Chương 14
Lãnh Sam đang nhấm nháp tách cà phê thì một người giúp việc đi vào. Người giúp việc cúi người, hạ giọng vừa đủ để Lãnh Sam nghe được vì biết tính cô chủ không thích ồn ào.
- Dạ, tiểu thư, có Phương chủ tịch đang đứng đợi ở trước cổng.
- Chỉ có 1 mình cậu ấy sao?- Lãnh Sam thanh âm nhàn nhạt hỏi.
- Dạ, có 1 mình.
Gật đầu, Lãnh Sam buông tách cà phê xuống, đeo mặt nạ lên mặt, khuôn mặt tuyệt sắc không bị mất đi vẻ mỹ lệ mà còn tăng thêm vài phần bí ẩn càng khiến người khác không dời được ánh mắt. Đứng dậy, Lãnh Sam bước nhanh ra khỏi nhà.
1 chiếc Mercedes màu bạc đang đỗ trước nhà Lãnh Sam, thân ảnh mảnh khảnh đầy quyến rũ mang theo vài phần chững chạc đang đứng dựa vào xe, nửa gương mặt cũng được che bằng mặt nạ đầy bí hiểm. Thân ảnh đó không ai khác ngoài Phương Mộng Nguyệt!!
Hôm nay, Phương Mộng Nguyệt vận một cái áo sơ mi sọc caro trắng đỏ, không cài cúc áo sát cổ làm lộ ra xương quai xanh tinh tế cùng khe ngực đầy quyến rũ, quần short jean bạc màu để lộ ra đôi chân thon dài trắng ngần. Đôi môi đỏ tươi khẽ nhếch lên đầy khiêu khích. Cả người toát lên khí chất cao ngạo, vương giả.
Tướng mạo của Phương Mộng Nguyệt không như Lãnh Sam xinh đẹp xuất trần, Linh Tuyết linh động khả ái, Lam Như Hồng thanh khiết như u lan hay Văn Ái Ái ôn nhu dịu dàng mà là mang một nét quyến rũ mê người. 11 người Hắc hội ai cũng là tuấn nam mỹ nữ, mỗi người một vẻ nhưng đều có chung một loại khí chất vương giả trời sinh.
Lãnh Sam bước nhanh đến chỗ Phương Mộng Nguyệt, nhẹ giọng hỏi:
- Bọn Tiểu Tuyết đi cùng nhau sao?
- Ân, trước ta vài phút.
- Chúng ta cũng nên đi thôi.- Ngữ khí của Lãnh Sam đầy ẩn ý.
- Ân, đi thôi.- Phương Mộng Nguyệt cười nhạt, như hiểu ý Lãnh Sam.
2 người liền nhanh nhẹn vào xe, chiếc Mercedes nhanh chóng vụt đi chỉ để lại phía sau một làn khói trắng, vài chiếc Volvo phía sau cũng nhanh chóng chạy theo phía sau. Xoay xoay điện thoại trong tay, Lãnh Sam thanh âm không rõ cảm xúc:
- Bọn chuột nhắt này bám theo cậu à?
- Ừ, chúng theo ta từ nãy tới giờ. Ta muốn xem thử trình độ tới đâu mà dám theo dõi ta.
- Không tệ lắm, bảo trì được khoảng cách với chúng ta như vậy, cũng tạm.
Nhìn tin nhắn vừa được gửi đến, Lãnh Sam cười nửa miệng, nói với Phương Mộng Nguyệt:
- Còn 15 phút, cứ thong thả mà chơi đi.
- Ok, chúng ta bắt đầu chơi đuổi bắt thôi nào.
Phương Mộng Nguyệt cười quỷ dị, gạt cần số, rồ ga, đánh vô lăng, phanh gấp. Chiếc Mercedes gần như sắp lao khỏi đường, xoay 180 độ đổi chiều trong chốc lát. bánh xe ma sát trên mặt đường tao tạo thành tiếng rít két két, chiếc xe nhanh chóng phóng vào một làn được ngược chiều khác
Cùng lúc đó, một loạt tiếng va chạm vang lên. Bất ngờ trước hành dộng của Phương Mộng Nguyệt, chiếc xe đi đầu do dự phanh gấp để đổi làn, khiến những chiếc xe đang phóng với tốc độ rất cao phía sau không kịp phanh đâm vào đuôi xe phía trước. Mấy chiếc xe đắt tiền thế là đi tong.
______________
7 giờ rưỡi, bar XXX
Tại một góc khuất trong quán, có 11 người tuy mang mặt nạ nhưng cũng thu hút không ít ánh nhìn của người khác. Tuy vậy, nhưng không ai dám bước tới đó. Vì những người đó ai cũng mang mặt nạ mà chỉ có 11 người lớn nhất trong Hắc hội mới mang mặt nạ, mà đắc tội một người bình thường trong Hắc hội đã bị chỉnh vô cùng ghê gớm mà nếu đắc tội 11 người lớn nhất trong hội thì kết cục không nói cũng biết. Không ai biết được rốt cuộc 11 người đó là ai, Hắc hội luôn hành động vô cùng kiêu ngạo nhưng không một cơ quan nào dám lên tiếng với Hắc hội, cũng đủ hiểu 11 người đó có gia thế kinh khủng như thế nào.
Không bị ảnh hưởng bởi ánh mắt của những người trong quán,11 người bọn họ vẫn vui vẻ trò chuyện.
- Lâm gia dạy con giỏi như vậy, dám đi chọc tới chúng ta, nên đáp lễ thế nào mới phải đạo nhỉ?- Chính Hiên nhếch mép.
- Trực tiếp khiến chúng ngóc đầu không lên.- Lưu Triệt lạnh lùng nói.
- Thế thì quá tiện nghi rồi.- Hạ Lâm lãnh mạc nói
- Nên để cho Lâm gia bọn hắn biết là chọc tới chúng ta là ngu ngốc cỡ nào.- Hàn Minh Thiên cưới xán lạn, nhưng nhìn từ góc độ nào cũng thấy vô cũng đáng sợ.
- Cho bọn chúng lên đỉnh vinh quang rồi đạp thẳng xuống vũng bùn. Vậy mới thú vị.- Sở Hạo lắc lắc ly rượu, không nháy mắt một cái, vô tình nói.
- Ân, ý kiến đó cũng không tệ.- Phương Mộng Nguyệt tán thành ý của Sở Hạo.
- Đúng đó, đúng đó.- Văn Ái Ái gật đầu.
- Đắc tội chúng ta đừng tưởng được yên ổn mà sống.- Lam Như Hồng cười nhạt.
- Phải hảo hảo mà chỉnh Lâm Thanh Nhã nữa nga.- Linh Tuyết phồng 2 má phấn nộn, bộ dáng vô cùng khả ái làm cho Chính Hiên phì cười, trong mắt toàn là sủng nịch.
Mọi người trừ bỏ Lãnh Sam và Ngự Tề nhìn ánh mắt của Chính Hiên với Linh Tuyết liền ngầm trao nhau một cái ánh mắt, thầm cười gian. Bầu không khí liền biến thành vô cùng mờ ám.
- Chuyện giải quyết Lâm gia để sau đi.- Lãnh Sam cười nhẹ, nói.
- Sao vậy, Sam Sam?- Văn Ái Ái hỏi, bọn Linh Tuyết không có nói gì nhưng đều có chung ý với Văn Ái Ái.
- Việc điều tra có người của người Lâm gia trong đó.- Ngự Tề nhàn nhạt nói.
Mọi người liền nhìn nhau, rồi lại nhìn Lãnh Sam, thấy nụ cười yếu ớt trên môi Lãnh Sam, đều ngầm hiểu với nhau.
- Vậy giải quyết sau cũng không muộn.- Hàn Minh Thiên tươi cười nói.
Hết chương 14
Tạm thời mình không đăng truyện trong 2 tuần nha!!!!!!!!!!!