Sự Trả Thù Của Nữ Bang Chủ

Nhạc Ân thay đồ thể dục xong thì cùng Lam Anh về lớp, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Nhạc Ân như muốn soi mói, Nhạc Ân lạnh lùng nhìn quanh, làm ọi người hoảng hốt. Đi về chỗ ngồi Lam Anh bắt gặp ánh mắt thù hận của Kiều Ly và Tuyết Đào nhìn Nhạc Ân. Nhạc Ân biết điều đó, Nhạc Ân xem hai người như không khí.
- Sắp tới lễ hội hóa trang do trường ta tổ chức cô mong các em sẽ tham gia. Cả lớp trong phút chốc cả lớp lại hò reo thêm nữa, bầu không khí sôi nổi làm Nhạc Ân khó chịu. '' Các em im lặng, thời gian là vào 10/12/2014, cô mong các em sẽ có sự chuẩn bị tốt, bây giờ chúng ta bước vào bài học. Cô giáo nói rồi giảng bài tiếp, cả lớp vẫn hò reo bên dưới, nhưng trong chốc lát đã im lặng.

Thời gian như những cơn gió cứ thổi, trôi qua rất nhanh. Giờ về cũng đã đến, Nhạc Ân ra hiệu cho Lam Anh ra xe chờ đợi. Nhạc Ân đi nhanh đến thư viện, kiếm ình một cuốn tiểu thuyết tình yêu, vừa kiếm vừa dò xét, một bàn tay dơ bẩn chạm vào chiếc eo thon của Nhạc Ân, cầm chiếc tay bẻ ngược lại, khuôn mặt tức giậc, đôi mắt hổ phách trợn tròn nhìn cậu ta, hôm nay bao nhiêu sự bực tức của Nhạc Ân xem như trút vào người này, người này la oai oái, Nhạc Ân nhếch môi nhìn tên này đang la thất thanh. '' Đồ vô dụng '' rồi nắm chặt hơn, đúng lúc này cô giáo đi ngang Nhạc Ân liền bỏ tay ra, '' có chuyện gì thế em ? ''. Cô giáo nhìn đứa con trai đang trợn mắt vẻ mặt đau đớn
- Cô ơi ! nó là con quái vật !, Cậu ta vừa khóc vừa chạy khỏi thư viện. Cô giáo ngạc nhiên nhìn Nhạc Ân, không khí bây giờ trở nên lạnh lẽo, có thể nghe được tiếng lật trang sách đọc của tất cả học sinh. '' thật ra em là ai ?, có quan hệ gì với Phong Vân ? ''. miệng cô giáo khẽ thốt lên, '' Tôi không có quan hệ gì với cậu ta. và cô cũng không có phận sự gì để biết thân phận của tôi '' Nhạc Ân khẽ nhếch môi lên nhìn cô, đôi mắt hổ phách nhìn thẳng vào cô giáo làm cho cô càng sợ sệt. '' cứ gọi cô là Mai Lâm, cô là bạn gái của Phong Vân vào 2 năm trước.. cô chỉ.. '' Lời nói của Mai Lâm vừa chưa kịp nói, thì đã bị Nhạc Ân cắt ngang '' tôi đã nói tôi không có quan hệ với Phong Vân, chuyện của cô tôi không hứng thú '' Rồi Nhạc Ân bước đi nhanh qua ngoài.
Vừa đi ra ngoài thì lại bắt gặp cảnh Phong Vân đang hôn một cô gái phấn son lòe loẹt, bộ đồ hở ra đầy hấp dẫn, cô gái đó như một con mồi trong mắt những người đàn ông. Nhạc Ân tối sầm mặt bước vội qua mau, nhưng bị một bàn tay ngăn lại, Phong Vân nhìn Nhạc Ân từ lúc nào, tia mắt anh có phần soi mói '' cô không ghen ? ''.

- Anh là gì của tôi ? mà tôi phải ghen ?. Nhạc Ân nhíu mài nhìn người con trai thân hình cường tráng đang chặn đường cô. '' đừng tỏ ra lạnh lùng, chỉ là một đứa con gái yếu đuối thì đừng cố mà ra vẻ đối với tôi '' khuôn mặt Phong Vân đanh lại, lạnh lùng nhìn Nhạc Ân, không gian như trở nên tối tăm mịt mù, gió thổi ồ ạt vào Nhạc Ân như muốn ăn tươi nuốt sống Nhạc Ân.
- Anh, tôi sẽ giết anh. Nói rồi Nhạc Ân quay lại đấm vào mặt Phong Vân, '' cô không đấu lại tôi đâu '' giọng nói lạnh lùng lại vang lên, khóa tay Nhạc Ân rồi nhếch môi với Nhạc Ân. '' MÀY !!.. '' Nhạc Ân như một con thú dữ lao vào Phong Vân, đòn vòng cầu của cô luyện tập suốt 5 năm trời mà Phong Vân vẫn khóa đòn được, Phong Vân đè Nhạc Ân xuống đám cỏ xanh, Nhạc Ân không chống cự được lực mạnh của Phong Vân nên ngã nhào xuống đất.
'' Thấy chưa ? cô chính là đồ vô dụng '', Phong Vân lạnh lùng thốt lên, Nhạc Ân trợn tròn mắt nhìn Phong Vân, nhưng lực quá mạnh làm cho Nhạc Ân không thể nhút nhít. Đối với Phong Vân, Nhạc Ân như một con thỏ, đội vào mình một lớp sư tử, ở trong khu rừng già mà giả vờ là mình là một chúa tể sơn lâm, nhưng thật sự, đó chỉ là một lớp vỏ bọc yếu đuối.'' TÔI KHÔNG VÔ DỤNG !! HÃY CHỜ XEM, TÔI SẼ GIẾT ANH '' Nhạc Ân hét lên đầy dứt khoát, Phong Vân đứng lên rồi bước đi từ từ. '' Chúng ta sẽ gặp nhau vào lần sau ''. Bóng Phong Vân xa dần sao câu nói đó.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận