Chỉ 3 tháng sau khi Thiên Linh bắt đầu đăng kí tham gia vào một nhóm làm việc dọn hầm ngục, anh ta đã rất thành thục với nó và tiết kiệm được một số tiền khá ổn, công việc của anh ta là thu gom những trang bị trong hầm ngục bao gồm những trang bị hỏng, bắt những sinh vật dị giới không có sức chiến đấu sống trong hầm ngục, nhỏ bé, yếu đuối, gồm những con chuột có đôi mắt phát sáng, sống bằng cách gặm nhấm tất cả mọi thứ có mang mana và thêm một vài con Goblin đi lạc bên trong., ngoài ra còn có cả việc khai thác những nguyên liệu, đá quý,...!nếu hầm ngục đó có chứa chúng.
Những con chuột bị tiêu diệt gần như không đem lại bất cứ lợi ích gì nhưng hang của chúng có thể chứa một số lượng lớn những trang bị dị giới bao gồm vũ khí, giáp, khiên và thậm chí có cả tinh thạch nếu may mắn gặp được, khi nhóm công nhân tìm ra hang chuột mana, họ sẽ được thưởng thêm tiền dựa trên giá trị của những thứ mà bọn chuột giấu bên trong hang.
Trong những ngày tháng này, anh ta làm việc một cách điên cuồng không ngừng nghỉ, đến mức mỗi ngày anh ta chỉ ngủ không quá 3 tiếng, ai nấy trong nhóm đều ngạc nhiên với độ chịu khó của Linh, dù rất chăm chỉ nhưng không ai trong nhóm biết mục đích cố gắng của Linh là gì vì anh ta rất ít khi giao tiếp với người khác.
Cơ thể của anh ta bây giờ trở nên rắn chắc hơn trước nhưng việc mất ngủ khiến quầng mắt của anh ta ngày càng đậm, tính tình khó chịu, lúc nào Linh cũng mang một bộ mặt rất u tối, chán chường.Như mọi ngày, Ngân đều đem đồ ăn trưa cho Linh nhưng lần này anh ta cảm nhận được có gì đó khá lạ.
Anh ta âm thầm nhìn theo khi Ngân rời đi, dáng đi của cô ấy hôm nay hơi khác so với mọi ngày.-"Sao hôm nay em ấy có mùi hơi khác nhỉ? Cả cái dáng đi hơi kì cục đó nữa, không lẽ là em ấy gặp người khác trong khi không có mình ở cạnh không, dù biết đa nghi với bạn gái mình là không tốt nhưng sao mình có cảm giác kì lạ thế nhỉ?!"Linh trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu rồi cũng lại quay về tiếp tục với công việc đang dang dở.
Lúc xong việc anh ta có ra chỗ ngân hàng rút tiền và đến Trung Tâm giao dịch mua một thứ gì đó, ngày hôm đó Linh về đến nhà rất trễ.Một ngày nọ, anh ta được giao việc tại một hầm ngục nằm ở trong rừng cách khu dân cư trên 20 cây số, lạ ở chỗ hôm nay anh được phân công đến hầm ngục đó nhưng lại chỉ đích danh anh ta chứ không phải là nhóm công nhân mà anh ta đã đăng kí làm việc chung như lúc trước, vả lại địa điểm lần này cách xa khu dân cư và rất hẻo lánh.
Khi đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi thì Ngân gọi đến.-Alô! Anh yêu à! Hôm nay em có bất ngờ lớn dành cho anh đấy, em nghĩ đấy sẽ là bước ngoặc lớn cho tương lai của chúng ta, hôm nay sẽ là ngày vui nhất cuộc đời em!*XẸT*Ngân ngắt kết nối ngay sau khi kết thúc câu nói ấy mà không cho Linh chút thời gian nào để mở miệng ra nói câu gì, anh ta lúc này đang mang một tâm trạng khá hoang mang.
Linh vào phòng mình, lấy chiếc nhấn anh mới mua bằng số tiền lớn mấy ngày trước bỏ vào trong người và đi ra khỏi nhà.
Lúc anh ta vừa đặt chân ra khỏi nhà cũng là lúc anh cảm nhận được sự bất an tới dồn dập, mắt giật liên hồi, nhưng nếu như vì thế mà đã chùn bước thì đó không phải là phong cách sống của anh ta.Đến nơi vị trí hầm ngục được chỉ định, Linh thấy nó giống như là một hầm ngục đang trong thời kỳ hình thành do nó đang từ từ mở rộng ra, nó mang một màu đen kì lạ không rõ cấp độ và nó có một lực hút khá mạnh đang hút những thứ từ bên ngoài vào trong trong phạm vi 5 mét xung quanh nó, chưa bao giờ anh ta thấy được cái hầm ngục nào lạ như thế, vả lại, nó mang đến một cảm giác áp bức rất đáng sợ khi đến gần.Linh chợt cảm giác được có gì đó không đúng, trực giác mách bảo anh tránh xa cái hầm ngục đó ngay lập tức.
Anh ta nghiêng mình về phía sau rồi bật lùi xa ra khỏi tầm hút của hầm ngục.*Ù...Ù...Ù...*Trời bỗng dưng chuyển sang tối đen u ám, những hàng cây rừng xung quanh bây giờ đã trở thành những cột tối khổng lồ, Linh dốc sức chạy về một hướng ngược với hướng hầm ngục nhưng dường như lại đang giậm chân tại chỗ.
Từ phía xa, trong màn sương đen mù mịt kia bước ra 2 bóng hình.
Dáng người của đàn ông đi trước dần hiện rõ ra...-Hahaha! Chúng ta lại gặp nhau rồi, anh bạn trẻ ạ!Đó là một thanh niên có dáng người cao, cân đối, mặc trên người bộ vest lịch lãm, mắt đeo kính râm vô cùng quen thuộc, đó là tên nhân viên kiểm tra thức tỉnh cho Thiên Linh ngày đó.
Hắn mở một nụ cười gian xảo và đầy tự tin, hai ống tay áo của hắn đang thả ra những khí màu đen ra xung quanh, trên ngực áo của hắn đang đeo huy hiệu vàng có hình số 4 bên trên, chứng tỏ hắn là một kẻ tự thức tỉnh cấp 4.-Chuyện này là sao? Anh có ý gì?Linh có vẻ vẫn còn đang khá mệt sau một ngày làm việc nặng, anh chỉ đứng đó mở to mắt nhìn về hướng tên nhân viên thức tỉnh và không hề muốn đối thoại với hắn.-Ây da! Quên mất một nhân vật quan trọng của ngày hôm nay rồi, tôi đãng trí quá mà haha! Tôi nghĩ anh sẽ rất ngạc nhiên đấy!*BỘP BỘP*Hắn vỗ tay 2 cái, một dáng người phụ nữ chầm chậm, điệu đà đi ra từ phía sau lưng hắn.
Đó là Ngân, nhưng với một bộ trang phục hở bạo lộng lẫy và một mái tóc ngắn, tai đeo nhiều chiếc khuyên và khác hẳn với hình tượng ban đầu, từ một cô nàng có phong cách nhẹ nhàng, dân dã đáng yêu đã trở thành một con người hoàn toàn khác.
Linh trợn mắt nhìn thẳng vào mặt cô ta ngay sau khi thấy sự thay đổi đó, anh ta bắt đầu thở dốc và đổ mồ hôi hột, những đường gân trên cổ nổi lên chằng chịt, hai tay nắm chặt.-Ngân! Tại sao em lại ở đây, và tại sao lại đi với anh ta? Đây là chuyện gì vậy?-À nếu như anh nghĩ tôi theo người khác thì...!Đúng rồi đó! Hihi! Nhìn điệu bộ đó của anh chắc là đoán thêm được gì rồi đúng không? Nói ra nghe xem nào!-Có phải tên kia là người tình mới của mày và chúng mày đã lên kế hoạch chơi tao khi trước không? Nhìn năng lực của thằng đó thì chắc ai cũng nghĩ nó là hệ bóng tối nhưng e rằng nó là hệ độc đúng không? Cái bữa tao bị lừa mất viên Tinh thạch chắc cũng là do ảnh hưởng gây ảo giác của thằng này nên mới nhìn ra là phế Tinh thạch chứ gì! Tao nói đúng chứ? Và thêm nữa, nếu không nhầm thì chắc mày đang sỡ hữu huy hiệu bạc số 5, phải không hả?Cô ta móc ra huy hiệu bạc số 5 từ giữa khe ngực của mình rồi hôn nó, làm bộ mặt như đang khiêu khích Linh rồi đeo nó lên ngực với điệu bộ khiêu khích.
Tên nhân viên thức tỉnh kia có vẻ hơi ngạc nhiên vì tốc độ phân tích tình huống của Thiên Linh khá nhạy bén.-Bingo! Chính xác rồi! Thêm nữa, tôi biết anh rất đa nghi, đoán biết anh sẽ hay lên mạng kiểm tra danh sách người thức tỉnh nên tôi đã giữ lại cái tinh thạch đó và đợi tới tận hôm qua mới nhờ người yêu của tôi giúp thức tỉnh đó! Thấy kế hoạch của tôi tuyệt vời không nào?-Tao đã làm gì sai mày mà mày đối xử với tao như thế hả? Học phí Đại học, tiền ăn, đi du lịch, quần áo, đồ trang điểm của mày một tay tao lo từ A tới Z mà tao chưa hề than vãn một tiếng, ngay cả việc mày thích ở riêng một mình tao cũng chiều và thuê riêng cho mày một căn hộ đắt tiền.
Và rồi đây là thứ tao nhận lại à?Ngân nhếch miệng và rồi khoác tay tên người yêu kia, núp ra phía sau hắn.-Thế thì sao nào? Thời đại nào rồi, ai thèm ở với một thằng ngoài cần cù ra thì không còn gì hết hả? Xem người ta đi, ai cũng thức tỉnh hết rồi, nhìn xem anh yêu của tôi đi.
Giới thiệu cho anh, đây là Quang Minh, người tự thức tỉnh hệ độc cấp 4 và có kĩ năng hiếm là giám định, con trai út của chủ Guild Nanh Bạc, Guild top 7 đấy, nhân viên thức tỉnh là công việc anh ấy làm lúc rảnh thôi, và nhìn lại bản thân mình đi Linh ạ! Tôi cũng nhận được khả năng giám định ngay từ lúc chưa thức tỉnh rồi, tiềm năng tương lai của tôi là thứ anh có thể với tới sao? Đồ lừa đảo!-Lừa đảo? Cái...Chưa kịp nói xong câu thì Linh bị một tia sáng nhỏ bắn vào cổ, anh ta đau đớn bóp chặt cổ mình để làm giảm bớt cơn đau thấu xương ấy, cơn đau khủng khiếp đến mức làm chân anh ta vô thức khuỵu xuống, gân cổ nổi lên dày đặc, lúc đó, anh có để ý rằng ngón tay trỏ của Ngân có ánh sáng nhẹ.
Ngân tiến tới gần tới vị trí của Linh vì nghĩ anh ta đã bị cơn đau trấn áp nhưng cô ta đã sai.
Ngay lập tức, Linh chòm người dậy, bàn tay duỗi thẳng nhắm vào phía cổ họng của cô ta mà chọc nhanh tới.*BỤP!!!*Chưa kịp đợi Ngân phản ứng lại, Linh phóng người về phía cô ta và cho cô ta ăn ngay một chọc thẳng vào cổ, cùng lúc đó, mồm tên Minh đang lẩm nhẩm gì đó, độc bắt đầu lan ra tứ phía Linh khiến anh ta dần bị tê liệt cả cơ thể, anh ta bất lực ngã xuống đất và bị chà đạp bởi 2 người kia, ngay lúc này chỉ còn mắt và miệng của anh ta còn có thể chuyển động.
Áo của Linh bị rách toạt và lộ ra bờ lưng có vết sẹo to và cơ thể khô khốc toàn cơ bắp, Quang Minh có vẻ ngạc nhiên khi thấy nó.-Ặc!!! N...!Nó đa...!đánh em đ...!đau quá!-Ơ em là người thức tỉnh cấp 5 đấy, cơ thể khỏe hơn người bình thường rất nhiều nhưng vẫn bị cú đấy làm đau à?Tên Minh nhếch mép cười rồi bước lên phía gần cánh cổng hầm ngục, lấy ra từ túi một viên đá màu đen hình bầu dục có khắc ngôn ngữ lạ, nhìn về phía Linh.
Bỗng nhiên hắn cảm giác thấy có gì đó sai sai trong chuyện này nhưng vẫn nhún vai cho qua.-Không hổ danh là chó điên, tao từng nghe Ngân kể về thời mày còn đi học rồi, khá khen cho một thằng nhỏ con lại dám bật lại nhóm 4 tên bắt nạt, thậm chí còn khiến chúng bị sang chấn tâm lý.
Tiếc thật đấy, bây giờ là thời đại khác rồi, chỉ có sức mạnh cơ thể thôi cũng chả làm được cái gì đâu.
Mày thấy mặt tao và biết những việc tao làm rồi nên không thể cho mày sống được nữa.
Nhưng nếu trực tiếp giết mày thì chắc tao sẽ bị ám ảnh mất, vì dù gì tao là một người tốt mà hahaha! Tao sẽ cho mày được hưởng thụ mùi vị của việc bị tê liệt toàn thân và nằm trong một hầm ngục có độ nguy hiểm cấp 6 nhé! Đừng than vãn, đây là cái giá phải trả của kẻ lừa đảo.-Hãy để em...!khụ...!để em test kĩ năng em mới...!khụ...!nhận được sau thức tỉnh, em muốn trả...!ặc...!thù cú đánh ban nãy!Ngân vừa nói vừa ho sặc sụa do cú chọc vào cổ ban nãy của Linh.
Cô ta lẩm nhẩm chú ngữ của kĩ năng rồi hướng bàn tay về phía Linh nằm.*XẸT...**ẦM!*Một ánh sáng chói lóa phát ra từ tay cô ta phóng xuống ngay vị trí tay trái của Linh rồi phát nổ khiến anh ta bị hất văng vào hầm ngục, tay trái của anh bị nổ bay ra xa.
Quang Minh đặt viên đá lạ đó lên cổng hầm ngục và đọc lẩm nhẩm gì đó, hắn ta không hề bị lực húc của hầm ngục kia ảnh hưởng do viên đá kia tạo một lớp lá chắn phép xung quanh hắn.
Kí tự lạ bên trên viên đá phát sáng, từ trong nó bỗng hiện ra nhiều sợi xích bằng mana màu xanh dương bao lấy cổng hầm ngục và bắt đầu siết lại.*ĐÙNG!!!*Viên đá phát nổ, một vòng sáng mana phát ra từ vụ nổ đó khiến cho mọi cây cối xung quanh như được nạp thêm sinh lực, phát triển chóng mặt ngay lập tức, cái hầm ngục đó cũng biến mất không một dấu vết.
Ngân và Minh cùng nắm tay nhau đi ra khỏi nơi đó như chưa có gì xảy ra.
Tên Quanh Minh vừa đi vừa suy nghĩ, quay qua chất vấn Ngân với bộ mặt tỏ vẻ nghiêm trọng.-Ngân, rốt cuộc thì cậu ta có thực sự là kẻ lừa đảo không? Sao anh lại không cảm thấy như vậy?Ngân phớt lờ câu hỏi của anh ta, nắm tay anh ta và đánh trống lảng bằng cách bàn về việc ăn tối, cả hai cũng vừa nói gì đó vừa rời đi.
Cách đó vài mét, trong một tán lá cây rậm rạp, ai đó đang cầm một cái gương phép và đã ghi hình lại tất cả sự việc vừa xảy ra, tay người đó hơi run, từ từ ẩn mình vào bóng tối.....