Sủng Phi Của Trẫm Là Người Trời


Cô ta nghĩ bình thường Dạ Huân Thiên, hay gọi tên khác là Thanh Long cùng với Bạch Hổ Tịnh Độ sư phụ không màng đến chức minh chủ võ lâm cô ta chỉ cần đấu với gã Chu Tước kia là được rồi, và bình thường thì cô ta sẽ thắng.
Ai ngờ lần này Thanh Long lại ham vui như vậy, xuất đầu lộ diện ở đây, đó chẳng phải ngầm lên tiếng rằng muốn tranh chức minh chủ sao? Chi bằng tương kế tựu kế hạ đo ván hắn.
Chỉ một lát sau cơ thể Dạ Huân Thiên đột nhiên choáng váng, kinh mạch đứt khí chạy loạn xạ, có vẻ như độc của Huyền Vũ đang phát huy độc tính.
Hắn không vận được công, cả người sững lại như khối đá.

Chu Tước thấy tình hình khả quan, ngay lập tức tạo chưởng pháp hướng tới Dạ Huân Thiên vung đến.
May sao lúc này sư phụ Tịnh Độ bay đến dùng bát quái thần chưởng đẩy ả ta ra.
“Dùng trò tiểu nhân để thắng cũng không phải vẻ vang đâu.” Hòa Thượng chắp tay, ánh mắt đau đáu nhìn Huyền Vũ.
Tưởng không ai nhận ra được kế sách của mình nào ngờ lão hòa thượng mắt mờ chân run này lại nhìn thấu cả rồi.

Chu Tước bực mình, kênh kiệu bỏ đi không nói gì.

Đánh nữa thì cô ta cũng không được coi là chính nhân quân tử gì, không thắng một cách đường đường chính chính.
Ba Ba Mạc Tỏa đi đến phía hắn, nhìn Dạ Huân Thiên bề ngoài không sao cả, chỉ không vận công được.

Hắn đang ra sức vận công, cô liền đi đến bên cạnh, thấy cô, Dạ Huân Thiên buông bỏ sự lo lắng hỏi:
“Nàng không sao chứ?”
Sau đó hắn nhìn về phía Chu Tước đang nhìn cô với ánh mắt say mê, chỉ những người đàn ông với nhau mới cảm nhận được ánh mắt thèm khát đó đang đặt trọn lên người cô đầy tình ý.
Dạ Huân Thiên nhanh chóng nhìn lại cô, thấy mái tóc xinh đẹp của cô từ lúc nào đã buông xuống.
Hắn có chút khó chịu cau mày hết nhìn tên kia rồi lại nhìn cô, phi tử của hắn xinh đẹp như vậy thật khó lòng tránh khỏi ánh mắt của thiên hạ.
Chỉ cần cô để lộ nhan sắc của mình ngay lập tức sẽ có hàng vạn nam nhân si tình vì cô, Dạ Huân Thiên cũng thật khổ não, hắn nhất định phải nhốt cô bên người mình.
Dạ Huân Thiên mau chóng kéo cô đi, kêu cô búi lại tóc, Ba Ba Mạc Tỏa thì cả người đói đến xỉu bị hắn lôi ra khỏi Liễu Trai cốc.
Có điều chân còn chưa bước ra khỏi cốc, một ngụm máu đỏ đậm đã phun ra từ miệng hắn.
Dạ Huân Thiên cả người vô lực, đau đớn từ nội tạng bắt đầu dày vò hắn khiến hắn ngã xuống.
Cơn đau tựa như lục phủ ngũ tạng đều bị đâm trọng thương rồi đổ nước sôi lên.

Hắn cảm nhận trong người mình vừa đau đớn vừa nóng rát.
Ba Ba Mạc Tỏa thấy đang yên đang lành Dạ Huân Thiên lại đau đớn quằn quại như vậy, hốt hoảng đỡ lấy đầu hắn:
“Dạ Huân Thiên…ngươi…tự nhiên sao lại.” Ba Ba Mạc Tỏa hoảng đến độ không biết bản thân đang nói gì, câu cú trở nên ấp úng không rõ.
Cô nhìn thấy hắn đau đến tự xé nát áo của mình, lồng ngực phồng căng lên đỏ rực, trong miệng còn bốc khói.
Ba Ba Mạc Tỏa dùng khả năng y học của mình từ hành tinh Apolojk.

Quét mắt một lượt qua cơ thể hắn chẩn đoán bệnh tình.
Thật không thể tin được, nội tạng bên trong người hắn đang nóng rực lên như bị thiêu đốt, hai nội lực một nóng một lạnh đang đấu với nhau trong người Dạ Huân Thiên, hắn vốn thể hàn, cơ thể mang nội công thuộc hệ thủy, khi gặp khí hệ hỏa trong cơ thể dĩ nhiên không chịu được.
Hắn tựa như con sói gào lên đau đớn quằn quại.
Lúc này sư phụ Tịnh Độ mới đi ra, nhìn thấy hai bọn họ liền nói:
“Để ta.” Ông truyền một luồng nội lực màu xanh nước biển vào người Dạ Huân Thiên khiến hắn đỡ đi không ít, nhưng cơn đau thì vẫn còn.
Ba Ba Mạc Tỏa hoảng hốt lo lắng hỏi:
“Hắn bị sao vậy?”
Sư phụ Tịnh Độ vuốt nhẹ bờ râu trắng phớ của mình, ung dung nhẹ nhàng giảng giải cho cô hiểu:
“Đây chính là độc mà Huyền Vũ hay dùng, cô ta nén hỏa khí vốn có trên người mình vào hương độc, từ đó mang đi hại người, thiện tai, thiện tai, người trúng độc sẽ đau đớn nóng rát tựa như bị luộc chín lục phủ ngũ tạng, đau đớn mà chết.”
Trước kia đã từng rất nhiều người bị trúng chiêu này của Huyền Vũ, đầu tiên là cả người như bị phế đi võ công, lúc này cô ta lại tiếp tục vờ mèo vờn chuột, đợi thời cơ, đến khi cơ thể bị độc xâm nhập vào trong y như Dạ Huân Thiên hiện giờ sẽ tung chưởng ra kết liễu đối thủ.
Người kia sẽ đau đớn vô cùng quằn quại rên rỉ, người ngoài nhìn vào sẽ tưởng hắn ta đang đau đớn vì chưởng pháp của cô ta.
Tất nhiên theo quy luật của đại hội tỉ thí võ, tuyệt đối không được giết chết đối phương, người bị dính chiêu này của cô ta sẽ không chết ngay lúc đó.
Nhưng đợi một thời gian sau, sẽ toàn thân bốc khói đau đớn mà chết.
Sư phụ Tịnh Độ nói tiếp:
“Cũng may Thanh Long là người có nội lực cao cường mang hệ thủy, nên phần nào chống chọi được với hệ hỏa của Chu Tước, nếu không sợ rằng đã không giữ được mạng rồi.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui