Sủng Hôn Đệ Nhất Thế Kỷ: Ông Xã Hôn Rất Sâu

“Đồ đê tiện, cô nói!Cô nói!! Dấu hôn trên người cô là của ai?!”

Hoắc Tĩnh lập tức nghẹn họng nhìn trân trối, bà không biết được, chuyện lại thành như vậy.

Mộ Niệm Đồng đưa tay che người mình, nhưng không che được da thịt, cũng dấu vết mập mờ kia, đều là vết tích của tối hôm qua, một buổi tối kích tình.

Mặt Mộ Nhân Hậu hoàn tàn trắng bệch, nhưng rất nhanh, gương mặt ông lại giống như ứ máu, rất nóng, đôi mắt sáng nhìn trên người cô, đương nhiên hổ then cùng nhục nhã!

Đứa con gái này của ông, trước giờ ông đều tự hào.

Nhưng mà bây giờ, mặt ông hoàn toàn đen lại!

Một bên, Lục Đình Hách ngạc nhiên không nói nên lời!

Hoắc Tĩnh vô cùng đau đớn, “Đồng Đồng, thế này là như thế nào!? Tối hôm qua con đi đâu? Ai bắt nạt con? Con nói thật cho mẹ biết……”

Mộ Niệm Đồng đột nhiên cười thê lương vài tiếng, cô gạt mấy sợi tóc lộn xộn trên trán, vuốt đến sau tai, giọng nói rất bình tĩnh.

“Con ngoại tình.”

Vừa dứt lời, mọi người đều khiếp sợ!

Lâm Ngọc lập tức mở to hai mắt, “Cái gì!?”

“Con ngoại tình, tối hôm qua con ở cùng với người đàn ông khác.”

Cô nhàn nhạt nói, “Nhưng, con cho rằng việc này không có gì sai. Lục Tuấn Ngạn có thể có người thứ ba đưa người thứ ba sinh non đến bệnh viện của con, việc này xảy ra mấy ngày trước, vẫn là một tay con, phẫu thuật sinh non cho tình nhân của chồng.”

Lục Tuấn Ngạn liền ngây người. “……”

Anh vẫn luôn tưởng cô là người mềm yêu kiêu ngạo, nhất định khong nhắc đến chuyện này.

Đối với cô mà nói, đây là nhục nhã lớn nhất.

Lại nghe thấy Mộ Niệm Đồng lạnh nhạt cười một tiếng, chê cười hỏi lại, “Lục Tuấn Ngạn, anh ở bên ngoài, có không ít phụ nữ, đúng không? Kết hôn đến hai năm, anh thậm chí còn không nhớ mặt của vợ mình như thế nào đi?!”

“……”

“Phụ nữ của anh ở bên ngoài nhiều vô số, hàng đêm lưu luyến mềm mại, nhà của chúng ta, anh có từng bước vào nửa bước?”

“……”

Trên mặt Mộ Niệm Đồng một mảnh lạnh lẽo, trừng mắt nhìn anh, từng bước ép hỏi, “Từ lúc gả tới nhà họ Lục, ngoại trừ việc bị coi là công cụ sinh sản, có ai xem tôi là mợ chủ chân chính của nhà họ Lục không!? Kết hôn hai năm, anh với tôi còn không cùng chung chăn gối, lại nói tôi giống gà không thể đẻ trứng? A! Ở trong mắt anh, tôi chỉ là công cụ sinh sản thôi, phải không?!”

“Câm mồm!”

Cuối cùng Mộ Nhân Hậu không nghe nổi, quát lớn một câu, “Niệm Đồng, con câm mồm cho cha! Đừng nói nữa!”

“Tại sao con không được nói nữa!?”

Mộ Niệm Đồng tức giận đến cả người phát run, “Cuộc hôn nhân này, từ đầu đến cuối, tôi giống như một vai hề, bị đùa giỡn trong lòng bàn tay. Gặp dịp thì chơi, mới yêu cầu tôi, thực tế thì sao? Cái danh phận mợ chủ này, vẫn không có thật! Đúng vậy, tôi ngoại tình! Vậy anh ta thì sao, anh có không ít phụ nữ, anh dám thừa nhận sao!?”

“Mộ Niệm Đồng!” Mộ Nhân Hậu lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt cô, ánh măt cực kỳ sắc bén. “Cha bảo con câm miệng! Con thấy chưa đủ mất mặt sao?”

Mộ Niệm Đồng cắn môi, nhìn kỹ ánh mắt của mọi người, đã mất hết ý chí.

“Cha! Tại sao con lại mất mặt? Đúng, là con muốn ly hôn! Bởi vì, con cực kỳ thất vọng đối với cuộc hôn nhân này! Đúng vậy, rõ ràng là anh ta phản bội trước, con ngoại tình sau, dựa vào cái gì con thành người có tội!?”

“Cha nói câm miệng!” Mộ Nhân Hậu tức đến ngực có chút đau, hai mắt đỏ như nhiễm máu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui