Tiểu Khuê đi ra bên ngoài hồ bơi ở đây không có người khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn, Tiểu Khuê thở dài ngồi xuống chiếc ghế gần đó nhìn rồi nhìn bản thân mình trong mặt hồ, cô cảm giác mình thật thảm hại và đáng thương cô có cảm giác như bản thân đang học đòi bước vào thế giới của người giàu như lời của Duy Tân nói đôi chân đã bị trầy xướt do mang giày cao gót, trong những lúc này Tiểu Khuê rất muốn rời khỏi đây.
Bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên.
“ Sao em lại ra đây?”
Tiểu Khuê quay lại nhìn về hướng có tiếng nói phát ra là Chí Hữu, anh nhìn Tiểu Khuê cười một cách rất hiền hòa, hôm nay trông Chí Hữu rất đẹp trai và lãng tử, Tiểu Khuê ngắm nhìn thần tượng của mình đến ngớ ngẩn Chí Hữu đến gần cô hỏi
“ Em sao vậy?”
Lúc này Tiểu Khuê mới bừng tỉnh nói.
“ À bên trong đang khiêu vũ em lại không biết khiêu vũ nên đành ra đây hóng gió.
”
Chí Hữu đi đến ngồi cạnh cô bày tỏ nói.
“ Có phải em cảm thấy ngột ngạt khi ở bên trong đó có đúng không.
”
Tiểu Khuê không ngờ anh ta hiểu được nỗi lòng của mình.
“ Sao anh biết.
”
Chí Hữu khẽ cười nói.
“ Anh cũng chẳng thích những nơi ồn ào như thế chỉ vì bị ép buộc nên anh mới đến đây, từ nhỏ Chí Thượng luôn là trung tâm của mọi bữa tiệc, lúc nào mọi người cũng đứng xung quanh khen ngợi nó ba mẹ cũng thế họ chỉ xem anh là đồ vô dụng.
”
Tiểu Khuê vội vàng lên tiếng bác bỏ.
“ Không phải thế đâu em thấy anh rấy tài năng, chẳng phải anh là một nhà tiểu thuyết gia nổi tiếng hay sao.
Chí Hữu lắc đầu nói.
“ Nhưng họ lại chẳng công nhận, mà ngược lại còn khinh bỉ anh khi chẳng làm gì ra hồn còn viết lách.
”
Bây giờ Tiểu Khuê mới hiểu vì sao Chí Hữu lại sống khép mình như thế bởi vì tài năng của anh ta không được người nhà công nhận và xem trọng.
“ Em thật sự không biết anh đã trải qua những chuyện như thế.
”
Chí Hữu nhìn Tiểu Khuê mỉm cười nói.
“ Không sao đâu anh đã quen với việc đó rồi còn em thì sao, anh thấy cô bạn gái cũ của Chí Thượng cứ đeo bám lấy nó em có cảm giác gì không?”
Tiểu Khuê lắc đầu nói.
“ Cứ mặc kệ họ em chẳng quan tâm ở công ty chuyện này cứ luôn diễn ra em đã nhìn đến quen cả mắt rồi.
”
Chí Hữu nhìn thấy thái độ hờ hững của Tiểu Khuê thì thắc mắc hỏi.
“ Sao em lại vô cảm như thế chẳng phải Chí Thượng là chồng của em hay sao?”
Tiểu Khuê thở dài nói.
“Một người phong lưu như anh ta có cố giữ chân thì cũng chỉ là con số không, em đã biết trước kết cục của mình nên cũng chẳng bận lòng cho lắm.
”
Chí Hữu bỗng nhiên có cái nhìn khác về Tiểu Khuê anh ta không ngờ cô lại là một người có cá tính mạnh như thế chỉ mới gặp gỡ vài lần nhưng Chí Hữu lại cảm thấy cô thật thú vị, anh ta có một chút tình cảm đặt biệt với Tiểu Khuê vì khi ở cạnh cô Chí Hữu luôn cảm thấy dễ chịu và thoải mái trò chuyện với cô anh ta bình thường không nói chuyện với người lạ đế một vậy mà đã nhiều lần bày tỏ với Tiểu Khuê về nổi lòng của mình.
Chí Hữu nhìn xuống chân của Tiểu Khuê nhìn thấy vết thương do đi giày cao gót, anh ta đưa tay xuống xem vết thương cho cô Tiểu Khiểu hơi ái ngại khi bị đụng chạm thân mật như thế cô vội vàng nói.
“ Không sao đâu anh chỉ là vết thương nhỏ.
”
Chí Hữu vẫn nhất quyết kiểm tra anh ta đưa mặt quan sát vết thương một lúc rồi lấy trong túi áo ra một miếng băng cá nhân cẩn thận dán lên gót chân của Tiểu Khuê.
“ Khi em mang cao gót nên đem theo vài miếng băng cá nhân dán như thế này sẽ ổn hơn chân sẽ không bị thương nữa.
”
Tiểu Khuê mỉm cười nói.
“ Cám ơn anh, anh đúng là mẫu đàn ông của phụ nữ đấy.
”
Chí Hữu vô cùng dịu dàng với phái nữ bảo sao anh ta có rất nhiều người hâm mộ là nữ giới.
Sau khi kết thúc màn khiêu vũ Chí Thượng liền nhìn xung quanh tìm Tiểu Khuê hắn chẳng hề tập trung khiêu vũ với Vân Tường nên đã vô tình đạp vào chân cô ta vài lần, Chí Thượng không nhìn thấy Tiểu Khuê ở đâu nên đi đến hỏi ông Lâm, ông Lâm cũng không để ý cho lắm nên cũng không biết cô đang ở đâu, Vân Tường đi đến nói nhỏ vớ Chí Thượng.
“ Em muốn cho anh một bất ngờ.
”
Chí Thượng quay mặt đi không quan tâm nói.
“ Anh đang tìm Tiểu Khuê.
”
Vân Tường cười thâm độc nói.
“ Cứ đi theo em, em sẽ cho anh biết cô ta đang ở đâu.
”
Chí Thượng hoài nghi nhưng cũng đành đi theo cô ta, Vân Tường đưa hắn ra ngoài phía hồ bơi hắn nhìn thấy Tiểu Khuê đang cười nói vui vẻ với Chí Hữu, gương mặt liền trở nên xám xịt tức giận đi về phía đó nói.
“ Hai người đang làm gì vậy hả?”.