Sủng Ái Thiên Kim Giả


Lê Nguyệt Nghi vội vàng giải thích
" Mẹ , là con phải đợi chị xuống ! Mẹ đừng trách chị ."
Vừa nói , ngoan ngoãn mà đem một ly sữa bò đưa đến trước mặt Lê Sở Hề .
" Chị , uống sữa bò đi "
Lê Sở Hề nhàn nhạt nói : " Cảm ơn "
" Nguyệt Nghi thật là một đứa trẻ biết chăm sóc người khác "
Cố Vân Phương yêu thương mà xoa đầu Lê Nguyệt Nghi , nhìn về phía Lê Sở Hề càng bất mãn.
Lê Sở Hề còn đắm chìm trong nỗi đau phải đi học , không để ý đến những lời này , uể oải ỉu xìu mà ngồi xuống đối diện ba người họ.
Đang ăn , Lê Gia Minh bỗng nhiên mở miệng
" Tiểu Hề , cha đã đưa Nguyệt Nghi chuyển đến trường con.

Hôm nay là thứ hai , vừa lúc khai giảng , có nhiều điều không quen thuộc , con là chị , phải chăm sóc em gái , biết không ?

Lúc trước biết Lê Nguyệt Nghi tồn tại , nàng thực sự sỡ hãi bị bỏ rơi.

Lê Gia Minh cùng Cố Vân Phương quyết định nhận nuôi nàng , hơn nữa để nàng làm chị của Lê Nguyệt Nghi.

Còn nói nàng là con gái đầu tiên của bọn họ , thứ tự đến trước và sau , Lê Nguyệt Nghi nên làm em gái.
Nàng lúc ấy thực sự rất cảm động.
Sau lại chậm rãi hiểu ra , cái gì mà chị gái , chỉ là cái cớ để họ thiên vị Lê Nguyệt Nghi mà thôi.
Rốt cuộc , làm chị , cái gì cũng phải nhường em .
Lê Sở Hề ánh mắt loé lên " Con đã biết "
Ăn xong , nàng đang muốn uống sữa bò , bỗng nhiên nghe thấy Lê Nguyệt Nghi nói
" Cha mẹ , con có việc cần thương lượng "
" Con nghĩ , không cần đem việc chị không phải con gái Lê gia nói ra ngoài.

Chỉ cần nói với bên ngoài , con bởi vì thân thể không tốt , vẫn luôn dưỡng bệnh ở bên ngoài , hiện tại mới đưa trở về.

Bằng không , bên ngoài sẽ đồn đại bậy bạ , chị sẽ đau lòng."
Nghe được lời này , Lê Sở Hề rốt cuộc ngẩn đầu lên .
Đối diện là Lê Nguyệt Nghi đang tươi cười , nghiễm nhiên là em gái suy nghĩ cho chị.
Lúc trước , nàng chính là bị Lê Nguyệt Nghi lừa , cho rằng nàng thật tâm vì mình mà suy nghĩ , cảm động đến rối tinh rối mù.

Cho nên , tới thời điểm lời đồn đại vang tứ phía , nàng cũng không hoài nghi là Lê Nguyệt Nghi làm , chỉ tưởng có người nào tìm hiểu rồi nói ra .
Hiện tại nghĩ lại , Lê Nguyệt Nghi sao có thể chịu đựng , nàng là cái đồ giả mà lên tên tuổi thiên kim ?
Nàng không phải là thiên kim chân chính , chỉ sợ là Lê Nguyệt Nghi tung ra.


Hiện tại bây giờ nói như vậy , chỉ là muốn tạo hình tượng hiểu chuyện.
Quả nhiên , Lê Gia Minh cùng Cố Vân Phương nhìn Lê Nguyệt Nghi ánh mắt càng thêm nhu hoà
" Rốt cuộc muốn hay không công khai thân phận của tiểu Hề , kỳ thực chúng ta luôn khó xử.

Sợ ủy khuất con , cũng sợ ủy khuất tiểu Hề.

Nếu con nói như vậy , sự tình liền dễ làm nhiều.

Nguyệt Nghi , con đúng thật là con gái tốt của cha mẹ ."
Nghe xong mấy lời này , ánh mắt Lê Sở Hề loé lên.
Lê Gia Minh cùng Cố Vân Phương thật sự là sợ ủy khuất nàng , cho nên mới khó xử ?
Sống lại một đời , rất nhiều điều đã được sáng tỏ , Lê Gia Minh cùng Cố Vân Phương sỡ dĩ có điều băn khoăn , là sợ công khai thân phận dưỡng nữ của nàng ra ngoài , liên lụy tới chân tướng năm đó.
Con gái đẻ bị tình nhân đánh tráo , truyền ra chung quy không dễ nghe.
Giống kiếp trước Lê Nguyệt Nghi nói , bọn họ đã sớm muốn đuổi nàng đi , bởi vì nàng không có huyết thống quan hệ.


Giữ nàng lại , đều chỉ là thanh danh của Lê gia mà thôi.
Nhưng nàng tự dưng sẽ không vạch trần họ.
Ấp ủ một phen cảm xúc , cảm động nói:
" Cảm ơn cha mẹ , cảm ơn em , Nguyệt Nghi"
" Chị , chúng ta là người một nhà , không cần nói cảm ơn đâu "
Lê Nguyệt Nghi ôn nhu nói
Nhưng mà , lại cố ý kéo tay Lê Gia Minh cùng Cố Vân Phương , làm cho bọn họ ba người cùng nàng chia ra ranh giới .
Một bên bàn bên kia là tương thân tương ái người một nhà
Mặt khác một bên lại là cùng gia đình này không một chút quan hệ huyết thống.
Lê Sở Hề nghĩ không sai , ánh mắt Lê Nguyệt Nghi đầy vẻ đắc ý cùng khoe mẻ.
Nhưng nàng chỉ coi như không nhìn thấy , cúi đầu , tiếp tục ăn bữa sáng .
Sau bữa sáng , Lê Sở Hề cùng Lê Nguyệt Nghi cùng lên xe của Lê gia mà tới trường..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận