ, mở mắt ra nó thấy trên cổ mình là sợi dây chuyền trân chân đen giống y sợi lúc trước Mimi làm hỏng, nó tròn mắt nhìn sợi dây chuyền ấy
-Em thích không ? Rất khó để làm được 1 thứ như vậy đấy !_hắn mỉm cười
-Đẹp lắm ! Rất giống !_nó cũng cười
-Từ giờ sẽ bên cạnh tôi nhé !!_hắn nắm lấy bàn tay của nó
-Tôi…tôi…_nó ngập ngừng
-Tôi biết em vẫn còn tình cảm với Jonny nên bây giờ em không trả lời cũng không sao, tôi không ép buộc em. Tôi sẽ chờ !!_hắn nói
-Thực sự muốn chờ sao ?_nó hỏi lại
-Chỉ cần em cho tôi một cơ hội bên em khi còn có thể !_hắn nhìn nó, một ánh nhìn ấm áp và tràn ngập niềm tin
-Hứa nhé !_nó xiết nhẹ lấy tay hắn
-Nghĩa là em đồng ý sao ?_hắn vui mừng
-Phải ! Tôi tin anh vì những hành động anh đã làm chứ không phải lời nói ! Đừng khiến tôi thất vọng !_nó mỉm cười
-Em yên tâm, tôi sẽ…
-Suỵt ! Im lặng !_nó đưa ngón trỏ lên
-Sao thế ?_hắn hỏi
Nó im lặng không đáp, chỉ lẳng lặng cầm lên 1 viên sỏi nhỏ. Đồng thời gian này trong 1 bụi lùm gần đó…
-Thấy chưa ? Đã bảo ra đây rình là có phim để xem mà !_Salena nói
-Em chỉ được cái chọc phá người ta !_anh mắng yêu
-Chụp được mấy tấm hình rồi hả Exline ?_Kelvin nôn nóng
-Từ từ ! Hai người này nhan sắc thì ok rồi nhưng phải chọn góc chụp nữa mới hoàn hảo được !_Exline bấm máy lia lịa
-Nè Kaito ! Anh tránh ra cho em xem coi ! Bỏ lỡ mất cảnh lãng mạn bây giờ !_Ruchia bực tức
-Em im lặng giùm anh xíu đi ! La làng một lát nữa 2 người đó nghe bây giờ !_Kaito nhăn nhó
-Thì nhích qua 1 tí cho em đi ! Cơ mà 2 người đó đâu rồi ?_Ruchia ngó ngang ngó dọc
“Cốppp…” viên sỏi bay thẳng vào đầu Ruchia
-Ui da ! Con nào thằng nào dám ném đá chế ?_cô hét lên
-Nhìn trộm vui không ?_giọng nói băng lãnh lạnh người cất lên phía sau lưng cả bọn
-Anh chưa thấy ai thông minh như em ! Đi rình người ta mà la làng la xóm như cướp giật vậy !_hắn xoa đầu Ruchia
-Anh…anh hai…
-Không cần gọi anh đâu, em sẽ phải giải thích điều gì đó với chị dâu tương lai của em !_hắn nhún vai
-Lúc nãy Ruchia bị ném sỏi, giờ anh muốn tôi ném cái gì vào đầu anh ?_nó khoanh tay nhìn hắn sau cái phát ngôn “chị dâu tương lai”
-Thôi bớt giận nha Moon ! Có gì thì cũng bỏ qua cho Ken đi, không thôi em ế đến già chứ chả ai dám rước đâu !_Salena vuốt vuốt lưng nó
-Em chưa tính sổ với kẻ lôi kéo bày trò là chị đấy !_nó xăn tay áo
-Hihi, chị chỉ muốn xem khi nào thì có em rể thôi mà ! Haizzz… Sau này nhớ cấp tiền cho chị dùng hàng tháng nếu không thì gia đình em tan vỡ đấy nhé !_Salena đánh ánh mắt tới chỗ hắn
-Yaaa !!! Cái chị này !!_nó tức đỏ mặt rượt Salena chạy vòng vòng công viên
Exline và Ruchia cũng chạy theo, tụi nó nô đùa, rượt đuổi, nghịch nước trong hồ nhìn rất là trẻ con. Còn bọn hắn chỉ đứng nhìn những cô gái của mình và suy nghĩ về tương lai, về một gia đình hạnh phúc chẳng hạn ?
Sau khi rượt đuổi chán, cả bọn cùng rủ nhau đi ăn khuya rồi đến quán bar. Tuy đã hơn 11 giờ đêm rồi nhưng thời điểm này quán bar mới chỉ bắt đầu hoạt động thôi, cả bọn vào đó “ăn chơi xả láng” đến tận 3 giờ sáng mới về. Cuộc sống yên bình đã trở lại, tình yêu của nó đối với hắn sẽ lớn dần theo thời gian…
Đây là chap mà m.n mong đợi ! Mình cũng không biết nó có đủ "hot" để hấp dẫn m.n không nữa, nhưng mình mong tất cả các tềnh êu sẽ thích ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui