Mọi người ngạc nhiên.
Thế là sao? Chả lẽ tổng giám đốc có chuyện gì nên không thể đến được? Nhưng cho dù là thế thì cũng không thể giao việc chủ trì cho Trần Tuyết Vũ chứ.
Đành rằng Trần Tuyết Vũ là thiếu phu nhân Lục gia, đã đi du học về, lập được không ít thành tích.
Nhưng chừng đấy cũng không đủ tiêu chuẩn để chủ trì một cuộc họp cao cấp như vậy.
Như vậy chẳng khác gì đang sỉ nhục bọn họ.
Tuyết Vũ không quan tâm những ánh mắt không phục và khinh thường dành cho mình, nhìn anh phóng viên đang cầm micro, gật đầu ra hiệu.
Người nọ hiểu ý, lại ra hiệu với người đồng nghiệp của mình đang vác máy quay.
Chờ anh ta khởi động máy quay xong, anh phóng viên nhìn thẳng vào ống kính, rất chuyên nghiệp mở lời chào cùng giới thiệu.
"Xin chào quý vị, và các bạn nghe đài.
Tôi là Minh Hải, phóng viên tác nghiệp đài PTV.
Hiện tại tôi đang có mặt tại phòng họp cao cấp của tập đoàn Hải Vận.
Hôm nay tập đoàn Hải Vận sẽ có một cuộc họp khẩn và được phát trực tuyến trên trang fanpage của đài PTV và truyền hình..."
PTV là kênh truyền hình dành cho giới trẻ có tiếng, nhận được sự yêu thích rất lớn từ cộng đồng.
Fanpage của họ có tới hơn mười triệu lượt theo dõi.
Chương trình này vừa lên sóng, đã có mấy trăm người vào xem.
Phải biết rằng, các cuộc họp nội bộ cao cấp của tập đoàn lớn luôn là đề tài được dư luận chú ý, khi mà những cuộc họp như vậy là bí mật bị nghiêm cấm chặt chẽ không được tiết lộ ra ngoài.
Nhất là cuộc họp nội bộ của Hải Vận, tập đoàn lớn luôn nằm trong tầm ngắm của bốn phương tám hướng.
Vậy nên, sau khi anh phóng viên này thông báo xong nội dung chương trình, số lượng tài khoản
Facebook vào xem tăng vọt.
Chưa đầy hai phút, đã lên tới con số năm ngàn rồi.
Thạch Đường hôm qua được sếp giao việc, nên nay đến muộn.
Vừa bước vào trong sảnh dưới công ty.
Anh ta đã bị âm thanh cùng hình ảnh trên chiếc ti vi năm mươi hai in treo tường thu hút, bước chân vì thế ngừng lại.
Kỳ Luân đang tranh thủ lên mạng, thấy có báo tin mới, nhấp vào xem.
Nghe tay phóng viên thông báo nội dung, sống lưng bất giác dựng thẳng.
Ngỡ tay phóng viên này "treo đầu dê bán thịt chó", Kỳ Luân căng mắt nhìn kỹ, để chốc nữa còn vả mặt gã.
Nhưng nhìn kỹ rồi, anh chấn động toàn tập.
Căn phòng kia đích thị là phòng họp nội bộ cao cấp của Hải Vận rồi.
Còn người phụ nữ xinh đẹp ấy chính là Tuyết Vũ.
Không sai!
Vậy ra tên phóng viên này không nói điêu à? Thế từ bao giờ Hải Vận lại mở cuộc họp nội bộ và mời tới phóng viên vậy trời?
Rốt cuộc Thần Hạo muốn làm gì thế? Ngoài ra còn có Lục Khang Dụ, bà Lục, Thế Lân, Bích Trâm và nhiều người quen biết khác cũng tình cờ mà theo dõi.
Tại hội trường, mấy vị giám đốc bộ phận thấy vậy, nhao nhao cả lên.
Lại còn phát trực tiếp nữa? Rốt cuộc là có chuyện gì mà Trần Tuyết Vũ này lại chơi lớn như vậy? Điên rồi sao?
Nhìn con số hiện lên màn hình vẫn đang tăng, trước những ánh mắt nhìn mình đầy thắc mắc và nghi kỵ, Tuyết Vũ bình thản lên tiếng:
"Mọi người trật tự."
Tất cả im lặng, cùng chờ xem rốt cuộc là cô muốn làm gì.
Tuyết Vũ hài lòng, tiếp tục: "Tôi biết các vị đang thắc mắc vì sao tôi lại mời cả phóng viên.
Thật ra là, vì một vài lý do cần công khai, nên cuộc họp này sẽ được phát trực tiếp công khai lên mạng xã hội và truyền hình đài PTV để đông đảo mọi người được biết.
Trước tiên, xin giới thiệu với mọi người, đây là luật sư Du Minh Hữu, người đại diện pháp lý của tôi.
Và trợ lý của tôi, Việt Duật."
Máy quay lia tới khuôn mặt Việt Duật.
Bà Lục đang ngồi trong phòng bệnh cụ Lục Bạch Văn, cũng đang vô tình bắt gặp mà theo dõi.
Thấy thế, sửng sốt bật dậy, làm rơi cả tách trà trên bàn, vỡ tan tành.
Lục Bạch Văn nằm yếu ớt trên giường bị âm thanh này làm cho giật mình, khó khăn mở mắt nhìn.
Nhưng bà nào còn tâm trí để ý tới, mọi sự chú ý đều đã dồn hết vào người đàn ông trên màn hình kia rồi.
Kia...
kia là "Trung Nhân" của bà mà...
Từ hôm qua tới giờ, bà vẫn tự lừa mình dối người rằng "Trung Nhân" không có lừa dối bà.
Tình cảm của anh dành cho bà là thật lòng.
Chắc chắn là hiểu lầm gì đó thôi.
Nhưng điều bà vừa chứng kiến kia chẳng khác nào một cái tát giáng vào mặt bà, khiến bà tỉnh mộng.
Bên này, Tuyết Vũ hờ hững quét qua bàn họp một lượt, rồi tiếp tục:
"Hôm nay, tôi mở cuộc họp khẩn này với nội dung rất quan trọng.
Đó là, thay đổi nhân sự cao cấp trong công ty.
Cụ thể là vị trí chủ tịch hội đồng quản trị." Bà Lục trợn mắt.
Kỳ Luân sặc nước.
"Cái gì?" Mọi người trong phòng họp sửng sốt.
"Sao lại là vị trí chủ tịch?"
"Giám đốc Vũ.
Cô có nhầm lẫn gì không? Người đang đang nhiệm chức vụ cao nhất kia không phải là ba chồng cô sao? Khi không lại bảo thay đổi là sao? Đề nghị cô hãy nói cho rõ ràng."
Người này một câu, người kia một câu chất vấn cô.
Sắp như ong vỡ tổ đến nơi.
Những người theo dõi qua chương trình cũng bất ngờ không kém, bình luận ầm ầm cả lên, nhiều tới nỗi tin bình luận trước chưa kịp xuất hiện đã bị bình luận sau đẩy lên trên mất tiêu rồi.
Đại khái là họ tỏ thái độ mờ mịt cùng dấu chấm hỏi khổng lồ.
Tuyết Vũ không hề gì, tiết lộ:
"Có lẽ các vị vẫn chưa biết.
Chủ tịch
Lục Bạch Văn đã đổ bệnh nặng nhiều ngày nay, không còn đủ sức khỏe tiếp tục công tác và lãnh đạo nữa." Mọi người chuyển sang bàng hoàng lẫn kinh ngạc.
Lục Bạch Văn đổ bệnh nặng ư?
Không ai ngờ tới kết quả này, cả những người có mặt trong phòng họp hay hơn bốn mươi ngàn người đang ngồi trước màn hình theo dõi.
Tình trạng luận ngôn điên cuồng vì vậy mà chững lại vài giây.
Sau đó, lại bùng nổ như cơn mưa lớn, nội dung lại chuyển sang quan tâm, hỏi han bệnh tình vị chủ tịch tài giỏi nhân từ mà họ kính trọng.
Bảo sao suốt thời gian qua, từ sau lễ cưới của Lục Nhược Uyên bị hủy bỏ, không ai thấy ông ta xuất hiện nữa.
Thì ra là bị bệnh rồi.
Chắc hẳn là vì cú sốc ngày hôm đó mang lại.
Ai cũng tự cho mình thông minh, suy đoán.
Tay giám đốc nhân sự hằng giọng:
"Nếu chủ tịch Văn bị bệnh thì nên nghỉ ngơi dưỡng sức, không nên tiếp tục làm việc."
Những người khác gật đầu phụ họa, không còn thái độ gay gắt như đỉa phải vôi nữa.
Dù sao thì người lên nắm vị trí này chẳng phải vẫn là con trai của ông ta sao.
Thay đổi người nhưng kết quả vẫn
.