"Alo! Anh Hoa!" Vừa nghe thấy Lạc Hoa chuẩn bị gác máy, Hứa Lâm vội nói: "Anh đã biết tình cảm của em, em không có yêu cầu gì lớn chỉ mong anh đừng giúp Thẩm Thu Hoa. Chỉ cần anh hủy hợp đồng với cô ta, không giúp cô ta kéo tài nguyên, để cô ta dọn khỏi biệt thự của anh, em sẽ không gây sự với cô ta."
Lạc Hoa cười hỏi: "Nếu anh không đồng ý thì sao?"
Hứa Lâm không bất ngờ, đáp: "Nếu vậy thì anh cũng ký hợp đồng với em đi. Anh cũng biết rõ em có thể mang lại nhiều lợi ích cho anh. Anh cho em vào ở biệt thự của anh, em biết biệt thự đó có rất nhiều người ở, thêm em vào cũng được đúng không?"
Thì ra mục đích thật sự là đây. Kiếp trước vì gia tộc, Lạc Hoa chỉ có thể trơ mắt nhìn em gái gả vào hậu cung nên anh ghét nhất bị người khác uy hiếp. Hứa Lâm không hiểu Lạc Hoa nên đã dùng cách tệ nhất.
"Anh không thể ký hợp đồng với em. Hứa Lâm, xem như mình từng cùng công ty nên bây giờ chỉ cần em dừng tay, anh sẽ xem như không có gì xảy ra. Hoặc..... nếu mục đích của em là vì anh thì cứ trực tiếp tìm anh, em cũng bảo mình không muốn gây sự với người mới. Em làm vậy không thấy mất mặt sao?" Lạc Hoa biết mình bảo vệ Thẩm Thu Hoa chắc chắn sẽ khiến Hứa Lâm càng ghét Thẩm Thu Hoa nhưng bảo anh nói lời trái lương tâm thì anh không nói được. Chuyện tình cảm kỵ nhất là do dự, nếu không sẽ tổn thương cả hai bên. Anh phải dứt khoát để tránh hậu hoạn. Nếu đối phương vẫn tiếp tục dây dưa vậy thì anh sẽ giải quyết thẳng tay.
"Anh Hoa, cả hai điều kiện trên anh không đồng ý cái nào, vậy xem ra anh cũng không để ý Thẩm Thu Hoa lắm. Em biết anh có địa vị trong giới nên sẽ không hướng về anh. Nhưng cô ta thì khác, cô ta là người mới, dù có anh che chở cũng chưa chắc anh bảo vệ được cô ta chu toàn." Hứa Lâm sung sướng nói.
Lạc Hoa lập tức gác máy, anh không muốn phí lời với một người không nói lý lẽ.
Thẩm Thu Hoa hoàn toàn không hay biết những việc này. Nàng biết tin tức trên mạng là nhờ có Liễu Du và Tề Duyệt thông báo nhưng nàng không quan tâm. Kiếp trước có rất nhiều lời đồn hãm hại, âm mưu dương mưu nào nàng chưa thấy. Những lời đó, lời nào không khiến cả tộc bị diệt? Vậy nên trong mắt nàng, những lời này chỉ xem như có người rãnh rỗi gây sự.
Còn Dương Quỳnh, mỗi ngày cô luôn trong trạng thái mệt mỏi. Khi nghe thấy những lời này, cô nghĩ mình nên làm gì đó nhưng cô vừa tính kêu gọi fans của mình, đã bị Thẩm Thu Hoa và Liễu Du ngăn cản.
"Ngày nào fans của em cũng bận rộn mắng antifans rồi. Nếu chị còn gọi fans chị gia nhập lỡ như phản tác dụng, không phải fans em sẽ mệt xỉu sao." Tuy Thẩm Thu Hoa không quan tâm nhưng nàng vẫn hiểu cho tâm trạng của fans.
"Nhưng dù sao chị cũng phải làm gì đó chứ?" Dương Quỳnh bỗng cảm thấy hối hận vì đã đóng phim. Nếu cô không nhận phim này, có phải sẽ không có chuyện gì sao?
"Chuyện đã xảy ra thì chắc chắn sẽ xảy ra. Em bất ngờ hot lên đương nhiên đã cản đường tiền tài của biết bao nhiêu người. Chị xem cục diện bây giờ, chắc chắn là nhiều người tiếp tay. Chị cứ mặc bọn họ, cả anh hai cũng bảo em không cần chú ý lưu lượng, chỉ cần có tác phẩm tốt là được." Thẩm Thu Hoa không có hứng thú làm minh tinh lưu lượng, nàng chỉ có hứng thú với đóng phim.
"Thôi được rồi, em nghĩ vậy cũng được. Chúng ta cứ mặc họ cãi nhau." Hiện tại Dương Quỳnh ước gì nhanh chóng đóng máy, sớm ngày trở về làm trợ lý để tránh đám người này lại gây chuyện.
Hai người các nàng rất thản nhiên, hoặc các nàng còn trải qua nhiều chuyện hơn việc lưu lượng này nên không chú ý.
Bên kia, đoàn phim "Sương Diệp Hồng Vu Nhị Nguyệt Hoa" đã uyển chuyển thông báo với Lạc Hoa rằng nữ hai cần lập tức tiến tổ. Đây rõ ràng là ép Thẩm Thu Hoa tiến tổ hoặc đổi người.
Lạc Hoa biết là do Hứa Lâm gây ra nên anh thay Thẩm Thu Hoa từ chối vai diễn. Vì đoàn phim vi phạm hợp đồng nên anh không tổn thất mà còn kiếm được tiền bồi thường.
Nhân viên đoàn phim cũng khó xử, bên nào họ cũng không thể đắc tội. Hắn đã hợp tác nhiều lần với Lạc Hoa nên tin anh sẽ thông cảm. Đoàn phim đồng ý bồi thường chỉ mong không ảnh hưởng đến quan hệ của mình và Lạc Hoa.
"Tôi hiểu đây không phải lỗi bên anh, là ân oán của phía tôi." Lạc Hoa nói. Anh biết đây là ân oán của mình và Hứa Lâm nên anh không mong người khác chịu thay mình.
Khi nhận được tin hủy hợp đồng, Thẩm Thu Hoa lập tức thấy không ổn. Cô không để ý bộ phim nhưng việc Lạc Hoa thẳng thắn hủy hợp đồng bất ngờ như vậy rất không đúng.
"Em muốn đến đoàn phim của anh hai xem xem, em cứ cảm thấy đã xảy ra chuyện." Thẩm Thu Hoa muốn chạy nhưng nàng không yên tâm về Dương Quỳnh.
"Em cứ đi đi. Bên chị không có gì đâu chỉ là chị không yên tâm để em đi một mình thôi." Dương Quỳnh đang xem xét xem nếu mình xin nghỉ có ảnh hưởng đến tiến độ đoàn phim hay không.
"Chị sợ em đi lạc à? Em chỉ đến đó xem, em gọi cho anh hai nhưng anh ấy không chịu nói thật, đợi khi hiểu rõ sự việc em sẽ về ngay thôi. Sẽ không có gì đâu." Thẩm Thu Hoa thật sự đã lâu không đi một mình.
"Vậy em dẫn theo tiểu Du đi, có gì chăm sóc nhau cũng tiện." Dương Quỳnh không yên tâm dặn.
"Nhưng chị càng cần em ấy hơn em. Chị yên tâm em tự lo cho mình được." Thẩm Thu Hoa kiên quyết đáp, Dương Quỳnh không nói được, chỉ đành chiều nàng.
Ngày hôm sau, Thẩm Thu Hoa bay đến đoàn phim "Sương Diệp Hồng Vu Nhị Nguyệt Hoa". Tuy lộ trình rất dài nhưng Thẩm Thu Hoa vẫn chịu được. Vì chỉ đến xem tình hình nên nàng không mang theo nhiều hành lý, chỉ một chiếc ba lô là đủ. Và tránh cho fans nhận ra, nàng mang kính, đội mũ, đeo khẩu tranh đầy đủ.
Cũng vì chỉ có mình nàng nên trên đường không bị nhận ra. Khi đến đoàn phim, nàng không vào được nên gọi điện tìm Cao Tiến. Cao Tiến thấy nàng đến một mình hoảng sợ hỏi: "Thẩm tiểu thư, sao cô lại đến đây một mình?"
"Tôi muốn gặp anh hai."
Vì dạo này Hứa Lâm luôn chú ý phía Lạc Hoa nên Cao Tiến rất cẩn thận. Hắn không đưa Thẩm Thu Hoa vào thẳng khách sạn của đoàn phim mà đưa nàng ở tạm khách sạn kế bên.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Thẩm Thu Hoa nhìn Cao Tiến cẩn thận như vậy làm sao không rõ?
"Thẩm tiểu thư, cô chờ anh Hoa diễn xong, anh ấy sẽ nói với cô." Cao Tiến rất kín miệng, sau khi sắp xếp thì vội rời đi.
Ở phim trường, Lạc Hoa nghe thấy Thẩm Thu Hoa một mình đến cũng hoảng, quát: "Con bé này sao cả gan như vậy!"
"Anh Hoa, Thẩm tiểu thư cũng vì lo cho anh." Cao Dật cảm thấy Thẩm Thu Hoa đến đây, có nghĩa nàng quá hiểu Lạc Hoa.
Lạc Hoa vuốt cằm đáp: "Cao Dật, cậu mau tìm hai bảo vệ lạ mặt bảo vệ Thu Hoa. Tạm thời tôi không thể gặp con bé. Ở đây chắc chắn có rất nhiều phóng viên đang chú ý tôi. Cậu báo với em ấy tối nay tôi sẽ gọi cho nó."
Đến tối Thẩm Thu Hoa gọi video với Lạc Hoa: "Anh hai, xảy ra chuyện gì vậy anh?"
"Sao em lại tự tiện chạy đến đây? Dương Quỳnh không ở bên mà em còn dám chạy đến đây, lỡ bị người ta nhận ra, lỡ nguy hiểm rồi sao!" Lạc Hoa nghiêm túc nói.
Thẩm Thu Hoa oan ức đáp: "Nhưng em lo cho anh hai mà anh hai không chịu nói thật với em."
Lạc Hoa thấy em mếu méo như mèo con, vội giải thích: "Lần này em bị người ta bêu xấu là có người cố tình thuê seeding mắng em. Người nọ nhắm vào anh, chỉ là người ta muốn ra tay với em thôi. Cho nên tài nguyên và tuyên truyền của em dạo này sẽ có chút vấn đề nhưng không sao, có anh hai ở đây lo cho em. Còn em phải bảo vệ bản thân cẩn thận, đừng để anh lo lắng."
Thẩm Thu Hoa nhíu mày, nhìn Lạc Hoa trong màn hình, nhướng mày hỏi: "Anh hai, người này có phải phụ nữ không anh?"
Biểu cảm của Lạc Hoa hơi đơ ra, dặn: "Tóm lại em phải bảo vệ mình, những chuyện khác em đừng quan tâm."
"Anh cũng vậy đó." Thẩm Thu Hoa nghịch ngợm cười: "Anh cũng phải bảo vệ mình. Em tin anh hai sẽ không thua bất kì kẻ nào đối kháng chính diện với anh. Anh hai cố lên!" Nàng nói rồi nắm chặt tay cổ vũ.
Lạc Hoa đưa tay vừa tính xoa đầu, anh chợt nhận ra mình đang gọi video nên anh không xoa đầu được quỷ nghịch ngợm kia: "Mai em về đi, sớm về với Dương Quỳnh."
"Dạ em biết rồi." Thẩm Thu Hoa gật đầu.
Ưu điểm của anh em nhà này là bình tĩnh và rất hiếm khi hành động theo cảm tính. Cả hai luôn biết làm sao mới có lợi cho bên ta.
Hôm sau Thẩm Thu Hoa rời đi, trở về đoàn phim Triệt Kiều. Dương Quỳnh thấy nàng trở về bình an mới yên tâm.
"Bên anh hai thế nào rồi em?"
Thẩm Thu Hoa kể cho cô nghe. Dương Quỳnh nhíu mày hỏi: "Vậy đây là.... nợ đào hoa?"
"Chị đừng nói vậy! Em tin nhân phẩm của anh hai, anh ấy sẽ không trêu hoa ghẹo nguyệt đâu." Thẩm Thu Hoa dựa vào vai cô, đáp: "Có lẽ là kiếp đào hoa của anh ấy."
Dương Quỳnh gật đầu: "Nói thật, anh hai của bọn mình đẹp trai vậy mà, hơn nữa kiếp trước còn hòa hoa phong nhã, không có ai thích mới lạ. Anh ấy đào hoa là chọn bình thường, chỉ là chị tò mò kiếp đào hoa này của anh hai là ai?"
"Anh ấy không kể nhưng em đoán là tiểu Duyệt có thể điều tra ra." Thẩm Thu Hoa chớp mắt hỏi Dương Quỳnh.
Dương Quỳnh lập tức thấy trách nhiệm trọng đại, cô vội liên lạc với Tề Duyệt. Tề Duyệt rất để tâm đến chuyện này, huống hồ người kia còn muốn gây hấn với idol của nàng.
Dương Quỳnh vừa hỏi, Tề Duyệt biết gì nói đó.
"Quao! Là ảnh hậu đó nha!" Dương Quỳnh gật đầu, quả nhiên chỉ có người ở cấp bậc này mới dám gây hấn với Lạc Hoa: "Chị thấy cô này trông cũng đẹp mà sao anh hai không thích?" Cô ngẩng đầu nhìn Thẩm Thu Hoa, bỗng hiểu vì sao Lạc Hoa không thích. Vẻ đẹp của em gái vượt bậc như vậy, từ nhỏ anh đã nhìn mỹ nhân lớn lên nên nhan sắc của Hứa Lâm quá bình thường trong mắt anh.
Thẩm Thu Hoa nhìn thoáng ảnh chụp rồi đi dạo quanh phòng. Nàng nhìn ngọn đèn bên ngoài cửa sổ, đôi mắt nheo lại, suy tính.
"Em đang tính toán gì đấy?" Dương Quỳnh chợt cảm thấy lạnh lẽo.
"Tạm thời chúng ta không cần làm gì. Anh hai đang cố bảo vệ em, em không thể gây thêm chuyện cho anh ấy. Nhiều năm vậy, Hứa Lâm không ra tay mà bây giờ cô ta ra tay, có nghĩa cô ta đã nắm được nhược điểm của anh hai. Với cục diện hiện tại, cô ta cho rằng nhược điểm của anh hai là em. Cô ta muốn dùng sự nghiệp của em ép anh hai nghe theo lời mình. Hoặc là cô ta vì ghen ghét em được anh hai che chở nên muốn diệt trừ em." Nàng xoay người nhìn Dương Quỳnh, cười hỏi: "Chị nói xem là trường hợp nào?"