“Chủ Tịch! Tôi đã làm sai chuyện gì mà anh lại đưa ra quyết định như vậy?” Trương Nam vừa rời khỏi cuộc họp đã lập tức đi theo Vũ Hoàng Long về phòng,cơn giận dữ khiến anh không thể nào kiềm chế được nữa.
Hứa Nhã Tịnh cũng đi theo Vũ Hoàng Long về phòng, cô nhanh chóng bắt tay vào công việc, sắp xếp lại mọi thứ mà Trương Nam đang còn làm dang dỡ.
Nét mặt Vũ Hoàng Long vẫn mang đậm chất quý ông, miệng cười nhưng lòng lại lạnh như băng, cất giọng.
“Cậu không làm sai điều gì? Nhưng bây giờ đột nhiên tôi muốn thay đổi trợ lý vậy thôi!”
“Nhưng tôi đã đi theo anh, hiểu anh hơn Hứa Nhã Tịnh…Hơn hết cô ta còn là con gái, làm sao có thể làm việc cùng anh” Vừa nói,ánh mắt của Trương Nam liếc nhìn Hứa Nhã Tịnh vẫn còn dán chặt mắt vào những tập hồ sơ trên tay, dường như lời nói của anh không khiến cô phân tâm.
Vũ Hoàng Long bật cười, ngã người vào ghế.Nét mặt toát ra sự phấn khích trong lòng đối với người trợ lý cũ này, giọng anh trầm ấm vang nhẹ.
“Bây giờ cậu lấy cớ mình là đàn ông có thể hiểu tôi được sao?”
Trương Nam mím môi cười,anh cũng chẳng câu nệ trả lời thẳng thắng.
“Anh bây giờ đã có vợ, thiết nghĩ phu nhân chẳng lẽ không quan tâm đến bên cạnh anh có một cô trợ lý xinh đẹp như vậy”.
Lúc này, dường như Hứa Nhã Tịnh cũng chẳng thể hiểu nổi, cô liền buông tập hồ sơ xuống nhìn Trương Nam với ánh mắt tràn đầy sự lạnh giá.Một câu nói chế giễu cũng được cất lên.
“Trợ lý Trương đến đây để ám chỉ điều gì?Hay anh có lòng đố kỵ muốn chia rẽ chuyện vợ chồng của Chủ Tịch.Anh đừng quên phu nhân cũng là thư ký riêng của Chủ Tịch.Nếu tôi có ý gì, cũng không thể nào qua mắt được phu nhân”
“Cô…” Nét mặt Trương Nam thẹn hóa quá giận, nói lớn " Hứa Nhã Tịnh! Bây giờ cô còn dám lên mặt với tôi sao?"
Vũ Hoàng Long nhíu mày.
“Trợ lý Trương! Cậu mới chính là người đang gây rối trong phòng của tôi đấy, bây giờ nếu không còn chuyện gì xin mời cậu ra ngoài.Sau này nếu không có gì, thì đừng làm phiền đến tôi”.
Hứa Nhã Tịnh ở một bên lập tức đưa tay ra nói.
“Xin mời anh ra khỏi phòng, Chủ Tịch còn phải làm việc”.
Trương Nam trừng ánh mắt giận dữ vào Hứa Nhã Tịnh rất lâu,sau đó anh bèn quay người đi thẳng ra ngoài với bộ dạng tức tối.
Cứ chờ đó, chuyện này nhất định Trương Nam này sẽ không thể nào để yên.
Trương Nam vừa đi khỏi, lúc này Vũ Hoàng Long mới thật sự thở phào nhẹ nhõm,cơ thể chợt buông lỏng.
Ánh mắt nhắm nghiền lại, hình bóng xinh đẹp của người con gái anh lại bắt đầu hiện lên.
“Cô ấy đâu rồi?”
Vũ Hoàng Long chợt lên tiếng hỏi một cách trống không.Nếu là một người như Trương Nam không biết anh ta có hiểu ý của anh không, nhưng với Hứa Nhã Tịnh thì lại hiểu sâu sắc câu nói của vị Chủ Tịch của mình.
Hứa Nhã Tịnh thấp giọng nhanh chóng trả lời ngay.
“Tôi đã cho người đưa phu nhân về nhà rồi.Khi nãy cuộc họp vừa kết thúc, chị ấy còn định đợi anh về nhà, nhưng khi tôi nhìn sắc mặt nhợt nhạt của chị ấy thì tôi đã thay anh cho tài xế đưa chị ấy về nhà trước.Quyết định này của tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Chủ Tịch đúng không?”
Vũ Hoàng Long mỉm cười vội lắc đầu, trong lòng tự cảm thán việc làm của Hứa Nhã Tịnh khiến anh rất hài lòng.
“Cô làm rất tốt…Sau này cô ấy có đến công ty, cô cứ thay tôi chăm sóc cô ấy.Vợ tôi nhìn vậy, cũng còn rất ngây thơ, tôi không muốn khi tôi không có mặt lại có người ức hiếp cô ấy”.
