Hoắc Dao tranh thủ buổi trưa trở về nhà chính.Trang viên Hoắc gia tọa lạc tại số 1 đường Tân Nam, tựa núi nhìn sông.
Người ở Dung Thành đều biết đường Tân Nam nổi tiếng là khu nhà giàu, thế nhưng địa hình phức tạp, cả ngày khó có thể gặp ai.Ferrari dọc theo cánh cổng sắt của trang viên đi vào, hai bên đường rộng lớn trải dài hoa hồng.Lúc Hoắc Dao bước vào sảnh chính, nơi đây đã chật kín người.Hôm nay là ngày mười lăm, theo gia quy nhà họ Hoắc, mọi người ba phòng đều phải về nhà chính ăn cơm.
Ngoài cô con gái lớn đang ở nước ngoài công tác, bốn người còn lại kỳ thực không có cách nào trốn tránh.Trên sofa có mấy người phụ nữ ung dung thanh nhã đang ngồi, Hoắc Dao chào: “Mẹ cả, dì ba…Mẹ.”Hoắc nhị phu nhân đã lâu không gặp Hoắc Dao, đang định chất vấn mấy câu.Nhưng lời nói đến bên miệng, bề trên còn chưa có ai lên tiếng, bà đành phải cố nhịn xuống.Đại phu nhân nhẹ nhàng cười nói: “Cha các con hôm nay có cuộc họp, sẽ về muộn một chút, A Dao cũng về rồi, chúng ta ăn cơm trước đi.”Trên bàn ăn, đại phu nhân hỏi.“A Dao, nghe nói gần đây con đang bận việc ở câu lạc bộ?”Hoắc Dao như có như không “Ừm” một tiếng.Hắn không có tâm trạng ăn uống, cơ bản đều không đụng đũa, dựa lưng vào ghế tay cầm ly rượu nhấp nhẹ một ngụm.“Người một nhà, có gì cần giúp đỡ thì cứ nói với bác.”Bà không gây rắc rối đã tốt lắm rồi, khóe môi Hoắc Dao cong lên lễ độ: “Cảm ơn bác gái, tạm thời vẫn chưa cần.”“Hắn đương nhiên không cần, có tiền làm việc gì cũng dễ dàng, còn có gì khác cần lo lắng sao?”Con trai của bà ba Hoắc Thế Thành nói, “Tiền của cha lần lượt liên tiếp chuyển vào tài khoản của anh hai, nghe nói câu lạc bộ còn chưa mở cửa đã tiêu hết mấy trăm triệu.”Hoắc Dao ngẩng đầu nhìn hắn, cà lơ phất phơ nói: “Em trai à, vị chua tràn ra tới đây rồi.”Nhị phu nhân lén vỗ nhẹ vào cánh tay hắn trách móc, ý bảo bớt nói đi.Bà chính là kiểu phụ nữ dĩ hòa vi quý, chỉ mong gia đình hòa thuận vạn sự hưng.Hoắc Thế Thành nói: “Nào dám, tôi lại không được cha thích đến thế.”Hoắc Kỳ Sơn có năm người con, Hoắc Dao giống ông ta nhất, cũng thích hắn nhất.Hoắc Thường ở một bên nói vào: “Anh ba, cái này anh không hiểu, bộ dáng anh khó coi, lại không biết nói lời tử tế để cha vui vẻ, sao trách được ai.”Hoắc Thế Thành nói: “Cũng đúng, muốn trách thì trách ta không có một người mẹ tốt, có thể ăn nói hòa đồng khéo léo.
Chắc phải thường xuyên đến câu lạc bộ để học hỏi.”Tiếng nói vừa dứt, chiếc ly bay về phía hắn sượt qua mặt, đập mạnh vào cái ghế phía sau, vỡ tan thành từng mảnh trong giây lát.Mấy mảnh vụn bật trở ra cắt vào cằm.Hoắc Thường nháy mắt cứng đờ.Hoắc Dao vẫn lười biếng dựa vào ghế nhìn hắn, động tác không có gì thay đổi.
Thế nhưng khi ánh mắt lưu chuyển, lại mang theo tia nham hiểm.“Hoắc Thường, cậu nói thêm một chữ nữa, cái ly này sẽ không đơn giản chỉ đập vào ghế thôi đâu.”“A Thường!”Tam phu nhân lập tức đi xem vết thương của Hoắc Thường, sau đó căm giận chỉ vào Hoắc Dao, “Nó là em trai cậu, nói sai cái gì có thể chỉ bảo, có cần đến mức như vậy đối xử với nó không?”Đại phu nhân thêm vào: “A Thường có chút nhanh mồm nhanh miệng, nhưng A Dao, con cũng không nên dùng ly ném nó.”Nhị phu nhân lập tức nói: “A Dao, mau xin lỗi em trai đi.”Hoắc Dao nhìn Hoắc Thường phía đối diện, nói: “Hoắc Thường, có cần tôi xin lỗi cậu không?”________Editor: Thanh QuyMình chỉ đăng tại , các trang khác đều là reup.
Đọc tại đây để cập nhật chương mới nhanh nhất.
Cảm ơn các bồ ^^.