Sự Trả Thù Ngục Tù

Một bữa ăn tối vốn dĩ đã không vui vẻ, nhưng cũng chính vào sự im lặng đó mà Vũ Hoàng Long cũng có thể nghỉ ngơi một chút.

Việc anh đang lo lắng bây giờ chính Vũ Hoàng Tinh vẫn còn thù hận với Dung Âm.Mặc dù trước đó anh đã cố gắng giải thích mọi chuyện năm xưa không phải do Dung Âm làm, nhưng hình như Vũ Hoàng Tinh có thành kiến với cô không phải vì chuyện đó.

Ăn tối xong,Dung Âm liền trở về phòng.Vừa mở cửa ra, cô đã nhìn thấy Vũ Hoàng Long đang sắp xếp quần áo trong một chiếc vali.

Sự tò mò bỗng chốc hiện lên, cô rất muốn tiến lại hỏi anh định đi đâu nữa sao? Bởi vì anh chỉ vừa mới trở về nhà vào ngày hôm qua, hôm nay lại muốn đi nữa…

Nhưng cô chẳng biết mình phải lấy lý do gì để nói chuyện với anh.Trong lòng cô thật sự bây giờ vẫn chưa sẵn sàng tin rằng cô đã thua và thân phận cô lúc này lại là vợ của anh.

Vũ Hoàng Long ngửi được mùi hương quen thuộc của cô vợ mình, bèn ngẩng đầu lên nhìn cô.Anh mỉm cười, đưa tay ngoắc cô lại.

“Em lại đây?”

Dung Âm không chừng chờ,nghe lời bước từng bước lại gần anh.

Khi Dung Âm vừa đi đến, Vũ Hoàng Long đã vươn tay ra kéo cô ngồi thẳng vào lòng của mình,anh đặt nhẹ nụ hôn lên gương mặt cô, khẽ hỏi.

“Tại sao em không hỏi anh đi đâu…Hửm?”

Dung Âm ngại ngùng, muốn nhảy ra khỏi người của anh, nhưng vòng ôm anh càng lúc càng chặt.Trái tim cô vô thức đập rộn ràng lên, chẳng hiểu tại sao trong lòng cô lúc nào cũng suy nghĩ là sẽ trả thù anh, vậy mà khi được anh ôm, cô lại say mê chỉ muốn giữ mãi khoảnh khắc này.

Thấy cô không trả lời, Vũ Hoàng Long dùng sức bế cả người cô lên, vẫn bắt cô ngồi vào lòng mình nhưng phải mặt đối mặt với anh.

“Em không hỏi thì thôi cũng được, nhưng anh sẽ nói cho em biết.” Anh ôm chặt cô,hai tay vòng xuống vịnh lấy bờ mông quyến rũ của cô, khẽ thì thầm " Chúng ta sẽ đi hưởng tuần trăng mật,anh sẽ đưa em ra nước ngoài du lịch".

Dung Âm giật mình ngước mắt lên nhìn anh, hỏi lại.

“Đi du lịch? Ngày mai sao…?”

Vũ Hoàng Long gật đầu, rút đầu vào hõm cổ của cô, giọng điệu có chút phấn khởi.

“Anh đã hứa sau này khi chúng ta kết hôn sẽ dẫn em đi đến những nơi em yêu thích mà, bây giờ đã đến lúc anh phải thực hiện lời hứa rồi!”

Cả người Dung Âm run lên.

Anh vẫn còn nhớ sao? Chẳng những anh nhớ cô là vị hôn thê của anh, mà anh cũng không quên lời hứa của anh và cô.

Chuyện này là sao? Rốt cuộc trong lòng người đàn ông này đang suy nghĩ gì?

Không lẽ chỉ vì muốn cô sống một cuộc sống trong cảnh địa ngục đau thương,anh lại lên kế hoạch tỉ mỉ đến như vậy.

Không được…!

Dung Âm! Mày phải tỉnh táo lên, không được dính bẫy của người đàn ông này, hắn ta không hề yêu mày đâu.

Vào lúc Dung Âm còn mơ hồ với những suy nghĩ trong đầu, thì bỗng nhiên cô cảm thấy ngưa ngứa ngay ở vị trí chiếc cổ.

Ý thức được, thì cô đã thấy Vũ Hoàng Long đang ngang nhiên thưởng thức hương thơm nhẹ nhàng từ chiếc quai xanh gợi cảm của cô.

Vũ Hoàng Long khàn giọng nói.

"Em thơm thật đấy, hôm nay anh muốn có một đêm tuyệt vời với em giống như hôm qua đấy bà xã ".

Dung Âm kinh hãi, vội đẩy anh ra, lắc đầu mạnh.

“Không… Hôm nay tôi mệt lắm, tôi không thể làm chuyện đó được…”

“Anh nói em làm được mà…” Vũ Hoàng Long nở nụ cười gian xảo, tự mình ngã xuống giường nhưng vẫn ôm chặt lấy cô.

Dung Âm được đà nằm trên người Vũ Hoàng Long, cô điên lên liền chửi mắng anh.

“Anh đúng là một tên bỉ ổi.Tôi không nghĩ anh lại là một người đói khát dục vọng đến vậy… Có phải khi tôi ngồi tù,anh ở bên ngoài mỗi đêm một cô không?”

Vừa mắng, cô không ngừng đưa tay đánh vào người anh như trút cơn giận bấy lâu nay.

Vũ Hoàng Long nhìn thấy dáng vẻ của cô, liền phá lên cười lớn.

“Đương nhiên anh phải làm nhiều động tác thật nhuần nhuyễn, phải là người thật giỏi trong việc này.Thì khi đó,anh mới thỏa mãn làm cho em sung sướng được chứ!” Anh muốn chọc ghẹo cô, để xem khi cô nghe đến anh đã lên giường rất nhiều cô thì phản ứng của cô sẽ như thế nào.

Đúng như dự đoán, Vũ Hoàng Long đã nhìn thấy sóng mắt của Dung Âm bắt đầu hiện lên dòng nước, nét mặt cũng không còn hung hăng nữa.

Dung Âm suy nghĩ vài giây, bỗng ngước mắt lên nhìn anh.

“Vậy tôi là người anh cảm thấy không thoải mái nhất phải không? Tôi không chủ động, thân hình cũng không được như người ta.Huống hồ tôi còn làm cho anh mất hứng…”

“Tôi…Ưhmmm”

Dung Âm còn muốn bày tỏ nỗi lòng của mình với anh.Nhưng với sự áy náy gây gứt trong lòng, Vũ Hoàng Long đã không thể chịu đựng được nữa,anh đã không kiềm chế kéo cô lại gần, cướp lấy đôi môi của cô.

Vũ Hoàng Long hôn rất giỏi, nụ hôn của anh luôn khiến ai nấy đều say mê.Ngay cả Cao Hà Nhi không có tình cảm với anh trước đó, nhưng khi hôn anh rồi cô ta cũng dần có chút chút thích anh.Dù vậy đoạn tình cảm ấy khi được anh phát hiện,anh đã không chừng chờ cắt đứt ngay, không để cho cô ta lún sâu vào việc yêu anh.

Anh xoay người, đặt Dung Âm nằm trên đống quần áo, còn anh nằm trên người cô.Nụ hôn dần trở nên nóng bỏng.

Lưỡi anh quắn chặt môi cô, làm cho Dung Âm ngày càng phát ra tiếng rên.Cảm nhận của cô lúc này chính là bàn tay chai sần của người đàn ông đang từ từ di chuyển xuống.

Vũ Hoàng Long vuốt ve đùi cô.Chiếc váy hơi mỏng đang được anh kéo lên cao.

Rồi sau đó,bàn tay anh bắt đầu trở nên tham lam đi vào giữa hai chân cô, một nơi ấm nóng lập tức bao vây lấy tay của anh.

Nét mặt Dung Âm liền đỏ ửng lên vừa tỏ vẻ ấm ức, khép chân lại.

“Anh …”

Vậy mà hành động đó lại làm cho khát vọng của anh càng lúc càng hiện lên.Anh không cho cô một cơ hội nào để trốn thoát, đã ngang nhiên đưa tay vào quần lót của cô.

Một nụ cười xấu xa vài giây sau vang lên.

“Âm Nhi của anh! Chỉ cần em không chống cự thì đó cũng đã là sự chủ động của em”

“Ưhmmm…Đừng mà” Dung Âm khó chịu,quay mặt sang một bên.

"Vẫn còn sưng sao em yêu…"Vũ Hoàng Long cười khẽ,cưng chiều nơi bí mật của cô.

Cơ thể cô quả thật không chịu nổi với những khoái cảm mà anh mang lại.

“Anh đã nói cái miệng của em không thành thật rồi mà…” Anh cúi đầu xuống thì thầm nhỏ vào tai cô “Lại ướt nữa rồi em…”

“Á…anh …”

Dung Âm hít thở không thông,hai tay nắm chặt chiếc ga giường.Đầu cô lúc này bất chợt nghiêng ra cửa.

“Á…”

Dung Âm lại hét lên lần nữa.Nhưng lại là âm thanh hốt hoảng, đến nỗi cô đã đá mạnh anh xuống dưới giường.

Vũ Hoàng Long sững người,anh ngước mắt lên nhìn vào sự sợ hãi trong ánh mắt của cô khi nhìn ra cửa.Rồi anh cũng nhìn theo, nhưng lần này đến lượt anh hết hồn.

Vũ Hoàng Long vội lấy tất cả quần áo đang nằm trên giường để lên người Dung Âm,ngay cả chiếc chăn anh cũng đắp lên chỗ cô.

Làm xong tất cả chỉ trong vòng một giây.Nét mặt Vũ Hoàng Long hoàn toàn mất bình tĩnh nhìn ra cửa, quát lớn.

“Vũ Hoàng Tinh! Ai cho phép em vào đây, tại sao không gõ cửa đã bước vào?”

Dường như cảnh tượng nóng bỏng khi nãy đã được Vũ Hoàng Tinh nhìn thấy hết, sắc mặt cậu bây giờ còn đỏ hơn Dung Âm lúc nãy.Thậm chí trong đầu cậu vẫn còn bay bổng những hình ảnh đó mà không thể trả lời câu hỏi của anh trai của mình.

Thấy dáng vẻ của em trai, đương nhiên Vũ Hoàng Long đã hiểu được.Anh lại lên cơn điên lấy chiếc gối bên cạnh quăng vào người cậu ta.

Lúc này Vũ Hoàng Tinh mới hoàng hồn trở lại, nhưng ánh mắt lại rơi vào Dung Âm cũng đang nhìn cậu ta với dáng vẻ sợ hãi.

Không biết vì sao lúc này cậu lại thấy cô rất xinh đẹp.Thật ra hình nãy lúc này, cậu cũng không thấy được nhiều…Bởi vì sự chú ý của cậu lúc đó đã rơi vào dáng vẻ xinh đẹp của cô.

Dung Âm e thẹn bất chợt núp vào sau lưng Vũ Hoàng Long.

Vũ Hoàng Long hiểu ngay,dùng tấm lưng rộng lớn để che cô lại.

Sau đó anh lại tiếp tục quay lại nhìn Vũ Hoàng Tinh, hỏi lại.

“Tại sao lại vào đây?”

Lúc này Vũ Hoàng Tinh mới nhìn vào ánh trai của mình, lắp bắp trả lời.

“Em…Em…Em xin lỗi!”

Nhưng chưa đầy một giây sau,khi đối mặt với Vũ Hoàng Long, thái độ Vũ Hoàng Tinh nhanh chóng quay về như lúc trước.

“Anh thay đổi rồi sao? Chẳng phải lúc trước em vẫn đi vào phòng anh một cách bình thường mà.Thậm chí là không gõ cửa”

Vũ Hoàng Long trừng mắt.

“Nhưng anh bây giờ đã có vợ rồi! Đây là sự riêng tư của anh chị”

“Nhưng đây cũng không phải là lần đầu anh lấy vợ, không cần thiết phải quan tâm đến tâm trạng của chị ta” Vũ Hoàng Tinh cười khẩy, không quên lườm liếc Dung Âm đang núp sau anh trai của mình.

“Vũ Hoàng Tinh! Mau cút cho anh” Cơn thịnh nộ của Vũ Hoàng Long bỗng chốc nổi lên, đôi mắt anh tràn đầy sát khí như hét ra lửa, trừng trừng nhìn Vũ Hoàng Tinh.

Vũ Hoàng Long chỉ tay ra cửa, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Từ đây trở về sau…Anh cấm…Cấm em bước vào phòng của anh.Còn không,anh còn một căn chung cư trước đó Dung Âm đã từng sống.Anh sẽ chuyển tên sang cho em, từ giờ anh không muốn một ai đó làm tổn thương vợ của anh”.

Câu nói của anh khiến cho cả Dung Âm và Vũ Hoàng Tinh đều hết sức kinh ngạc.Nhưng Vũ Hoàng Tinh có phần kích động hơn, cậu ta trợn mắt lên nhanh chóng tức tối gào lên.

“Vũ Hoàng Long! Anh bị điên rồi sao?” Cậu ta chỉ tay về phía Dung Âm “Anh vì cô ta mà dám đuổi em ra khỏi nhà.Anh không nhớ chính cô ta đã từng giết chết chị Khả Ninh sao? Cô ta từng tù tội, người như cô ta không xứng với nhà họ Vũ của chúng ta”

Chát.

Khi Vũ Hoàng Tinh vẫn còn nói thì Vũ Hoàng Long đã đi từng bước lại gần em trai.Cơn giận dữ khiến anh mất bình tĩnh đã cho Vũ Hoàng Tinh một cái tát rất mạnh, khiến cậu ta ngay sau đó đã mất thăng bằng ngã lăn xuống đất.

“Cậu… Cậu cút ra khỏi đây,mau cút ra khỏi phòng của tôi”. Lời nói của Vũ Hoàng Long ai nghe qua cũng đều có thể cảm nhận được anh đang giận đứa em này đến cỡ nào.

Vũ Hoàng Tinh ôm lấy má, đôi mắt hung hăng nhìn Vũ Hoàng Long,sau đó nhìn Dung Âm.

Một giây sau, Vũ Hoàng Tinh đứng lên, lần này cậu trực tiếp chửi thẳng vào mặt của Dung Âm.

“Đường Dung Âm! Cô là loại ác quỷ l,anh trai tôi có thể bỏ Cao Hà Nhi thì cũng có thể bỏ cô.Tôi sẽ chờ xem cô sẽ bị báo ứng như thế nào”.

Dứt lời, cậu nhanh chóng chạy thẳng ra khỏi phòng.

Vũ Hoàng Long liền đóng cửa lại, thậm chí là khoá trái.

Rất lâu sau, Vũ Hoàng Long mới quay đầu lại.Những thứ trước mắt khiến trái tim anh vô tình trở nên đau đơn lên.

Giờ đây cô gái bé nhỏ mà anh yêu đang không ngừng rơi những giọt nước mắt mà theo anh nghĩ đó là sự ấm ức đi kèm với tuổi nhục mà đứa em trai của anh đã tổn thương cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui