Sự Trả Thù Của Pandora


*[Cô đâu?]Năm phút không thấy hồi âm, Hoắc Dao gọi lại cho Liên Chi, hơn mười giây đổ chuông mà không có ai trả lời, hắn mất kiên nhẫn nhắn lại.Hắn định trực tiếp rời đi, cầm lấy thẻ nhân viên của Liên Chi lại phát hiện trên đó có viết địa chỉ.Công ty quảng cáo, tầng 19?Hoắc Dao “chậc” một tiếng, nhíu mày.Dù sao cũng đến đây rồi, mất thêm chút thời gian đơn giản lên mấy tầng lầu, đỡ cho lần sau còn phải vì chuyện này đi thêm chuyến nữa.Thang máy chậm rãi đi lên, Hoắc Dao chán chường, lười biếng dựa vào một bên thang máy, xoay xoay chìa khóa trong tay.

Mấy nhân viên đi cùng thang máy nhìn cách ăn mặc của hắn, bắt đầu suy đoán, có phải hắn là con trai ông chủ?Đến tầng 19, Hoắc Dao rời khỏi thang máy, nhìn thấy quầy lễ tân không có người.Hắn ném thẻ nhân viên của Liên Chi lên bàn, chuẩn bị rời đi.Nhưng trong phòng làm việc chợt vang lên từng trận ầm ỹ, Hoắc Dao cách cửa kính trong suốt nhìn vào.

Có vẻ không ổn, hắn thấy Liên Chi ở giữa bị mọi người xô đẩy, xấu hổ chật vật trong đám đông.Cô nước mắt rưng rưng, phẫn nộ duỗi tay chỉ trích đối phương.Người đàn ông đối diện hung dữ muốn bạt tai cô, mấy nhân viên bên cạnh vội vàng ngăn hắn lại.Mọi người cũng bối rối, đang làm việc thì nghe thấy một trận ầm ỹ từ văn phòng của giám đốc Giang.Sau đó cửa bị đẩy ra, Liên Chi chạy ra với khuôn mặt đầy nước mắt, nói mình bị quấy rồi muốn gọi cảnh sát.


Mà giám đốc Giang dùng hết sức ngăn cản, sắc mặt hung ác.“Liên Chi cô mẹ nó vô liêm sỉ, nói cô công tác thái độ kém muốn sa thải liền cởi quần áo ra dụ dỗ.” giám đốc Giang chỉ vào chóp mũi cô, mắng “Tôi không đồng ý cô liền trở mặt.

Thế giới này không ngờ có người phụ nữ ghê tởm như cô.”Tất cả nữ nhân viên ở đó đều trợn mắt.Lão già khốn nạn này chẳng phải là một tên lưu manh sao? Lần này chắc chắc anh ta đã đá vào một tấm sắt rồi.“Là anh quấy rối tôi, sờ mông cùng eo, còn cưỡng bức muốn ôm tôi! Về mặt pháp lý, đã có thể cấu thành tội quấy rối tình dục rồi.”Liên Chi nước mắt rưng rưng, vừa nói vừa nhìn một vòng các nhân viên nữ xung quanh: “Mọi người chắc chắn thừa biết anh ta là người thế nào.

Dù tôi có kém cỏi đến đâu, cũng sẽ không bao giờ quy phục một lão già khốn nạn.”Cô tuy rằng ánh mắt như đang tìm kiếm sự giúp đỡ từ người khác, nhưng kỳ thực là đang tìm kiếm Hoắc Dao.Bên ngoài cửa kính trong suốt có một người đàn ông cao lớn, xem hình dáng đại khái có lẽ chính là hắn.


Liên Chi nhanh chóng thu hồi ánh mắt, tiếp tục khóc.“Tôi muốn báo án! Tất cả chờ cảnh sát đến điều tra!”Cô vừa lấy di động ra, liền bị ai đó cướp mất.“Cô mẹ nó điên rồi đúng không, việc tầm thường như vậy còn muốn đến đồn cảnh sát? Cô không biết xấu hổ cũng đừng kéo tôi vào.” Giám đốc Giang nổi trận lôi đình, hung hăng đẩy mạnh Liên Chi.Liên Chi bị đẩy ngã xuống đất, giám đốc Giang càng thêm nóng, đang muốn hung hăng đá cô thật mạnh.Đột nhiên, ở cẳng chân đau nhức, hắn kêu lên đau đớn, bị một lực từ sau đá quỳ trên mặt đất.Liên Chi ngẩng đầu nhìn lại, cách tầm mắt mơ hồ, cô nhìn thấy gương mặt Hoắc Dao.Hắn chậm rãi đi vào, trước mắt rơi xuống một bóng đen, từ trên cao nhìn cô.Đôi mắt đen nhánh có gì đó khó nói.“Sao mỗi lần gặp cô, đều là vẻ chật vật?”________Mình chỉ đăng tại , các trang khác đều là reup.

Đọc tại đây để cập nhật chương mới nhanh nhất.

Cảm ơn các bồ ^^.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận