Sủng Phi Của Pharaoh

Dịch: Tống Thiệu Lâm_ Nhóm dịch PHLNguồn: Truyện của tôi

Nụ cười của công chúa Iamanekel vẫn ngọt ngạo như lần đầu gặp nhau.

Màu da rám nắng, đôi mắt màu hổ phách, toàn thân người con gái toát ra một sự quyến rũ vô cùng của tuổi trẻ Nàng đội tóc giả màu xanh đậm chạm tới vai, phía trên điểm thêm trâm cài Hoa Cúc được tạo thành từ đá Lục Tùng và đá Thanh Kim, thân váy màu trắng dài ôm gọn thân hình đầy đặn điển hình của người con gái Ai Cập, khe hở ở giữa càng toát thêm nét mê hoặc

Lúc nhìn thấy Ramses, trong đôi mắt màu hổ phách của cô gái không thể che giấu được sự hưng phấn

"Hoàng huynh."

Người con gái giơ hay tay ra, vui vẻ chạy tới, không hề để ý đến Ngải Vi và các vị nội thần tiếp khách trong đại sảnh, còn có cả người hầu, tiến lại dựa vào người Ramsses một cách tự nhiên. Nhưng Ramses cũng không tỏ vẻ gì, chỉ vuốt ve đầu nàng. " Sao lại đột nhiên chạy đến Memphis."

"Hoàng Huynh, Iamanekel nghe nói ngài muốn cưới tỷ Nefertari làm hoàng hậu, nên đặc biệt tới chúc mừng ngài đấy." Khi nghe nàng nói câu nói này, Ngải Vi đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt lạnh như băng rơi trên người mình, nhìn kĩ, chỉ thấy được đôi mắt thanh tịnh và xinh đẹp của Iamanekel, nhìn về phía mình cười ngọt ngào, "Chúc mừng nha, tỷ Nefertari."

Ngải Vi gật nhẹ đầu. Nhìn qua nàng đã biết là giả dối, nếu không phải lúc này nàng đã có một trăm phần trăm tự tin, thì chính nàng cũng đang hoài nghi sự phán đoán của bản thân.

"Iamanekel, lần này hôn lễ không cần cô chúc phúc, ở lại Memphis chơi vài ngày, rồi về đi." Ramses Lạnh nhạt nói, đôi mắt màu hổ phách vẫn nhìn Ngải Vi

"Nhưng mà hoàng huynh," Iamanekel cười, giống như chỉ cần sơ sẩy một cái có thể khiến mọi thứ sụp đổ vậy "Sau khi nhận được tin tức, đêm đó Iamanekel đã nhận được thần dụ, bọn hắn đều nói, kết hôn với Nefertari là vi phạm ý chỉ của thần Latin đấy, sẽ mang đến thiệt hại nặng nề cho Ai Cập. Hoàng Huynh, cho dù như vậy, ngài vẫn muốn cưới hoàng hậu làm vợ sao?

Iamanekel vừa nói xong, toàn bộ người trong đại sảnh hít vào một hơi. Người hầu, bọn thị nữ xôn xao quỳ rạp xuống đất, không dám ngẩng đầu lên, đám đại thần, bọn lính canh sẵn sàng trận địa nghênh đón địch, Tỏ ra cực kì khẩn trương. Ngải Vi muốn nhìn cho rõ nhưng lại bị khăn trùm đầu và che mặt cản trở. Không khí trong sảnh bình thường bắt đầu trở nên căng thẳng dị thường, mọi thứ như ngưng lại.

Quả nhiên, công chúa Iamanekel tuyệt đối không phải là người đần độn. Ngả Vi trong lòng hối hận không nên có nhân từ với người này.

"Iamanekel, không được phép ăn nói hàm hồ." Ramses lạnh lùng quát công chúa Iamanekel, trước mặt nhiều người như vậy lại nói những lời như thế, đối với Ngải Vi là cực kỳ bất lợi, cơn tức giận dâng lên."Lui xuống đi, trước hôn lễ ta cho ngươi trở về Ai Cập."

Iamanekel lui về phía sau vài bước, đôi mắt xanh chớp chớp ủy khuất, tiếp tục nói, "Hoàng huynh, Iamanekel chỉ là nhắc nhở anh về lời chỉ bảo của thần thôi. Em không muốn lừa gạt hoàng huynh. Thần nói, người con gái tóc vàng không thuộc về Ai Cập, nàng sẽ khiến Ai Cập xảy ra chiến tranh, xảy ra hỗn loạn, gây bất lợi cho Pharaoh."

Trong sảnh im lặng như tờ. Ngải Vi dường như nghe thấy sự rung động từ tận đáy lòng mọi người.Ánh mắt nghi kị của mọi người rơi xuống trên người Ngải Vi, đề phòng và đánh giá nàng.

"Nefertari có phải nàng là người mang đến tai ương cho người Ai Cập"

"Nàng là người mang đến chiến tranh, mang đến bất hạnh cho Pharaoh."

"Nàng không thể làm Hoàng hậu Ai Cập. Mặc kệ vẻ ngoài của nàng ta mới nhìn thì trông thông minh, lương thiện đến cỡ nào."

Ngải Vi đột nhiên cảm thấy thất bại, lời của công chúa Iamanekel nghe có vẻ vớ vẩn nhưng nàng lại không có cách nào phản bác! Đúng vậy, đối với Ai Cập, nàng là người thay đổi lịch sử, đã mang đến chiến tranh, rút ngắn tính mạng Pharaoh. Mặc dù mấy ngày đây lưu truyền lời đồn đều là giả, nhưng nàng làm ảnh hưởng bọn họ thì là thật, nàng đột nhiên cảm thấy hai chân mình bất lực, vội dựa người vào cây cột, miễn cưỡng cố đứng vững.

Trong mắt Ramses bỗng nhiên hiện lên vài tia âm độc, ánh mắt lạnh như băng khiến toàn bộ mọi thứ đóng băng.Trong chốc lát, trong sảnh yên lặng cảm giác lạnh thấu xương, toàn bộ mọi người nín thở, chỉ có Iamanekel, vẫn như cũ, cười nghê ngô, chỉ vào Ngả Vi, "Hoàng huynh, nếu như ngài cố ý muốn cưới nàng làm vợ, có thể thông qua 'Thần thâm lý và phán quyết'. chỉ có thần mới có thể quyết định nàng có hợp làm hoàng hậu Ai Cập hay không."


"Đủ rồi, ngươi lui xuống cho ta." Ramses có ý uy hiếp nói, nếu như Iamanekel nói tiếp, có lẽ hắn sẽ làm ra việc đến cả chính mình cũng phải kinh ngạc

Iamanekel vẫn cười, nhưng vừa lui về sau mấy bước,"Hoàng huynh đừng hung dữ như vậy, ta đi là được. Ngài đừng quên, Iamanekel không hề nói dối, bởi vì Iamanekel nói dối bất kỳ một cái gì sẽ mất đi 'Năng lực nói chuyện với thần'...Ta ở Memphis rất tốt, nếu như hoàng huynh quyết định tiến hành 'Thần tâm lý và phán quyết"Iamanekel chờ lệnh."

Công chúa Iamanekel cười lớn rồi đi ra cửa, trong sảnh không gian lại như cũ, không người nào dám nói chuyện, Sự tin tưởng mà Ngải Vi vất vả lắm mới tạo dựng được nay đã bắt đầu sụp đổ dần chỉ sau cuộc nói chuyện với Iamanekel, bắt đầu phá từng mảnh nhỏ.

Ngải vi nhẹ nhàng mở miệng. "Thần thẩm lí và phán quyết...Là cái gì?

Nghe cái từ này, Ramses giống như bị kim đâm, bỗng dưng xoay người lại "Nefertari, cái này không có vấn đề gì, em trở về phòng đi.

"Nhưng mà..."

"Đừng để cho ta nói lần thứ ba, trở về phòng đi."

Hắn nhất định rất tức giận. vậy rốt cục cái gì là thần thẩm lý và phán quyết, vì sao lại khẩn trương như vậy? Có lẽ nàng cần tìm người hỏi mới được, Ngải Vi nhẹ nhàng cắn môi dưới, chậm rãi đi về tẩm cũng của mình rồi trở về

Nhìn thấy dáng nàng từ từ đi xa, hắn đánh một quyền lên cây cột ở đại sảnh, không để ý máu từ ngón tay chảy ra, sau một lúc lâu, hắn lạnh lùng nói mấy chữ, "Gọi Tề Tự cùng Mạnh đồ Tư đến phòng nghị sự.".

"Thần thẩm lý và phán quyết, không nghĩ tới nàng có thể đưa ra chủ ý cổ hủ như vậy" Tại tâm cung phòng nghĩ của Ngã Vi, anh chàng Bubka ngồi xếp bằng trước mặt Ngả Vi, giật mình nói.

"Rốt cục cái gì là thần thẩm lí và phán quyết à?"

"Ngươi đã ai nhắc đến An Ninh Tiết chưa?"

Ngải Vi lắc đầu.

"An Ninh Tiết để tại vị trí Ba mươi năm Pharaoh một mình ở một cái mật thất, để chứng minh hắn nhất định đã được thần giúp đỡ, có thể đảm nhận chức Pharaoh Ai Cập

Ngãi Vi gật đầu.

"Cái gọi là thần thẩm lý và phán quyết thật ra là một từ hời hợt, không phân đúng sai lại "đưa sống chết giao cho thần", nếu như ngươi còn sống, như vậy là ngươi thuận theo thần ý, trái lại thì..." Chàng thanh niên tóc đỏ nhún vai, "Đã từng phán quyết làm khó phạm nhân treo lên cao ba ngày không ăn không uống, mặc cho ánh nắng thiêu đốt, trở nên ngu ngốc, nếu như còn sống, sẽ thông qua thần thẩm lý và phán quyết.'.

Hắn liếc nhìn Ngải Vi, sắc mặt giống như trước đây càng thêm trắng nõn. Không, là trắng bệch.

"Tuy nhiên,... nếu theo lời ngươi nói, không phải chuyện này...?" Nhìn Bubka có vẻ hơi kinh hãi: "Hẳn là công chúa Iamanekel và Tế Tự sẽ thương lượng riêng với nhau biện pháp gì đó. Hình thức có thể giống với An Ninh Tiết. Ví dụ giả vờ đưa ngươi về đưa ngươi về một mật thất chứa nước, dìm ngươi một ngày một đêm."

"Công chúa Iamanekel rốt cuộc là nhân vật gì?" Ngã Vi cắt đứt lời nói của Bubka "Người con gái cùng thần trò chuyện từ đâu mà đến?" Theo Bubka mới vừa giải thích, thần thẩm lý và phán quyết thật ra không hề hợp lý, con người khống chế nó quá nhiều, nàng dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết có người nửa đêm đến giết mình. Cái này gọi là công chính, quả thực là một loại trò đùa ngu xuẩn


Bubka hít một hơi, vẻ mặt khó chịu lầm bầm một câu,"dài dòng quá." Hắn giương mắt nhìn bộ dạng của Ngải Vi như đang muốn giết người, đành ngậm miệng lại, ngoan ngoãn nói, "Bốn năm trước, khi đó công chúa Iamanekel mới chỉ 11 tuổi. Có một ngày, nàng đột nhiên nói với người thị nữ bên cạnh nàng 'quân đội Hittite sắp tới đây, đây là thần nói cho ta biết'. Sau đó, không quá ba ngày, quả nhiên có tin báo Hittite tới quấy nhiễu. Nếu như chỉ có lúc đó, thì cũng chẳng có gì, sau này có một số lần, nói được nhiều điều chính xác. Công chúa Iamanekel là hoàng thất, lúc ấy tiên hoàng biết được việc này, vô cùng vui vẻ, lập tức triệu tập một đám Tế Tự, làm mấy ngày mấy đêm, cuối cùng làm ra một cái danh hiệu lan truyền thiên hạ, đó chính là 'Thiếu nữ có thể nói chuyện với thần'.

Ngải Vi như đang suy nghĩ điều gì nhìn Bubka, "Công chúa Iamanekel đoán rất đúng những việc này, vì sao được vậy nhỉ?"

Bubka ngẩng đầu lên nghĩ ngợi, "Hittite muốn xuất binh, Lễ Tháp Hách lại bị Hittite ám sát gần đây không nên xuất binh... Giống như chỗ này. Nàng ta không phải lúc nào cũng nghe được ý chỉ của thần. Nhưng nếu nàng Nhưng một khi đã nói thì vô cùng chuẩn xác.... đúng là lần đầu tiên ta nghe được

"Như vậy lúc này đây Hittite cùng Ai Cập xảy ra chiến tranh, nàng có nhận được ý chỉ gì của thần không?"

Bubka nghiêng đầu nghĩ một hồi, "Không có.Nàng chỉ cầu phúc thôi."

"Trước Giza rối loạn,Thần có đưa ra ý chỉ gì không?"

"... Không có."

"Năm năm sau Ai Cập bất ngờ có chiến tranh, là ý chỉ của thần sao?

Ngả Vi cúi đầu, con mắt màu xanh dương nhanh chóng xẹt qua một tia sắc bén khác thường.

Thì ra là thế, nàng rốt cục cũng đã hiểu! Sự việc vốn dĩ đơn giản như vậy, tất cả mọi việc trong lúc đó có mối liên hệ với nhau, cũng có thể giải thích đơn giản, chỉ là từ xưa tới nay chưa từng có ai nghĩ tới cái đó, hôm nay nàng cần chỉ rõ cho người khác xem.

Chứng minh cho người khác xem, công chúa Iamanekel ngây thơ, là người muốn mai phục bên cạnh Pharaoh làm nội gian

Cái này không khó.

ngươi, hơn nữa.... Vua yêu, không phải là mãi mãi..."

Ngả Vi nhìn hắn, cười khổ lắc đầu. có phải Hoàng Hậu hay không, lại chẳng có gì đáng để ý? Nàng chỉ là động lòng, đơn thuần chỉ vì người con trai kia. Bởi vì rung động, cho nên mới muốn ở cùng hắn, cho dù không phải Hoàng Hậu, cho dù không có cách nào kết hôn, hắn nguyện ý hứa hẹn ở bên cạnh nàng cho đến sông cạn đá mòn, không phải như vậy rất hạnh phúc sao?

"Bubka, ai có thể đảm bảo tình yêu vĩnh hằng. Mỗi một cuộc tình giống như một ván bài vậy, ít nhất lúc này ta còn có khả năng thắng." Trong chớp mắt, hình ảnh của hắn chợt lóe trong đầu, nàng lắc đầu liên tục, Đưa hình ảnh quen thuộc bắt đầu xa lạ cố quên đi. Đó cũng là một ván bài, chỉ có điều vừa mới bắt đầu, nàng biết mình phải thua, tuy nhiên ngay cả như vậy, Không phải đang đặt tiền cược sao?. Nàng bây giờ, không phải là không may mắn, ít nhất, còn có khả năng thành công. Khóe miệng nàng khẽ cong lên," Không nói về những chuyện này nữa, Bubka, ta có việc cần ngươi dúp."

Thiếu nữ tóc vàng ghé sát vào tai Bubka, nói nhỏ với hắn.Bubka vừa nghe vừa gật đầu, gương mặt đẹp trai dần dần trở nên nghiêm túc, đợi Ngả Vi nói xong, hắn liền đứng bật dậy.

*

"Đã rõ, giao cho ta làm được rồi." đôi mắt xanh biếc chứa đựng sự quyết tâm, hắn nhất định phải giúp Ngả Vi hoàn thành chuyện này, bất luận thế nào nhất định phải thành công.


Nửa đêm, công chúa Iamanekel đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, nhẹ nhàng phủ lên gối một lớp vải mỏng, đùa nghịch tóc ngắn sau làn gia rám nắng. Lúc này nàng không đội tóc giả, bởi vì đã quá trễ, dù sao cũng không có kẻ nào thấy. Trước lúc đi ngủ nàng đã đuổi tất cả thị nữ, người hầu ra ngoài, cho nên hắn nhanh từ cửa sau tẩm cung đi vòng ra ngoài, nhanh chóng đi tới ao sen

Ánh trăng lạnh lùng chiếu xuống ao sen phía trên búp sen nhẹ nhàng tách ra, ở giữa hiện ra một vẻ đẹp mông lung thanh lệ mà thế giới này không có. Mà công chúa Iamanekel không phải vì thưởng thức hoa sen mới tới chỗ này, nàng quan sát xung quanh, chắc chắn không có ai bám theo, liền vội vàng vượt qua ao sen, đi vào một gác sách nhỏ bên cạnh ao.

Thư phòng này thật sự quá vắng vẻ, Bởi vì gần đây Pharaoh thường xuyên phải sang Memphis bàn luận chính sự, chỗ này mới vắng vẻ, tạm thời làm kho để tài liệu, bình thường rất ít người tới. Iamanekel nhanh chóng đi vào, không đốt đèn, vừa vén bức màn ra khắp nơi đều là bụi, nhờ vào ánh trăng chiếu vào phòng mà tìm đường. Bỗng nhiên, nàng thấy một bức tượng sư tử và cái hộp bằng gỗ, nàng đi qua, nhẹ nhàng mở cái hộp ra, một quyển văn kiện được buộc lên một sợi tơ màu vàng lộng lẫy, bên trong một màu đen bám trên vải nhung

Nàng chậm rãi đưa tay ra, ngón tay chạm vào quyển văn kiện, đột nhiên, giống như có ma pháp, trong phòng xuất hiện thứ ánh sáng lan ra cả bên ngoài, mấy trăm bó đuốc toàn bộ trong nháy được đốt lên, tiếng bước chân, tiếng binh lính, tiếng hít thở ở xung quanh, nàng còn chưa kịp phản ứng đã bị binh lính Ai Cập bao vây

Tuy nhiên nàng dù sao cũng tuổi 15, thời khắc này, nàng thật sự sợ hãi. Nhưng rất nhanh, nàng trấn tĩnh lại bản thân, nàng không nghĩ mình làm việc gì sai, cho nên không cần phải e ngại. Tay trái của nàng giấu cái hộp, Lưng thẳng tắp, đôi mắt màu hổ phách trừng lớn, nghiêm nghị nói, "Làm càn, các ngươi muốn!"

Binh sĩ vây quanh thật chặt, Mạnh Đồ Tư từ phía sau bước ra, bên cạnh còn có Bubka và Ngả Vi. Ánh mắt tướng quân tẻ tuổi mang theo vài phần khó tin, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Iamanekel.

"Huynh trưởng, chúng ta sẽ không lừa gạt ngài, sự việc là như vậy". Bubka bên cạnh kích động nói, Ngả Vi kéo góc áo hắn một cái mới khiến hắn bình tĩnh lại.

Mạnh Đồ Tư nhìn gương mặt non nớt của Iamanekel, đang lầm bầm giống như thông thường vấn đạo, "Công chúa Iamanekel...Sao ngài lại ở đây.

Công chúa Iamanekel nghiêng đầu qua một bên, giống như đứa trẻ giận dỗi bĩu môi nói, " Chuyện của bản công chúa, ngươi không quản được."

'Nhưng điện hạ, ngài tới nơi này...Vi phạm luật lệ," sắc mặt Mạnh Đồ Tư không khỏi lo lắng, "Thuộc hạ phải mời bệ hạ đến đây."

Iamanekel đứng thẳng, tức giận nhìn Mạnh Đồ Tư trước đây nụ cười thuần khiết đẹp mông lung nay không còn, thay vào đó là giọt nước mắt, "Tại sao phải mời Hoàng huynh ta tới, ta không làm sai bất cứ chuyện gì! Ta chỉ làm theo "Sứ giả của thần' chỉ thị, nếu như không như vậy, làm sao có được ý chỉ của thần."

Vừa dứt lời, Ngả Vi, Mạnh Tư Đồ cùng Bubka tất cả đều ngây ngốc, xung quanh binh sĩ cũng giống như vậy, dần dần, Ngả Vi như bình tĩnh con mắt màu xanh lam hiện ra một chút thương tiếc.

Chân thật là tàn khốc, nhưng đôi khi cũng cần phải đối mặt

"Ta thử đoán nhé, cô có mục đích mới tới đây." Ngả Vi tiến về phía trước, chậm rãi nói

"Mắc mớ gì đến chuyện của ngươi!" công chúa Iamanekel mất khống chế cầm cái hộp trong tay, ném tới Ngả Vi, rơi ở trên trán của nàng, hộp gỗ vỡ, rơi xuống mặt đất, vào lúc này một quyển giấy rơi xuống, hai tay Ngả Vi bắt lấy. Một dòng máu tươi trên khuôn mặt nàng chảy xuống, Bubka cuống quít bảo vệ Ngả Vi, rút bảo kiếm trong tay, lại ngại cấp bậc không dám trỏ kiếm vào công chúa Iamanekel. Mạnh Đồ Tư nói nhỏ dặn dò tên binh sĩ mời Pharaoh

Ngả Vi dùng ống tay áo lau máu tươi trên trán, nhẹ nhàng đẩy lui Bubka, lấy tờ giấy, ném tới Iamanekel, bình tĩnh nói, "Cái này không phải là cái ngươi muốn, công chúa"

Bên trong không có chữ nào

Công chúa Iamanekel mở to mắt nhìn, gắt gao nhìn Ngả Vi, gương mặt non nớt mồ hôi rịn ra

'Đây là Mạnh Tư Đồ tướng quân cùng Bubka diễn một màn kịch, mục đích chính là chứng minh,"Ngả Vi dừng một chút, "Ngươi là nội gian của Hittite."

Bốn phía xôn xao, Mạnh Tư Đồ nhíu chặt lông mi, vẻ mặt Bubka như kiểu "Đã sớm biết"

Iamanekel khó tin nhìn Ngả Vi, một lát, kinh ngạc dần dần chuyển thành đùa cợt, nhưng như cũ vẫn cười điềm mỹ," Ta còn tưởng là cái gì, không nên nói đùa nha. Iamanekel từ trước tới giờ chưa từng gặp người Hittite, cho tới nay, ta cũng chỉ cùng 'Thần' nói chuyện, ta muốn đưa tình hình của Ai Cập nói cho thần, thần sẽ cho ta ý chỉ, dưới chỉ thị là một việc làm.....Nếu như Nefertari tỷ tỷ không biết, sau này ta có thể giảng cho tỷ nghe.

Miệng nàng tạo thành một đường cong, nghiêm túc nói xong, trong con mắt nhìn rất chân thật, thanh tịnh giống như dòng nước suối vậy. Nội tâm Ngả Vi lúc ấy có chút dao động. Cách mấy giây, nàng cắn cắn môi dưới, chậm rãi nói.


"Đây là một kế hoạch bỉ ổi, bốn năm trước đã bắt đầu thực hiện, có lẽ bọn họ cũng không nghĩ rằng sẽ thành công." Ngả Vi từng chữ từng câu nói ra, trong mắt lóe lên một tia đau lòng, sự thật so với tưởng tượng quá nực cười, ngu xuẩn, thậm chí là tàn khốc. Nàng rốt cục có nên nói thẳng ra hay không? Nàng do dự một chút, Lễ Tháp Hách và Mã Đặc Hạo Ny Khiết Như bỗng thoáng xuất hiện trước mắt nàng, cũng giống như hôm qua, xảy ra quá nhiều việc, có lẽ vì vậy mà chuyện hoang đường nực cười xảy ra là điều không tránh khỏi.

Bốn phía xôn xao, vẻ mặt mọi người khó tin nhìn vào Ngả Vi, "Hittite lấy công chúa Iamanekel làm nội gian, đổi lấy là khả năng ảnh hưởng tới Ai Cập

." Mọi người nghe không hiểu, Ngả Vi trừng mắt, phải nhanh giải thích việc này cho rõ ràng,"Theo ta biết, công chúa Iamanekel nghe được thần dụ Hittite có loạn quân, sự việc ám sát tướng biên giới. Những tin tình báo này, là Hittite tiết lộ cho công chúa Iamanekel, mượn lời của nàng, nói rằng đó là lời của thần, Ai cập sẽ tin tưởng công chúa Iamanekel có 'Thần lực' do đó bọn chúng có thể thông qua đó dúp công chúa Iamanekel làm giả danh ý chỉ của thần thánh.

"Nefertari điện hạ, thuộc hạ cảm thấy khả năng này không lớn lắm, nếu không Hittite sao có thể làm như thế chỉ vì một chút lợi ích..." Lời nói của Mạnh Đồ bị Ngả Vi khoát tay cắt đứt.

"Hittite mất đi lợi ích, quả thực cực kì nhỏ bé." Ngả Vi điềm nhiên nói, "Mấy lần gây rối? Ám sát tướng giử ải? Dù cho thành công thì thế nào, thất bại thì như thế nào?

Mạnh Đồ Tư không nói gì, nghiêm túc tự hỏi nói lời của Ngả Vi. Không phải không có lý.

"Nhưng mà, nếu như để công chúa Iamanekel trở thành người trong nom ý chỉ của thần cho Ai Cập lại bất lợi, ví dụ như, "Nàng nhíu chặt lông mày," lần này Hittite giao tranh sẽ thất bại' hoặc 'Gần đây xuất binh gặp điềm xấu" như thế Ai Cập có lẽ sẽ không xuất binh, như vậy Hittite muốn xảy ra chiến tranh sẽ đạt được ưu thế về chiến lược

Bubka bộ dạng như tỉnh ra, Mạnh Đồ Tư lông mi càng nhíu chặt lại, "Như vậy....Ý của ngài là..."

"Tuy nhiên, quan trọng nhất là,"Ngả Vi hít một hơi thật sâu, mặc dù là suy đoán, nhưng tám chín phần chắc chắc là như vậy,"Hittite lại để cho công chúa Iamanekel trở thành 'Người con gái nói chuyện được với thần' là vì muốn nàng tiếp cận quyền lực. Nếu Tế Tự, là hoàng thân, sẽ biết được nhiều thông tin mà họ muốn. Lấy lại để công chúa iamanekel trở thành 'Thiếu nữ hiểu được lời nói của thần' làm, một lần lại một lần nàng ta được Ai Cập tôn sùng."

"Ngươi nói bậy," đột nhiên công chúa lên tiếng cắt ngang lời nói của Ngả Vi, nàng dùng hai tay bịt lỗ tai, đôi mắt màu hổ phách trợn tròn hoảng sợ, giống như nghe được chuyện khiếp sợ nhất trên đời, nàng run rẩy, lời nói đứt quãng," Không thể có chuyện đó, ngươi đang nói cái gì... không hề có chuyện đó, cho tới giờ, ta chỉ cùng thần, cùng sứ giả nói chuyện, ta chưa từng phán đoán sai, cái gì gọi là người Hittite! Không có! Ngươi chính là tên lừa gạt."

Ngả Vi nhìn xem nàng. Iamanekel... Cũng không hề sai.

Chân thật, tàn khốc cỡ nào.

Tàn khốc có lẽ nói ra cần có dũng khí.

"Công chúa Iamanekel, có thể nói cho ta biết ngươi nhìn thấy'' Hình dáng của Thần sao?'' Ngả Vi cẩn thận hỏi. Người Hittite và người Ai Cập hình dáng khác xa nhau, hoàn toàn có thể dựa vào lời nói của nàng mà phán đoán, lời của mình có chính xác không Mạnh Đồ Tư, Bubka, bốn phía quân sĩ, tất cả đều nín thở, lặng im nghe công chúa trả lời.

Iamanekel run rẩy, nụ cười thong dong đẹp đẽ ngày xưa nay không còn.

"Ta...ta chỉ gặp qua 'Thần' một lần. Sau đó đều sứ giả của thần liên lạc với ta."

Không, không thể như thế, nàng là nói chuyện với thần

"Ta...ta chỉ nhớ rõ, đó là một con mắt màu xanh lam, giống như bầu trời trong xanh, lại giống như nước biển lạnh như băng. Ánh mắt của người Ai Cập không phải như vậy

, chẳng phải rất đúng sao? Hắn nhất định là thần, hắn nói có thể cho ta làm "Người đặc biệt' để cho ta có thể ở bên hoàng huynh, hắn.....hắn nói như thế đấy! Mọi chuyện là như vậy, hắn nhất định là, nhất định là thần, đúng không?

Nàng đang cùng thần nói chuyện đúng không? Nàng run rẩy, tuyệt vọng nhìn Ngả Vi, nhìn Mạnh Đồ Tư, giống như cả người chìm trong nước lạnh, cố tìm kiếm một khúc gỗ để làm chỗ dựa

Đến cả hi vọng cuối cùng cũng bị vùi dập.

"Nhã Lý; A Các Nặc Nhĩ."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui