Du Hữu Minh gật đầu với cô, khoan thai đứng dậy.
Anh ta lấy văn bản đã soạn sẵn từ trước ra, nhìn thẳng về phía trước, mở đầu bằng lời chào theo lệ thông thường, rồi dõng dạc nói:
"Ngày 2 tháng 8, thân chủ của tôi là cô Trần Tuyết Vũ đã mua lại 15% cổ phần trôi nổi của Hải Vận.
Vào ngày 26 tháng 10, cô Trần Tuyết Vũ tiếp tục mua lại 25% cổ phần của ông Đào Xuân Vinh và ông Cương.
Ngoài ra, cô Trần Tuyết Vũ còn có 40% cổ phần mà cha ruột của cô là chủ tịch quá cố của công ty là Mạc Lâm để lại, do ông Lục Bạch Văn đang giữ hộ.
Như vậy, tổng cộng có Trần Tuyết Vũ đang sở hữu 80% cỔ phần của công ty, đồng nghĩa thân chủ của tôi là cổ đông lớn nhất, đáp ứng đầy đủ các yếu tố để trở thành chủ tịch hội đồng quản trị."
Ban giám đốc nghe luật sư nói mà ong ong cả đầu, choáng váng.
Làm...
làm thế nào mà trong tay Trần Tuyết Vũ lại có nhiều cổ phần như vậy?
Không phải trước đây nói người mua lại cổ phần của Hải Vận là một nhân vật bí ẩn nào đó sao? Sao bây giờ chúng lại nằm trong tay Trần Tuyết Vũ rồi?
Chẳng ai hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.
Mọi thứ rối tinh mù cả lên.
Trong khi toàn bộ mấy chục ngàn người choáng với số cổ phần Tuyết Vũ đang sở hữu.
Có những tinh ý nhận ra lời nói của luật sư có gì đó sai sai, lên tiếng:
"Khoan đã.
Khi nãy luật sư có nhắc tới chủ tịch quá cố Mạc Lâm.
Chuyện này thì có liên quan gì tới Mạc Lâm?" Tuyết Vũ nhìn ông ta, giọng sắc bén giải đáp: "Bởi vì, tôi chính là con gái mất tích nhiều năm của Mạc Lâm, Mạc Tường Lam!"
Toàn bộ bất động trong hai giây, rồi như nghe được một câu chuyện hài hước nào đấy, cùng nhau phá ra cười, bao gồm các cộng đồng mạng đang coi trực tuyến.
Khung bình luận cũng theo đấy mà nổ vang.
"Tôi vừa nghe thấy cái gì vậy trời? Trần Tuyết Vũ vậy mà dám nói mình làm Mạc Tường Lam."
"Cô Hai à, đùa thì cũng đừng đùa quá trớn chứ, cả lý do như thế này cũng lấy ra nói được, thì độ mặt dày của cô không phải phải là vừa đâu."
"Lục tổng, anh ở đâu? Mau tới khi đưa Thiếu phu nhân đi khám đi kìa.
Xem chừng bệnh ảo tưởng cũng nặng lắm rồi đấy."
Vân vân.
Đa phần đều là châm biếm!
Tay giám đốc bộ phận thiết kế lúc trước vì Tuyết Vũ giành mất công việc thiết kế sản phẩm mới của bộ phận thiết kế.
Hắn vẫn cay cú tới giờ, giờ có cơ hội dằn mặt, liền tranh thủ mỉa mai:
"Giám đốc Vũ à giám đốc Vũ.
Ăn bậy được chứ không nói bậy được đâu.
Cả cái thành phố này ai chẳng biết cô là con gái ruột của tỷ phú Trần Trọng Cường chứ.
Vậy mà cô lại dám nói mình là Mạc Tường Lam, con gái của chủ tịch quá cố Mạc Lâm.
Cô không cảm thấy như vậy là đang xúc phạm người đã mất sao? Trông mặt mũi của cô cũng xinh lắm mà, sao nhân phẩm lại kém như vậy?"
Cộng đồng mạng lặng im, xem diễn biến cuộc chiến giữa hai người.
Tuyết Vũ nhìn hắn, không nhiều lời, nhấn mạnh: "Tôi không nói đùa.
Tôi nói thật!"
Hắn cười khẩy, dang hai tay ra, điệu bộ rất gợi đòn:
"Dựa vào đâu mà cô muốn chúng tôi tin cô là Mạc Tường Lam? Nếu cô thật sự là Mạc Tường Lam, vậy tại sao cô lại giấu mọi người lâu như vậy? Sao không nói ra ngay từ đầu?" Hỏi hay lắm! Cộng đồng mạng thi nhau cho hắn ngàn like, phấn khích lót dép chờ xem Tuyết Vũ sẽ xử lý thế nào.
Nếu cô ta không nói được, vậy thì tự vả mặt mình rồi.
Tiếc là, Tuyết Vũ không chịu đi theo kịch bản mà họ đã vẽ ra.
Cô khoanh tay, ánh mắt lạnh lùng mà kiêu ngạo, nói: "Dựa vào đâu tôi phải chứng minh với các người.
Anh nên biết rằng, hôm nay tôi mở cuộc họp này chỉ là muốn thông báo cho toàn thể nhân viên trong công ty biết sự thay đổi lớn này.
Chứ không phải chờ ý kiến của bất kỳ ai cả."
Tay giám đốc bộ phận thiết kế nghẹn họng, mặt xanh lè xang lét ra.
Gần trăm ngàn người đang theo dõi trực tuyến câm nín.
Không ai nghĩ tới Tuyết Vũ lại cái trả lời theo cách ngang ngược như vậy.
Ai cũng thấy rất khó chịu nhưng lại phũ phàng nhận ra bản thân chẳng thể làm được gì.
Bởi vì bọn họ không có quyền yêu cầu cô phải trình bày.
Đấy là sự thật.
Tuyết Vũ nhếch môi, tiếp tục:
"Hải Vận là do người ba quá cố của tôi gầy dựng nên, nó là tâm huyết của ba tôi.
Mười bảy năm trước, vì đặt lòng tin nhầm người, coi tiểu nhân là bạn tốt nên mới rơi vào kết cục bi thảm.
Khi đó tôi còn quá nhỏ, không đủ sức gánh vác công ty.
Bây giờ, tôi đã đủ sức chống trèo, tất nhiên nên trở về tiếp quản sản nghiệp của ba để lại rồi.
Tôi biết, sẽ có người không phục bởi sự tiếp quản của tôi.
Nhưng tôi sẽ không vì điều này mà rút lui.
Những năm qua, tôi rất cám ơn vì sự đóng góp của tất cả mọi người.
Nhờ mọi người, Hải Vận mới có thể ngày càng lớn mạnh như vậy.
Nếu ai còn muốn tiếp tục đồng hành cùng tôi, thì tôi rất cảm kích.
Còn ai không muốn, có thể viết đơn thôi việc.
Tôi sẽ không bắt ép ai cả, quyền lựa chọn là ở mỗi người.
Cuộc họp đến đây là kết thúc.
Cám ơn quý vị đã dành chút thời gian vàng ngọc nghe Tuyết Vũ nói.
Xin chào, chúc tất cả mọi người một ngày mới suôn sẻ." Nói kết thúc là kết thúc.
Mặc kệ người xem có kịp phản ứng hay không, Tuyết Vũ cũng mang người của mình rời đi.
Chương trình phát trực tiếp đương nhiên cũng vì vậy mà khép lại một cách nhanh chóng.
Để lại một sự ngỡ ngàng khổng lồ cho khán giả đang theo dõi.
Bọn họ vừa được xem cái gì vậy?
Sao toàn tin sốc không vậy? Tin sau so với tin trước còn kinh khủng hơn.
Lộn tùng phèo, quắn quéo vào nhau, khiến ai cũng rối tinh rối mù lên.
Trần Tuyết Vũ là Mạc Tường Lam.
Mạc Tường Lam là Trần Tuyết Vũ.
Trần Tuyết Vũ lại là vợ Lục Thần Hạo.
Mạc Lâm lại là bạn thân của Lục Bạch Văn? Như vậy, chẳng phải là đã thân càng thêm thân sao? Sao Trần Tuyết Vũ lại giấu giếm tới bây giờ mới công khai.
Rồi tại sao chuyện quan trọng như vậy, mà người nhà họ Lục không có một ai xuất hiện? Để Trần Tuyết Vũ đơn phương chủ trì như vậy cũng đồng ý sao?
Có quá nhiều câu hỏi cần giải đáp.
Nhưng nhân vật chính không muốn trả lời, họ biết làm thế nào?
Bên này, Thạch Đường vẫn không liên lạc được với Thần Hạo.
Anh ta đã gọi gần trăm cuộc rồi, đến nỗi điện thoại nóng lên như sắp nổ tung, vậy mà Boss vẫn không nghe máy.
Anh trợ lý gấp đến đầu chảy đầy mồ hôi luôn rồi.
Cũng như bao người khác, Thạch Đường không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng chắc chắn là có chuyện không nhỏ đã xảy ra.
Còn là chuyện gì, phải hỏi Boss mới biết được.
.