Dung Âm cho dù trước đó có mưu mô lập kế hoạch trả thù anh, nhưng những việc làm đó đối với anh có là gì.Cô gái này cho dù có hai mươi sáu tuổi, thì trong mắt anh vẫn là cô bé sáu tuổi luôn bám lấy anh. Thật ra ước mơ của anh là sau này sẽ có một đứa con gái mang hình dáng giống như Tiểu Âm Nhi lúc nhỏ.
Lúc nhỏ Dung Âm không được tình thương của cha mình nhiều.Nhưng với anh thì khác,anh sẽ yêu thương con gái của mình, sẽ cưng cô công chúa của anh đến tận mây.
Một lúc sau, nét mặt Vũ Hoàng Long chợt thay đổi.Con ngươi tràn đầy sát khí nhớ đến chuyện đêm hôm đó.
“Hãy điều tra xem ai là người ra tay bắt cóc Dung Âm, rốt cuộc hắn ta muốn gì?”
Hứa Nhã Tịnh gật đầu nhẹ,giọng điệu ngay lập tức thuật lời quá trình vào đêm hôm đó.
“Đêm hôm đó chúng tôi đã làm theo lệnh của anh.Khi anh vào trong đó khoảng mười lăm phút,tôi đã bắt đầu chuẩn bị phục kích, nhưng không ngờ người của Mặc Tổng đến cứu hai người nhanh hơn chúng tôi.Họ đông người hơn mình, với lại hành động rất nhanh”
Nghe xong Vũ Hoàng Long nhếch môi cười khẩy.
“Cái tên đó làm sao mà không hành động nhanh.Trên mặt hắn ta lúc nào cũng in lên dòng chữ “Phải Lấy Lòng Đường Hướng Vãn” hắn ta không cứu nhanh tôi và Dung Âm thì làm sao có thể có được tình nhân trong tay được”
“Hóa ra Hướng Vãn cũng có công rất lớn” Hứa Nhã Tịnh dè dặt nói.
Thật ra Hứa Nhã Tịnh và Đường Hướng Vãn trước đây là bạn bè của nhau thời cấp ba.Nhưng có lẽ thời gian trôi qua cộng thêm Hướng Vãn từ mắc bệnh trầm cảm, lại từ cõi chết trở về.Thêm vào nữa là Hứa Nhã Tịnh bây giờ có thể nói là xinh đẹp hơn rất nhiều khi còn đi học,hai người họ cũng chả thân gì mấy.Nên Hứa Nhã Tịnh có thể nhận ra cô, nhưng Hướng Vãn thì không.
Ban đầu khi cô gặp Dung Âm cũng nghĩ là Hướng Vãn, nhưng sau khi Vũ Hoàng Long giải thích thì cô mới biết hai người là chị em sinh đôi.
Vũ Hoàng Long thở dài.
“Nếu không có vụ này, Hướng Vãn cũng bị hắn ta bắt về thôi…Mặc Vĩ Bắc nhớ em ấy đến phát điên, tôi không trả là không được”
Hứa Nhã Tịnh mỉm cười nhẹ, cô không biết đã xảy ra chuyện gì với Hướng Vãn.Nhưng thấy cô ấy có một người đàn ông yêu thương cô ấy như vậy, cô cũng rất mừng.
Lúc này Hứa Nhã Tịnh đột nhiên nhớ ra một chuyện liền lập tức báo cáo lại với Vũ Hoàng Long.
“Chủ tịch! Hôm trước lấy lời khai, có một tên trong những người bắt cóc nói rằng.Thật ra người chủ mưu lần này có ý định muốn giết chết phu nhân, nếu hôm đó anh có đến hay không đến thì phu nhân cũng đều bị bọn bắt cóc thủ tiêu…Dường như mục đích không nhấm vào anh mà nhấm vào phu nhân”.
Rầm.
“Có chuyện đó nữa sao?”
Ánh mắt của Vũ Hoàng Long tràn đầy tức giận, cả gương mặt thoáng chốc phun trào một ngọn lửa.Bộ dạng của anh khiến cho người nào nhìn vào cũng đều phải khiếp sợ.
Hứa Nhã Tịnh cũng run sợ, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được ánh mắt của vị chủ tịch của cô lại đáng sợ như vậy.
Vũ Hoàng Long đến tận bây giờ vẫn còn cảm nhận được sự đau đớn khi viên đạn nó xuyên qua người anh.Cơ thể anh rắn chắc, mạnh mẽ có thể nói là mình đồng da sắt, vậy mà anh còn chịu không nổi huống gì là cơ thể mềm yếu của Dung Âm.
Mặc dù trong tù Dung Âm có mạnh mẽ, có luyện tập thể dục làm rất nhiều việc trong trại giam.Nhưng sức khỏe cô trước nay vẫn gọi là yếu ớt.
Hằng đêm triền miên vui vẻ lăn giường cùng cô,anh đương nhiên hiểu thể chất của cô đến đâu.Lần nào cô cũng là người chưa đến cuối trận chiến đã ngất xỉu trong lòng anh.
Anh lòng nào mà nhìn cô bị trúng đạn được chứ!
Mang tiếng dẫn cô đi tuần trăng mật, mà lại khiến cô gặp nguy hiểm hết lần này đến lần khác.Anh không biết mình đã làm được người chồng tốt của cô hay chưa, nhưng anh không cần biết sau này như thế nào anh cũng sẽ bảo vệ cho người con gái này đến cùng.
Tên đó đụng vào cô cũng như đã đụng vào anh, chuyện này anh không bao giờ bỏ qua.
Hắn muốn chiến thì anh sẽ tội nguyện cho hắn.
Ngay lập tức Vũ Hoàng Long liền ra lệnh.
“Nhã Tịnh! Cô bắt đầu điều tra xem hắn ta là người nào… Tôi muốn biết nguyên nhân trước khi hắn ta rời khỏi thế giới này” Giọng điệu anh tuy nhẹ, nhưng đầy sự độc ác mà người chồng đang muốn trả thù cho người vợ của mình.
Hứa Nhã Tịnh nghe xong cũng nhanh chóng bắt đầu hành động, cô cũng muốn xem ai mà có thể khiêu chiến với Chủ Tịch của cô.
*****
Dung Âm về tới nhà thì cũng đã hơn bốn giờ chiều.Cô định tối nay sẽ xuống bếp chỗ tài nấu ăn tẩm bổ cho anh.Trên đường về nhà cô đã kêu tài xế ghé vào siêu thị để cho cô mua một ít nguyên liệu.
Lúc này cô mới bắt đầu chợt ngẫm nghĩ, thì ra từ trước đến giờ cô chưa từng nấu ăn cho anh, mà chỉ có anh nấu cho cô thôi.Cô còn nghe nói, lúc nhỏ anh vì chăm sóc em trai nhỏ cho nên đã biết nấu ăn từ rất sớm,nhưng vì cô mà anh đã đi học một lớp nấu ăn nâng cao.
Khi cô hỏi, thì anh chỉ vọn vẹn nói rằng.Lỡ đâu cô sẽ thấy đói vào ban đêm,cho nên anh muốn làm nhiều món ăn,rồi để vào trong tủ lạnh để cô khi nào đói chỉ cần lấy ra mà hâm.Với lại anh còn nói thức ăn bên ngoài không an toàn, không tốt cho sức khỏe cho cô.
Vậy mà khi đó cô chỉ nghĩ anh không thật lòng, đang giả bộ làm tịch để chiếm lấy tình yêu của cô một lần nữa, rồi sau đó lại tổn thương cô tiếp tục.
Vừa mở cửa ra bước vào nhà.
Thì bất ngờ một vật cứng gì đó bay thẳng ra ngoài, có lẽ là cố ý nên đã trúng vào người cô,ngay tại vị trí eo.Khiến Dung Âm đã không kịp phản ứng, liền hứng trọn.
Lúc này nét mặt cô thoáng chốc hiện lên sự đau thấu, đôi mày nhíu chặt lại liền ngồi xổm xuống ôm lấy bụng.
Kỳ Hân là người mừng rỡ khi thấy cô chủ của mình về, nhưng cũng tức giận thay cho Dung Âm khi cô ấy chứng kiến hung thủ gây ra chuyện này.
“Cậu Hoàng Tinh! Tại sao cậu ném trái banh vào người cô chủ của tôi”.
Vẻ mặt Vũ Hoàng Tinh hống hách,tỏ vẻ khinh thường Dung Âm.
“Đây là nhà của tôi,ai biểu chị ta vào nhà mà không lên tiếng”
Kỳ Hân tức giận liền đứng lên chống nạnh đến trước mặt anh, lấy lại công bằng cho Dung Âm.
“Cậu có học nhiều quá rồi sinh ra điên loạn không? Đây là nhà cậu chẳng phải cũng là nhà của chị ấy sao? Chị ấy là vợ của anh trai cậu, là chị dâu của cậu đấy!”
Ánh mắt của Vũ Hoàng Tinh khi nghe hai từ “chị dâu” liền lập tức phẫn nộ, những lời không nên nói cũng nói ra.
“Người phụ nữ độc ác này có thể làm chị dâu của tôi sao …Còn lâu…”
“Cậu…”
"Kỳ Hân ".
Khi Kỳ Hân còn định gây gỗ với Vũ Hoàng Tinh thì đã được bàn tay của Dung Âm kéo lại.
Dáng vẻ tỏ ra mệt mỏi của Dung Âm,hai người đều nhìn thấy.Nhưng với sự lo lắng của Kỳ Hân thì nét mặt của Vũ Hoàng Tinh khá lạnh lùng,anh còn xem cô bị như vậy là rất đáng.
Dung Âm nhìn Kỳ Hân khẽ nói.
“Em đỡ chị lên ghế, rồi mang đồ ăn vào trong bếp một lát nữa chị sẽ nấu”.
Phận là người giúp việc, Kỳ Hân cũng chẳng muốn đôi co với chủ của mình.Đặc biệt cô chẳng muốn làm cho cô chủ của mình khó xử, vì dù sao Vũ Hoàng Tinh cũng lấy em chồng của cô chủ cô.
Nhưng chuyện này nhất định cô sẽ báo cáo lại với ông chủ,xem anh ta sẽ xử lý chuyện này như thế nào.