Sự Trả Thù Của Lệ Phu Nhân

Hạ Thanh Thanh cũng đứng dậy nói:

“Mang gương mặt của Mộ Tiểu Hy để dễ mấy ngày thôi, đã làm tôi mệt chết đi được.”

Trần Phước Lợi vô cùng kinh ngạt chỉ vào Hạ Thanh Thanh hỏi Mộ Trạch.

“Vậy anh sớm đã biết cô ta không phải là Mộ Tiểu Hy rồi sao?”

Mộ Trạch hất tay Trần Phước Lợi ra rồi đi đến phủi bụi trên vai áo của anh nói:

“Cậu nói lời này có thừa thải quá không? Tôi đã nhìn em gái tôi từ nhỏ đến lớn. Làm sao có thể nhầm lẫn được!”

Trần Phước Lợi: “Vì vậy các người để tôi bắt cóc cũng là kế hoạch của các người sao?”

Mộ Trạch: “Cậu nghĩ rằng chỉ cần tìm một người giống với Mộ Tiểu Hy là có thể lật đổ được Mộ gia chúng tôi sao? Thật là ngay thơ, nền móng của Mộ gia chúng tôi vô cùng vững chắc, chỉ có mấy dữ liệu giả mà cậu lấy được. Thì làm sao có thể lật đổ chúng tôi dể dàng như vậy chứ?”

Trần Phước Lợi lúc này đã suy sụp hoàn toàn.

“Nói như vậy thì mục đích của các người đã đạt được rồi có phải không?”

Cùng lúc này cảnh sát cũng tiến vào hỏi: “Ai là Trần Phước Lợi?”

Trần Phước Lợi: “Là tôi!”

Cảnh sát trình giấy ra, “Có người tố cáo tập đoàn Trần thị có hành vi, vi phạm kinh doanh. Hãy đi cùng chúng tôi một chuyến!”

Lần này thì Trần Phước Lợi đã không thể thoát, mà ngoãn đi theo cảnh sát. Mọi người đều đang vô cùng vui vẻ vì có thể loại bỏ được Trần Phước Lợi, nhưng không có nhìn thấy ở cách đó không xa vẫn luôn có một ánh mắt hận thù nhìn họ.

Lúc này người của cuộc đấu thầu thông báo.

“Vì Trần thị đấu thầu thất bại, vậy đối tác hợp tác lần này chúng tôi quyết định sẽ giao cho Mộ thị. Chúc mừng Mộ thị!”

Lệ Đình Thâm cũng bắt tay chúc mừng Mộ Trạch.

“Chúc mừng Mộ tổng giành được dự án!”

Mộ Trạch cười nói: “Đều phải cảm ơn Lệ tổng!”

Lệ Đình Thâm: “Không cần phải khách sáo như vậy.”

Mộ Trạch nhìn sang cô em gái nhỏ của mình, gõ nhẹ vào tráng cô trách móc.

“Em đó!”

Mộ Tiểu Hy liền kéo lấy tay anh nủng niệu nói:

“Anh à, em biết lỗi của mình rồi mà!”

Mộ Trạch cưng chìu nhìn cô nói: “Không được có lần sau!”

Mộ Tiểu Hy: “Em biết rồi! Anh!”

Hạ Thanh Thanh đứng ở bên cạnh nhìn hai người họ thì vô cùng ngưỡng mộ. Cô cũng ao ước có được một người anh trai quan tâm đến cô như vậy. Thấy Hạ Thanh Thanh đứng ở một bên Mộ Tiểu Hy liền đi đến bên cạnh cô khen ngợi.

“Không hổ là ngôi sao nổi tiếng, diễn rất tốt!”

Hạ Thanh Thanh vẫn rất cứng miệng nói:.

||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||

“Tôi không phải vì giúp cô đâu đừng hiểu lầm! Tôi chỉ là đang trả thù cho chính mình thôi!”

Mộ Tiểu Hy cũng không vạch trần lời nói dối của cô, mà gật đầu nói:

“Đúng, đúng!”

Hạ Thanh Thanh: “Nhưng dù sao thì cũng chúc mừng cô. Bộ phim mới vừa ra mắt đã trở nên hot như vậy!”

Mộ Tiểu Hy: “Cảm ơn cô!”

Buổi tối ở trước cửa Mộ gia. Lệ Đình Thâm gọi điện cho Mộ Tiểu Hy.

“Mau xuống tầng đi!”

Mộ Tiểu Hy nhận được điện thoại của Lệ Đình Thâm liền chạy ngay ra cửa.

“Đêm khuya như vậy, sao anh lại đến đây?”

Lệ Đình Thâm vuốt tóc cô, “Nhớ em rồi!”

Mộ Tiểu Hy: “Anh nghiêm túc lên, đang ở ngay trước cửa nhà em đó. Nếu bị phát hiện thì phải làm sao?”

Lệ Đình Thâm cưng chìu nói: “Hy Hy, bây giờ chuyện của Trần gia đã được giải quyết. Trần Phước Lợi cũng đã vào tù. Em định đến khi nào mới cho anh một danh phận?”

“Hóa ra là, Lệ tổng đến tìm tôi vào buổi tối chỉ để có một danh phận thôi à?”

“Đúng vậy, Hy nhi anh không muốn giấu giếm nữa!”

“Ngày mai em đưa anh đến gặp ba mẹ!”

Nói rồi Lệ Đình Thâm cuối xuống hôn cô. Hai người hôn nhau nồng cháy.

Sáng ngày hôm sau, Mộ Tiểu Hy đưa Lệ Đình Thâm đến trước mặt của ba mẹ mình giới thiệu. Vừa mới nghe Mộ Trạch nói bây giờ cô lại giới thiệu với họ, nên nhất thời chưa thể thiếp ứng kịp mà hỏi cô.

“Hy Hy, lời anh trai con nói là thật sao?”

Mộ Tiểu Hy liền gật đầu. Lệ Đình Thâm cũng lên tiếng giải vây cho cô.

“Chú dì, cháu là thật lòng với Hy Hy! Hơn nữa là cháu chủ động!”

Mộ Tiểu Hy: “Ba mẹ, thực ra là con đã không còn thích Trần Phước Lợi từ lâu. Hơn nữa hôm sinh nhật lần trước, lúc con rơi xuống nước thật ra là Lệ Đình Thâm đã cứu con.”

Hà Thùy Trang có chút ngạt nhiên hỏi: “Hy Hy, con nói thật không? Nhưng mà không phải lúc đầu Trần Phước Lợi nói là…”

“Mẹ, con chỉ là rơi xuống nước chứ không chết đuối. Là ai đã cứu con, con rất rõ trong lòng. Từ sau lần sinh nhật và cả lần thử vai diễn gặp sự cố. Còn có nhóm người hâm mộ điên cuồng, chuyện tin đồn với Giang Tuấn Kỳ, cũng đều là Lệ Đình Thâm đã chăm sóc và bảo vệ con. Anh ấy và Trần Phước Lợi không hề giống nhau.”

Hà Thùy Trang lúc này mới hiểu ra tất cả mọi chuyện.

“Nếu nói như vậy thì cậu Đình Thâm còn là ân nhân cứu mạng của Hy Hy!”

Mộ Vũ cũng gật đầu, đồng ý với vợ mình.

“Đúng vậy! Nhưng mà Đình Thâm à, chú dì chỉ có một câu hỏi muốn hỏi cháu. Cháu thích Hy Hy nhà chúng ta ở điểm nào?”

Lệ Đình Thâm: “Chú dì, cháu cũng không biết! Chỉ là có thể nhìn thấy cô ấy, cháu cảm liền thấy hạnh phúc!”

Hà Thùy Trang có chút lo lắng lại hỏi: “Vậy gia đình của cháu nghĩ thế nào về chuyện của hai đứa. Dù sao thì chuyện của Trần gia và Mộ gia đã lan truyền đi khắp nơi!”

Lệ Đình Thâm mỉm cười nói: “Chú dì, hai người yên tâm đi ạ! Trong nhà cháu chỉ có một ông nội, ông ấy vẫn luôn rất hài lòng với Hy Hy. Ông ấy vẫn không thể chờ đợi, muốn đi gặp cháu dâu của ông ấy đó ạ!”

Mộ Vũ cười tiếp mắt, “Như vậy thật tốt!”

Hà Thùy Trang cũng vô cùng vui vẻ nói:

“Như vậy sao được chứ, hay là đổi một ngày tốt để Hy Hy đến thăm ông nội cháu đi! Mang thêm một chút quà nữa.”

Lệ Đình Thâm: “Được ạ! Cảm ơn chú dì!”

Mộ Trạch vỗ vai Lệ Đình Thâm nói: “Sau này chúng ta sẽ là người nhà rồi! Cậu phải đối tốt với con bé đó!”

Mộ Tiểu Hy có chút xấu hổ, “Anh!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui