Sủng Hôn Đệ Nhất Thế Kỷ: Ông Xã Hôn Rất Sâu

“Đi tới đây cho tôi xem!” Lục Tuấn Ngạn ngẩng đầu, ra lệnh nói.

Anh ta ra lệnh không có nghĩa là Mộ Niệm Đồng sẽ nghe theo.

“Bộ này tôi không thích, đổi bộ khác.”

“Không thích?”

Lục Tuấn Ngạn không vui hỏi: “Vì sao?”

Mộ Niệm Đồng ngoái đầu lại, nói chậm rãi từng chữ một, “Vì anh đã chọn nó. Tôi mặc thấy chán ghét vô cùng.”

Lục Tuấn Ngạn ngây người. Khuôn mặt anh ta trầm xuống. Lời nói đầy khiêu khích này quả thật chọc anh ta tức giận.

Lý Mộng Na bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, “Hừ! Người phụ này chẳng biết điều chút nào. Đây là vật cưng mới của anh à?”

Loại phụ nữ này mà cũng xứng ư?

Cô ta đứng dậy, đi đến trước mặt Mộ Niệm Đồng, nhìn chăm chú khắp người cô, cẩn thận đánh giá, cuối cùng cũng nhận ra cô.

“Ôi, cô không phải là bác sĩ phẫu thuật hôm đó sao?” Khuôn mặt Lý Mộng Na xanh mét.

Không phải vì cái gì khác mà là vì lúc đó, Mộ Niệm Đồng phẫu thuật rất thô bạo, không hề nhẹ nhàng chút nào. Cô ta có cảm giác là người phẫu thuật cho cô ta là kẻ có tâm lý vặn vẹo.

Đau…

Đau đến toàn thân tê liệt, đau đến mức cô ta sẽ không bao giờ quên được.

Lúc đó Lý Mộng Na đau đến chết đi sống lại nhưng Mộ Niệm Đồng vẫn thản nhiên như không, động tác đều đều như máy. Thấy mặt cô ta tái xanh vì đau đớn cô thậm chí còn đưa túi thai vừa được lấy ra tới trước mặt cô ta, ý vị sâu xa nói: “Cô có muốn lưu chút gì đó làm kỉ niệm không?”

Lúc đó Lý Mộng Na bị tiêm thuốc tê nên muốn chửi cũng chẳng chửi được.

Rất biến thái!

Bác sĩ đều vô cảm như vậy sao?

Nhưng mà sao cô ta lại ở đây?

Lý Mộng Na bắt đầu suy nghĩ miên man.

Sẽ không phải là sau khi phẫu thuật cô ta đã dùng chiêu trò nào đó câu dẫn Lục Tuấn Ngạn chứ?

Trong giới giải trí, Lục Tuấn Ngạn có thể nói đã viết lên một thần thoại.

Anh ta đã thành lập “công ty truyền thông và giải trí Thiên Thánh”, đã đào tạo biết bao nhiêu ngôi sao nổi tiếng.

Không biết bao nhiều phụ nữ muốn có được anh ta, số lượng phụ nữ muốn lên giường với anh ta cũng không thể đếm được.

Người phụ nữ này nhìn là biết có ý đồ xấu xa!

Nghĩ vậy, Lý Mộng Na càng thêm cảnh giác, cô ta cười nói: “Không nghĩ tới cô lại giỏi như thế! Đúng là đủ loại chiêu trò! Muốn quyến rũ anh Lục sao? Sao cô không nhìn lại bản thân đi! Loại người đê tiện thấp hèn như cô mà dám dây dưa không dứt anh Lục…”

Lý Mộng Na vừa nói vừa giơ tay định tát Mộ Niệm Đồng.

Lục Tuấn Ngạn lại chẳng hề có ý ngăn lại.

Mộ Niệm Đồng túm chặt lấy cổ tay cô ta. Dù Lý Mộng Na đi giày cao gót cũng không cao bằng cô. Vì vậy khi cô nhìn cô ta sẽ tạo cảm giác nhìn từ trên cao xuống.

“Cô này, hình như cô hiểu lầm cái gì thì phải?”

Bị dây dưa không dứt không phải anh ta mà chính là cô mới đúng!

Mộ Niệm Đồng lạnh lùng cười định nói tiếp lại vì Lục Tuấn Ngạn đi tới mà dừng lại.

“Mộng Na, anh quên giới thiệu với em! Cô ấy là vợ của anh, em phải gọi cô ấy là “bà Lục”! Hay là – mợ chủ nhà họ Lục.”

Anh ta lại quay sang nói với Mộ Niệm Đồng, “Niệm Đồng, đây là Lý Mộng Na, nghệ sĩ trong công ty anh.”

Biểu tình trên mặt Mộ Niệm Đồng cứng lại.

Khuôn mặt của Lý Mộ Na nhăn nhó, khó coi vô cùng.

Cô ta nhìn Mộ Niệm Đồng rồi lại quay sang nhìn Lục Tuấn Ngạn, không thể tin được nói: “Nhưng mà… Cô ta chính là người đã phẫu thuật cho em hôm đó…”

Không thể tin được!

Nếu người phụ nữ này chính là bà Lục mà mọi người đồn đãi thì vì sao Lục Tuấn Ngạn lại dám đưa cô ta tới bệnh viện của cô để phẫu thuật sảy thai?

Thật mỉa mai làm sao!

Thả nào hôm đó cô thô bạo như vậy, hóa ra là vì…

Giật mình và kinh hãi không chỉ có Lý Mộng Na.

Tất cả nhân viên trong cửa hàng lúc này đều khiếp sợ vô cùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui