Sự Trở Lại Của Vương Giả Trong Vương Giả Vinh Diệu


"Vậy sao? Chẳng lẽ tôi đã nổi danh đến vậy rồi à?"Lúc nhìn thấy tin nhắn này của Tô Khê, cậu cũng có phần hơi kinh ngạc.

Vốn dĩ cậu còn tưởng đó là những kiểu săn tin gì đó thôi, nên chắc là cũng chẳng có gì cả.

Nhưng mà ngàn vạn lần cậu cũng không ngờ đến là lượng truyền tin đi lại lớn đến như vậy, thậm chí đến cả chuyện cậu chọn trường học nào cũng đã truyền ra ngoài rồi, cái này cũng có hơi khoa trương quá rồi nhỉ?"Không phải chứ? Thật sự là cùng một người sao? Toang rồi toang rồi, đến lúc đó nếu mà chúng ta lại học cùng một lớp thì tôi cũng không biết nên đối mặt với cậu thế nào nữa.

"Nhìn thấy lời hồi đáp của Tô Khê, cậu cũng không khỏi mỉm cười.

"Không sao không sao, sau này chúng ta có gặp nhau thì tôi gọi cậu là đồ đệ, cậu gọi tôi là ba.

""Hả? Thế này à? Vậy được thôi….


"Khi câu trả lời của Tô Khê vừa mới gửi đi, cô cũng lập tức phản ứng lại, hình như là có chỗ nào đó không được đúng lắm.

Nghĩ đến đây, cô cũng vội vàng quay lại và nghiêm túc nhìn tin nhắn của Dương Phàm.

Lúc vừa nhìn thấy nửa câu sau, cả người cô đều nổi đoá.

"Không phải chứ, tôi xem cậu như là sư phụ, vậy mà cậu lại muốn làm ba của tôi à? Đồ Dương Phàm thối! Đồ không biết xấu hổ, sau này tôi cũng không gọi cậu là sư phụ nữa đâu.

"Không thể không nói rằng, khi Dương Phàm nhìn thấy hai cậu trả lời của cô thì thiếu chút nữa cậu đã bật cười ra ngay lập tức rồi.

Cậu thật sự là, kiểu nào thì cậu cũng không ngờ rằng Tô Khê này lại có thể khờ đến vậy sao?Câu cũng chưa xem hết mà cô đã trực tiếp trả lời lại rồi, cái này cũng có hơi buồn cười quá nhỉ?Cậu cũng chỉ biết lắc đầu, không tiếp tục trả lời lại nữa.

Dù sao hôm nay cậu vừa mới mua tài liệu học tập, nếu như cậu vẫn cứ ở đây chơi điện thoại mà bị mẹ cậu phát hiện, thì đoán chừng là cậu lại phải chịu một trận giáo huấn nữa rồi.

Nhưng mà không thể không nói rằng, phần kiến thức của cấp ba quả thực đã tăng lên rất nhiều nếu so với cấp hai, cậu đã chăm chú xem những kiến thức này cả buổi chiều mà cũng không hiểu được bao nhiêu.

Không chỉ bởi vì chúng là ở hai giai đoạn học tập khác nhau, những thứ cần phải học cũng hoàn toàn không giống nhau, mà điểm càng quan trọng hơn chính là cậu đang tự học, căn bản là không có bất kỳ sự giảng dạy gì cả.

Nhưng mà dù là như thế, cậu đã một mình trong một buổi chiều, học thuộc lòng vài bài văn thơ cổ trong sách ngữ văn.


Về phần tại sao cậu lại không đi xem những môn như hoá học, vật lý và toán học thì chính là bởi vì cậu không cảm thấy quá hứng thú đối với những thứ như khoa học tự nhiên.

Mặc dù mấy môn khoa học tự nhiên của cậu cũng không được xem là quá tệ, nếu không thì cậu cũng không trở thành người giành được top đầu trong kỳ thi cấp ba toàn tỉnh.

Thậm chí là ở một trình độ nhất định, cậu không hề tồn tại tình trạng học lệch môn, số điểm của mỗi môn cậu đều có thể lấy được trên dưới 95 điểm.

Nếu không thì, số điểm của cậu cũng không thể nào cao đến vậy.

Nhưng mà nếu thật sự phải nói đến môn khiến người ta cảm thấy hứng thú, vậy thì cậu vẫn khá thiên về phía môn văn.

Từ tướng mạo nhã nhặn bên ngoài của cậu là có thể nhìn ra được rồi.

Mặc dù khi người khác lần đầu tiên nhìn thấy Dương Phàm, bề ngoài của cậu không có chỗ nào quá đẹp trai cả.

Nhưng mà không thể không nói rằng, khí chất tao nhã này của cậu thì bất kì ai cũng không thể mô phỏng theo được.


Đây cũng là nguyên nhân tại sao vào lần đầu tiên khi Lưu Nhã nhìn thấy cậu, cậu lại có thể hấp dẫn được sự chú ý của đối phương.

Mặc dù cậu không hề dính dáng đến chữ 'đẹp', nhưng mà lại có thể dùng từ 'dễ nhìn' để mà hình dung cậu.

Nếu như đổi lại là dùng một từ đang lưu hành ở trên mạng, vậy thì nam sinh thuộc kiểu hình như cậu chắc sẽ được gọi là….

phi công trẻ!.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận