Thẩm Thu Hoa nghe thấy những lời hươu vượn của Dương Quỳnh mà ngượng đến đỏ mặt. Đi hiện đại đã lâu, nàng cũng dần quen với quan niệm của người hiện đại. Nàng cũng rất kiêu ngạo khi có thể làm người yêu mê mình nhiều như vậy.
"Sao chị cứ mãi không lựa lời vậy." Thẩm Thu Hoa nhớ đến cái eo đau của mình, lười biếng nói.
"Em nằm thêm đi. Có chuyện gì cần, bảo chị làm là được." Dương Quỳnh nịnh nọt, chuẩn bị hầu hạ nương nương.
"Em không có gì để làm chỉ thấy hơi đói, em muốn ăn cháo bách hợp nấm tuyết." Thẩm Thu Hoa luôn ăn thanh đạm. Lúc này nàng chỉ muốn một bát cháo ấm người.
Dương Quỳnh lập tức xuống lầu nấu cháo. Thẩm Thu Hoa không ngủ được, nàng lướt Weibo xem tin tức. Nàng không dùng Weibo thường xuyên, hầu hết là do Dương Quỳnh xử lý.
Các fan trên Weibo luôn có chủ đề để bàn luận, bọn họ vĩnh viễn không ngừng cãi nhau. Tranh chấp giữa fan của nàng và Dương Quỳnh vẫn không ngừng. Fan Dương Quỳnh cảm thấy idol nhà mình xuất thân trợ lý nên luôn tự ti trước fan của Thẩm Thu Hoa.
"Fan!" Thẩm Thu Hoa bất đắc dĩ lắc đầu. Chuyện này chỉ có thể dẫn đường, không thể can thiệp.
Nàng tiếp tục lướt, cũng không nhìn thấy tin tức nào hấp dẫn. Bỗng nhớ đến phim của Lạc Hoa tối qua, nàng luôn cảm thấy Lạc Hoa rất quen, vì thế bấm vào siêu thoại của anh. Nhìn một lúc, ngoại trừ ảnh chụp của Lạc Hoa, nàng cũng không thấy thêm bất kỳ thông tin hữu ích nào.
"Lẽ nào do mình nghĩ nhiều?" Nghĩ đến những người ở kiếp trước, nàng thở dài. Ân cũng tốt, oán cũng chẳng sao, chung quy vẫn không thể trở về. Nếu có duyên gặp nhau, nàng sẽ chỉ báo ân, không lời oán giận.
Dương Quỳnh nấu cháo xong. Sau khi thử thấy vừa miệng, cô không gọi Thẩm Thu Hoa xuống lầu ăn mà trực tiếp mang lên phòng ngủ.
"Chị trông em như thể em đang ốm." Thẩm Thu Ha đứng lên, chuẩn bị xuống giường lại bị Dương Quỳnh đè lại.
"Em hiếm khi được nghỉ ngơi, sao lại không trân trọng cơ hội hiếm có? Tuần sau em phải tiến tổ phim "Núi Xa Người Tốt" lúc trước thử vai. Em hứa với chị, khoảng thời gian này đừng nghĩ ngợi gì cả, cố gắng nghỉ ngơi. Mục tiêu kỳ này của chị là khiến em tăng thêm 1 kg."
Có người hầu hạ đương nhiên tốt. Thẩm Thu Hoa cũng thích được rảnh rỗi. Nàng nhìn Dương Quỳnh dọn thêm bàn nhỏ, tiện cho nàng ăn cháo.
"Dương Quỳnh, fan chị để ý thân phận trợ lý của chị lắm. Thật ra bây giờ chị cũng là diễn viên, hoàn toàn có thể.... ít nhất là khi ở ngoài, chị không cần làm trợ lý." Thẩm Thu Hoa cũng cảm thấy một diễn viên làm trợ lý cho người khác thật sự có chút không ổn.
"Thu Hoa, kiếp trước chị là cung nữ của em, kiếp này chị là trợ lý của em. Dù kiếp nào, chị cũng sẽ bảo vệ em, làm bạn với em. Chị rất cảm động khi các fan quan tâm chị nhưng bọn họ không phải chị. Họ không thể dùng mong muốn của mình mà bỏ qua mong muốn của chị. Suốt đời này, chị vẫn sẽ là trợ lý của em, chị không yên tâm khi người khác đi theo em." Dương Quỳnh ghen tuông thành tính, sao cô có thể cho người khác mỗi ngày ở bên Thẩm Thu Hoa, chỉ nghĩ đến thôi mà cô cảm thấy mình muốn điên lên.
Thẩm Thu Hoa vuốt ve mặt Dương Quỳnh: "Chúng ta sẽ răng long đầu bạc."
Sau hôm đó, mỗi ngày các nàng sẽ tản bộ, đọc sách rồi làm cơm. Cuộc sống trôi qua đơn giản đến mức xem trên TV thôi cũng khiến các nàng cảm thấy thú vị.
Tuần tiếp theo, cả hai bay đến thành phố H, chính thức vào đoàn phim "Núi Xa Người Tốt". Ngụy Việt Đồng cũng tiến tổ cùng ngày. Lần gặp mặt này, Thẩm Thu Hoa kiên quyết tổ chức một buổi bái sư đơn giản, chính thức theo Ngụy Việt Đồng học kinh kịch.
"Con bé này, cái gì cũng muốn làm trang trọng. Thật ra cô đã dạy được gì cho con đâu? Chỉ dạy con vài thứ cơ bản thôi." Ngụy Việt Đồng kéo tay nàng, càng nhìn càng thích.
"Cô ơi, trước mặt sư tỷ cô đã nói con là học trò của cô, con đương nhiên phải nghiêm túc bái sư." Xét về làm nũng, Khang phi số hai không ai số một. Dựa vào sủng ái, nàng muốn làm gì thì làm, thật sự rất hợp mắt Ngụy Việt Đồng.
"Cô chỉ sợ con bất lợi. Đến tuổi này mà cô còn có thể nhận được cô học trò như con, cô đương nhiên vui vẻ."
Có Ngụy Việt Đồng, dù Thẩm Thu Hoa là người mới cũng rất nhanh được mọi người trong đoàn biết đến.
Đây là một bộ phim tranh giải cho nên có yêu cầu rất cao. Thẩm Thu Hoa lại xuất thân từ phim thần tượng, lại không học chính quy. Vì vậy rất nhiều diễn viên thâm niên khinh thường nàng nhưng hiện tại nàng là học trò của Ngụy Việt Đồng, các diễn viên ấy cũng thân thiện với nàng nhiều hơn.
Làm hậu bối, Thẩm Thu Hoa mỗi ngày đều ở phim trường. Suất diễn của nàng rất ít nhưng nàng luôn xem các diễn viên khác đóng.
"Bọn họ diễn quá tốt. Vốn không cần diễn, chỉ cần đứng đó thôi cũng đã khiến người ta cảm thấy thoải mái."
Dương Quỳnh đồng ý. Hiện tại cô cũng là diễn viên, trước kia cô chỉ chú ý Thẩm Thu Hoa, bây giờ cô cũng sẽ luôn suy nghĩ nên diễn như thế nào mới tốt.
Ngụy Việt Đồng từ phòng make up bước ra nhìn thấy Thẩm Thu Hoa và Dương Quỳnh đang tâm đắc trò chuyện. Bà đẩy gọng kính vàng, nói: "Thật hâm mộ lớp người trẻ, bọn họ thật sự rất cố gắng."
Phim "Đan Phượng Triều Dương" kết thúc. Những người mỗi ngày xem phim nhìn Chử Nhược dần già đi, cuối cùng nhìn cháu đăng cơ, còn mình trở thành kẻ đơn thân lẻ bóng, đều cảm thấy tiếc hận cho người phụ nữ thông tuệ, quả cảm và cứng cỏi này.
Độ thảo luận của phim ở trên mạng rất cao. Ngoài ra, dù thảo luận thế nào cũng sẽ nhắc đến Thẩm Thu Hoa.
Dựa vào biểu hiện xuất sắc của mình trong phim, nhân khí của Thẩm Thu Hoa lại tăng cao. Không chỉ vậy, ratings phim từ 0.6 đến kết phim đạt đến 2.6. Bình quân các phim là 1.8, những phim qua con số này rất có thể được xem là một trong những phim đáng xem nhất của năm.
Đương nhiên, danh hiệu này của lập tức bị người khác bác bỏ. Nhưng vẫn không thể nghi ngờ "Đan Phượng Triều Dương" là khởi đầu tốt cho phim truyền hình năm nay. Hai nhà truyền hình của phim kiếm được không ít, một trong hai quyết định tổ chức một buổi tiệc liên hoan cho đoàn.
Thẩm Thu Hoa xin nghỉ bên đoàn phim để đến tham gia buổi tiệc liên hoan kia.
Trong tiệc, Thẩm Thu Hoa mặc trang phục mới nhất của Nhất Sắc Tài. Trang phục cổ trang đơn giản, nhẹ nhàng khác với lễ phục dày nặng của các diễn viên khác. Nhan sắc của nàng cũng không thường, hoàn toàn chiễm chệ trở thành người đẹp nhất bữa tiệc.
Khi make up cho Thẩm Thu Hoa, Liễu Du rất chăm chú, nghiêm túc. Những trường hợp này tất nhiên cần phải có thêm hoa thơm cỏ lạ bằng không stylist như nàng thật quá thất trách.
Thường Cảnh Hân cũng góp mặt trong tiệc. Nhờ bộ phim này, hắn cũng được người xem biết đến. Hắn đóng vai hoàng đế, tuy nửa đường nhận cơm hộp nhưng vẫn là CP duy nhất của Chử Nhược. Trong phim hai người là CP đế hậu, bên ngoài hai người được fan gọi là CP Tân Hoa.
Thường Cảnh Hân nói với Thẩm Thu Hoa, phim dân quốc của nhà mình chuẩn bị khởi quay để Thẩm Thu Hoa xếp lịch.
Sau tiệc liên hoan, nhiều truyền thông phỏng vấn nàng. Khi nói về nhân vật Chử Nhược, Thẩm Thu Hoa thản nhiên nói về những suy nghĩ của nàng. Nàng không muốn thần thánh hóa nhân vật của mình, nàng chỉ lựa chọn vài suy nghĩ mà mọi người thường có vì khi thần thánh hóa một nhân vật hư cấu, người xem rất khó đồng cảm.
Còn về dự tính trong tương lai, Thẩm Thu Hoa nói mình sẽ nhận những vai có tính thử thách.
Có phóng viên hỏi về chuyện Dương Quỳnh, Thẩm Thu Hoa cảm thấy rất vui khi trợ lý Dương Quỳnh của mình có thể trở thành diễn viên chính của phim điện ảnh, hơn nữa còn kêu gọi mọi người ủng hộ.
Chỉ vài câu đơn gian đã hóa giả một câu hỏi bén nhọn.
Một ngày đầy lịch trình kết thúc vào lúc đêm đến. Bốn người trở về khách sạn, mỗi người về phòng nghỉ ngơi.
Dương Quỳnh nhận được WeChat của Lư Tự, lần này công ty điện ảnh kiếm rất nhiều tiền, bọn họ cũng chia hoa hồng hậu hĩnh cho Thẩm Thu Hoa. Có tiền đương nhiên vui, Dương Quỳnh đưa Thẩm Thu Hoa xem, nàng cũng không cảm thấy nhiều tiền là xấu.
"Nếu công ty kiếm được nhiều tiền là có hoa hồng. Vậy mấy bộ trước có phải không kiếm được nhiều không?"
Câu này Dương Quỳnh cũng không thể trả lời.
Hai người rửa mặt lên giường nghỉ ngơi, hôm sau dậy sớm chạy đến sân bay, chuẩn bị về đoàn phim.
Thủ đô. Lư Tự vừa kí xong một bản hợp đồng lớn, bản hợp đồng này hắn chưa thương lượng với Thẩm Thu Hoa đã tự mình quyết định.
Bên này, vừa xuống máy bay, Dương Quỳnh nhìn thấy tin nhắn của Lư Tự: "Lư Tự lại nhận thêm vai cho em. Nhưng lần này anh ấy không hỏi ý em thật sự khác lạ."
"Chắc là do kịch bản quá tốt, ảnh sợ bị người khác đoạt." Thẩm Thu Hoa trêu đáp. Trở lại đoàn phim đã thấy hai diễn viên thâm niên đối diễn nhau. Một cảnh quay tình thân khiến người xem nước mắt tuôn rơi.
Vì trong đoàn có rất nhiều tiền bối ưu tú, Thẩm Thu Hoa cũng biết sự chênh lệch của mình với họ. Diễn suất của nàng xem như ổn, ít nhất không kéo chân mọi người. Từ trước đến nay, nàng luôn hợp tác với người cùng tuổi cho nên rất khó nhìn thấy chênh lệch của mình. Hiện tại so sánh, nàng mới biết điểm đáng quý của các diễn viên thâm niên.
Bộ phim lần này là cơ hội học tập của Thẩm Thu Hoa. Nàng ở đoàn phim một tháng, dựa theo suất diễn của nàng, hầu hết thời gian đều là học tập. Thật ra, Thẩm Thu Hoa cũng không muốn rời khỏi đoàn phim, nào có nhiều cơ hội hội tụ những diễn viên ưu tú như lần này?
Nếu không phải phim dân quốc sắp khai máy, nàng sẽ ngâm mình trong đoàn phim này suốt.
Khi trở lại thành điện ảnh, Thẩm Thu Hoa và Dương Quỳnh đều nhớ lại rất nhiều chuyện đã xảy ra ở đây. Thẩm Thu Hoa bỗng cảm thấy như vậy cũng tốt, rất nhiều tổ đến đây quay phim. Sau này, các nàng lại có thêm nhiều hồi ức về nơi đây.
"Lại một nơi chứa đựng nhiều kỷ niệm."
"Sơ Dương" là một bộ phim chiến tranh nói về những con người với những thân phận khác nhau khi đứng trước cảnh lâm nguy của nước nhà mà ra sức công hiến. Tuy mỗi người làm một việc khác nhau nhưng bọn họ đều tham gia vào kế hoạch cứu nước mang tên "Sơ Dương". Vai chính Thẩm Thu Hoa đóng là một hí khúc nổi tiếng Tạ Nam Lâu. Nàng vốn là cô nhi, được gánh hát nhận nuôi, từ nhỏ đã học hí khúc, sau đó dấm thân vào con đường kháng Nhật.
Điểm khác biệt của phim với các phim khác là tuyến tình cảm rất mong manh. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến Thẩm Thu Hoa nhận phim. Nhờ vào phim "Đan Phượng Triều Dương" nàng mới cảm nhận được những bộ phim không chú trọng tuyến tình cảm mới thể hiện tính cách độc lập thật sự của nữ chính.