Sự Trả Thù Ngục Tù

“Một người từng ở tù vì tội giết người… Vậy mà ở đây tỏ ra mình là người hiền lành, cần được mọi người bảo vệ như thế sao…?”

Khi Trịnh Nhược Thiên và Lưu Ly cùng với Đường Giai Du ra ngoài, thì mọi người đã nghe một câu nói đầy chanh chua được phát ra từ miệng của Gia Mỹ.

Buổi tiệc sinh nhật của Dung Âm vào lúc này vẫn chưa hoàn toàn kết thúc trận chiến của Gia Mỹ.

Cái tát mà Dung Âm đã trao cho cô ta, khiến cô ta mất hết thể diện.Làm cho những gì không nên nói, cô ta cũng không thể nào nhịn nổi mà đã nói ra hết kế hoạch mà ban đầu cô ta đã có ý định từ bỏ.

Tất cả mọi người nghe xong đều trở nên bàng hoàng.Đúng thật ở đây có một số người biết gia đình nhà họ Đường, nhưng cũng không thể nào mà biết kỹ lưỡng đến nỗi con gái Đường Cố Phong từng giết người.

Vả lại có một số người thì đến giờ vẫn chưa biết gia đình nhà họ Đường tổng cộng có mấy người con và tại sao Vũ Hoàng Long có thể quen biết nhà họ Đường mà thuê một tòa lâu đài lộng lẫy như thế này để tổ chức sinh nhật cho vợ của mình.

Gương mặt Gia Mỹ hoàn toàn tự tin từng bước đến trước mặt Dung Âm, cô ta mặc kệ ánh mắt nồng nặc sát khí của Vũ Hoàng Long đang nhìn mình như thế nào.Ngang nhiên trước mặt mọi người chỉ tay vào Dung Âm, chợt nở nụ cười khinh bỉ.

“Cô ta là một tên tội phạm đã từng giết người.Để có được ngày hôm nay, người phụ nữ này từng bước vào công ty quyến rũ Vũ Hoàng Long, cướp chồng của người khác.Vậy mà giờ đây, cô ta lại ngông nghênh,xem mình là người chiến thắng, còn mời chính thức đến đây để dự sinh nhật của cô ta…Mọi người thấy không cô ta chính là con người đầy thủ đoạn như vậy, có xứng làm chủ nhân của bữa tiệc ngày hôm nay không?”

Tất cả mọi người nghe xong đều giật mình,ánh mắt đều nhìn vào chằm chằm cả Dung Âm và Vũ Hoàng Long.

Nhưng điều họ làm bất ngờ hơn hết chính là nụ cười của Dung Âm đột nhiên vang lên, nhưng dường như chứa đựng rất nhiều sự lạnh lẽo.Nhất là với ánh mắt của cô bây giờ đã hoàn toàn thay đổi.

“Vậy cho tôi xin hỏi cô một câu…”

Gia Mỹ cười khẩy, giọng điệu càng tự tin.

“Một người phụ nữ giả tâm như cô muốn hỏi gì ở tôi sao?”

“Đương nhiên có…” Dung Âm rời vòng tay của Vũ Hoàng Long, cô từng bước đi tới trước mặt cô ta.Một giây sau,nắm lấy tay cô ta, cất tiếng hỏi lớn.

“Chính cô là người gửi mảnh giấy đó đến bệnh viện và chính cô hâm dọa liên tục chửi mắng tôi.Cảnh cáo tôi không được quyến rũ Vũ Hoàng Long.Cô còn mặt dày đến nỗi cởi hết quần áo, muốn trèo lên giường với chồng của tôi.Cô nói tôi, cô có khác gì tôi không?”

Gia Mỹ sững người, ánh mắt có sự lo lắng nhìn về ba người phóng viên đang liên tục đưa máy ảnh về phía cô.

Hôm nay mặc dù không có đội chó săn, nhưng những tên phóng viên này đều có tiếng trong giới.Nếu để bọn họ viết những tin tức này, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô sau này.


Nụ cười Dung Âm thoáng chốc có chút vui sướng khi nhìn vẻ mặt của cô ta.

“Sao …? Biết sợ rồi chứ… Cô nghĩ tôi mời cô đến đây,đơn giản để cho cô bôi nhọ tôi sao?”

"Buông tôi ra… Đồ tiện nhân,mau buông tôi ra …"Gia Mỹ giận dữ.

Thấy Dung Âm không buông,Gia Mỹ liền trực tiếp đưa mắt nhìn Vũ Hoàng Long,cáo gắt.

“Một người như anh tại sao lại lấy một tên tội phạm như cô ta… Người như cô ta không hề xứng với anh”.

“Vậy chẳng lẽ một con nhỏ tầm thường như cô xứng với anh rể của tôi sao?”

Đúng lúc này Quản Văn từ nãy đến giờ, cũng chịu không nổi hành động xấu xa có phần đê tiện của Gia Mỹ, cô cất giọng lên,ngay sau đó không kịp để Gia Mỹ nhìn đến mình.Ngay lập tức Quản Văn đã cầm lấy ly rượu vang trực tiếp hắt vào mặt của cô ta.

Quản Văn cũng rất thông minh, cô cũng tìm một góc độ nào đó để khi cô hất rượu vào cô ta cũng không hề dính vào Dung Âm.

Lúc này Vũ Hoàng Long bước đến trước mặt Gia Mỹ, cất giọng nói.

“Mang hoa đến tặng, tại sao không viết lời lẽ đàng hoàng.Cô nghĩ là tôi, không biết cô ở sau lưng tôi không ngừng công kích Dung Âm sao?”

“Hoàng Long! Anh nói vậy là như thế nào?” Dung Âm bước đến chỗ anh liền hỏi.Không lẽ anh cũng biết trước…

Vũ Hoàng Long trầm mặc, khẽ gật đầu.

“Anh biết…Anh biết ai là người đem hoa đến bệnh viện tặng cho em,ai là người ở phía sau liên tục hâm dọa em”.

“Chính là cô ta…” Dung Âm vừa nở vừa chỉ tay vào cô ta.

Gia Mỹ có chút nghênh ngang với Dung Âm, nhưng đối với Vũ Hoàng Long, thì cô ta cũng còn một chút lo lắng.Sợ rằng sau chuyện này,anh sẽ có cái nhìn khác với cô.

“Chủ tịch Vũ…! Cô ta thật sự không xứng…”


Giai Du tức điên, bước đến kéo tay Gia Mỹ, quát lớn.

“Cô là ai…? Là ai, mà cứ bảo chị tôi không xứng?”

Gia Mỹ nhíu mày lại.

“Chị sao?”

“Phải…! Chị ấy là chị cả của tôi”.

“Chị ấy cũng là chị của tôi” Bên này,Đường Minh Vũ cũng phải lên tiếng.

“Còn là chị của tôi nữa đấy!” Gia Mỹ còn chưa kịp bàng hoàng, thì tai đã nghe Quản Văn nói thêm.

Gia Mỹ há hốc mồm,hai mắt trợn lại nhìn tất cả.

“Vậy là mọi người…”

“Chúng nó là các con của tôi…” Giọng nói khá trầm ổn, nhưng lại có phần không vui của Đường Cố Phong vang lên.

Cơn thịnh nộ của ông bắt đầu bùng phát dữ dội.

“Là ai? Ai cho phép cô đến đây vu khống con gái tôi từng ngồi tù… Dung Âm là con gái của tôi, là đại tiểu thư của nhà họ Đường.Cô nghĩ làm sao con bé có thể ở tù, chuyện này đúng là hoang đường…”

Câu nói này của ông, làm cho Dung Âm sững sờ vài giây.Cô không hiểu có chuyện gì vậy? Quả thật cô từng ở tù mà…

Vũ Hoàng Long hiểu vợ của mình đang rất khó hiểu chuyện này.Anh liền nhẹ nhàng vỗ tay cô, ý bảo cô cứ yên tâm.

Ngay sau đó Vũ Hoàng Long lạnh giọng nói.

“Thanh Tra Từ! Xin mời ông ra đây”.


Cả người Dung Âm ngỡ ngàng nhìn người đàn ông đang từ bước đi ra.Người này chẳng phải lúc trước từng theo dõi vụ án của cô sao? Ông ấy còn thường xuyên vào trại giam thăm cô.

Tại sao ông ấy lại xuất hiện ở đây?

Gia Mỹ ngỡ ngàng nhìn người đàn ông có một gương mặt khó gần, đang từ từ bước đến trước mặt cô.

Cô ta không hiểu chuyện gì, gương mặt tỏ vẻ đề phòng.

Thanh tra Từ bước đến liền đưa ra thẻ công tác ra trước mắt Gia Mỹ, mím chặt môi hỏi thẳng.

“Thưa cô! Từ nãy giờ tôi đã nghe hết tất cả.Vậy cô cho tôi hỏi, chứng cứ nào để cô có thể buộc tội vị tiểu thư Đường Gia từng ngồi tù”

“Tôi…” Gia Mỹ sợ hãi nhìn Vũ Hoàng Long.Nhưng anh vẫn không đoái hoài gì cô ta.

Thanh tra Từ cười khẽ.

“Tôi không biết cô lấy tin tức này từ đâu, nhưng tôi thấy làm lạ là Đường Dung Âm đã xuất ngoại từ bảy năm trước.Hơn một năm nay mới về đây, để thực hiện hôn ước với Chủ Tịch Vũ Hoàng Long.Nếu cô ấy ở nước ngoài từng ngồi tù thì sẽ có ghi trong hồ sơ khi trở về nước.Nhưng tôi là người phụ trách giấy tờ của cô ấy, thì hoàn toàn không thấy… Ở tù là rất nghiêm trọng, không thể vì cô ấy là con gái nhà họ Đường mà chúng tôi che giấu”.

Lườn trước Gia Mỹ sẽ nói Dung Âm làm giả giấy tờ.Thanh tra Từ đành phải nói trước.

Gia Mỹ chỉ là một cô gái bình thường, cũng chẳng am hiểu về luật pháp.Nên vừa nghe xong, cô đã thật sự tin rằng những điều thanh tra Từ nói đều hoàn toàn đúng sự thật.Với lại trước đó cô có nghe thông tin cô con gái lớn của nhà họ Đường hiện tại đang du học,so sánh lại với nhau thì hoàn toàn trùng khớp.

Đường Giai Du có vẻ hoài nghi.Cô bước đến.

“Người phụ nữ như cô không thể biết nhiều như vậy, là ai… Là ai đã nói với cô, có phải cô muốn phá gia đình chúng tôi không?”

Vũ Hoàng Long gật đầu đồng ý câu nói của Giai Du.

“Anh cũng giống như em,anh nghĩ có người đang giật dây phía sau”.

Nói xong, Vũ Hoàng Long chợt quay đầu,trong dàn khách mời ở đây,ánh mắt anh nhìn đến một người.

Đó là Cao Hà Nhi.

Cao Hà Nhi thấy anh nhìn,trong lòng liền chột dạ, lập tức đi ra cất tiếng phủ nhận.

“Không… Tôi không có nói gì hết cho cô ta … Tôi không sợ anh cũng phải sợ nhà họ Đường nữa chứ!”


Nghe xong,Gia Mỹ dần như hiểu được một chút.Cô ta liền hằng học nhìn Cao Hà Nhi.

“Thì ra cô biết Đường Dung Âm chính là con gái của nhà họ Đường, tại sao cô không nói cho tôi biết sớm”.

“Cô có hỏi tôi sao?” Cao Hà Nhi chợt nhún vai “Tôi còn nghĩ cô thông minh,ai ngờ…”

“Cô…”

Cao Hà Nhi liếc nhìn Đường Minh Vũ, không muốn anh lại nghĩ rằng cô đến đây phá buổi tiệc của Đường Dung Âm.Cô nhìn Gia Mỹ lập tức nói thêm.

“Cô cũng phải động não suy nghĩ một chút chứ.Tại sao Dung Âm lại được tổ chức sinh nhật ở đây, tại sao tất cả người nhà họ Đường đều có mặt ở đây… Tại sao Dung Âm không mang họ nào khác mà lại mang họ Đường”

Nói rồi,Cao Hà Nhi bước đến trước mặt toàn thể các khách mời, rồi nhướng mắt nhìn Vũ Hoàng Long, gật đầu nhẹ.Sự tương tác của hai người nếu ai nhìn kỹ thì mới có thể thấy.

Cô hít sâu một hơi, khẽ nói.

“Thật ra tôi và Vũ Hoàng Long trước đây chưa từng là vợ chồng, chúng tôi chỉ đóng màn kịch trước mặt mọi người.Một người đã có hôn ước như anh ấy, không thể lấy tôi…Vị trí đó từ trước đến giờ đều thuộc về Đường Dung Âm, tôi chỉ là giúp chị ấy giữ chỗ để không có người phụ nữ nào tùy tiện nhảy vào…” Câu nói cuối cùng cô gần như ám chỉ Gia Mỹ và cả Sa Sa.

Tất cả mọi người cũng có cũng có chút ngạc nhiên, nhưng cũng không giật mình nhiều Cũng bởi lẽ câu chuyện từ nãy giờ,ai là người trong giới doanh nhân cũng hiểu được một chút, với lại hơn năm mươi phần trăm quan khách ở đây đều đã biết rõ.

Cứ tưởng mọi chuyện sẽ dừng lại, thì lúc này đây Cao Hà Nhi vừa nói xong đã chạy đến bên cạnh Đường Minh Vũ, cô ở trước mặt mọi người khoác lấy tay anh mỉm cười nói.

“Vì Đường Minh Vũ chính là chồng sắp cưới của tôi… Thế nên tôi không ngại mà giúp chị chồng,giữ được vị trí thân phận phu nhân của Vũ Hoàng Long”.

Đến lược Đường Minh Vũ hoàn toàn trở nên sững sốt.Anh định đưa tay đẩy cô ra.Thì không biết từ đâu, Diệp Tố Như đã đi ra,đứng trước mặt mọi người dõng dạc tuyên bố.

“Sắp tới gia đình của chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới cho con trai của tôi là Minh Vũ và Hà Nhi,mong mọi người đến dự đây dự cùng chúng tôi”

Điều này nằm ngoài dự tính của tất cả mọi người.Ngay cả Đường Cố Phong cũng không tin nổi những gì đang xảy ra trước mắt của ông.

Tại sao Diệp Tố Như lại có gan lớn để qua mặt ngay cả ông ra tuyên bố một chuyện quan trọng như vậy.

Ở bên đây, Trịnh Nhược Thiên đã dần nghĩ ra ai là người cho phép Lưu Ly vào cái nơi này.

Ban đầu anh còn tưởng Đường Cố Phong, nhưng xem ra đó là sự sai lầm.

Bởi vì mẹ của anh và phu nhân nhà họ Đường rất gượng nhau, cả hai đều quan trọng môn đăng hộ đối thôi! Anh biết Đường Minh Vũ đang thích cô gái tên Phạm Gia Tuệ đó, hôm nay cô ấy không đến chắc chắn đã có lý do.Việc tuyên bố hôn sự,anh nghĩ có khi Phạm Gia Tuệ cũng đã biết trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận