Lúc này sau khi yên tĩnh vài giây, toàn bộ giáo viên và sinh viên toàn trường đột nhiên trở nên huyên náo, tình cảnh hoàn toàn mất khống chế.
Một số người thầm mến Tô Nhã chửi ầm lên, mắng Diệp Thác cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, kỳ thật thứ mà họ mắng chính là tại sao người đứng trên bục giảng thổ lộ không phải mình, nếu mình cũng thử như vậy một lần, cho dù chết cũng đáng.
Một số người khác thì ở trong lòng vừa kinh ngạc vừa bội phục sự can đảm của Diệp Thác.
Không ít nữ sinh hai mắt tỏa sáng, mười sáu mười bảy tuổi chính là thời điểm theo đuổi tình yêu mãnh liệt, thậm chí họ còn ảo tưởng, nếu lúc này người mà Diệp Thác thổ lộ với chính là mình, như vậy cho dù bị toàn trường công khai phê bình, mình cũng đồng ý.
Rất nhiều nữ sinh trước kia chưa từng liếc mắt nhìn Diệp Thác một cái, lúc này nhân vật chính duy nhất trong mắt đều biến thành Diệp Thác.
Nhiều nam sinh thừa cơ ồn ào làm loạn cả sân thể dục, tiếng huýt sáo, tiếng trò chuyện, hoàn toàn lấn át tiếng nói của hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm trên bục giảng, còn có không ít người ném bình nước khoáng và các loại rác rưởi lên bục.
Lưu Nhị béo cầm lấy microphone, sợ hãi lớn tiếng nói: “Im lặng!” Sau đó ông ta bị một cái giày chơi bóng đập vào mặt.
“Tan đại hội! Mọi người nhanh chóng trở về phòng học, nếu không tất cả sẽ bị phê bình!”
Dưới sự cố gắng của giáo viên toàn trường, một trận hỗn loạn vừa diễn ra cuối cùng cũng kết thúc.
Không ít giáo viên nhìn Diệp Thác với vẻ mặt phức tạp, thậm chí còn có một thầy giáo lặng lẽ thích Lâm Khinh Tuyết cũng không dám thổ lộ, ông ta vỗ vỗ bả vai Diệp Thác, sau đó giơ ngón tay cái lên với anh, đương nhiên thầy giáo này không dám để cho Lưu Nhị béo nhìn thấy.
Diệp Thác đứng ở trên bục vẫn chỉ nhìn Tô Nhã, anh có thể nhìn thấy khi mình nói ra câu kia, Tô Nhã vô cùng kinh ngạc, sau đó chợt cảm thấy tò mò về anh.
Tuy rằng chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, nhưng cô gái vừa xinh đẹp vừa thông minh này đã phát hiện, Diệp Thác bây giờ không giống với trước kia.
Tô Nhã cũng nhìn Diệp Thác, đôi mắt đen nhánh xinh đẹp thâm trầm như nước, tựa hồ muốn nhìn thấu anh.