Sủng Thê Làm Vinh


Kỷ Thanh Y về nhà của Kỷ gia ở kinh thành.

Trước khi ra cửa, Tuệ Tâm đã thả bồ câu truyền tin, Kỷ Thanh Y về Kỷ gia không bao lâu, Từ Lệnh Sâm liền đến.

Hắn mặc một bộ quần áo đen, đạp bóng đêm mà đến.

Xa xa nhìn thấy trong sân đèn đuốc sáng trưng, Kỷ Thanh Y đứng ở cửa chính phòng chờ hắn, Thải Tâm và Tuệ Tâm một trái một phải bên cạnh nàng.

Bóng đêm thực nùng, trời cũng có chút lạnh, nàng cứ như vậy đứng ở bên ngoài, ngay cả cái áo ấm cũng không khoác, có vẻ vô cùng đơn bạc.

Từ Lệnh Sâm không nhịn được nhíu mày, đi nhanh về phía nàng.

Kỷ Thanh Y hơi khụy hành lễ: “Gặp qua điện hạ.”
Từ Lệnh Sâm thấy trong viện còn có vú già khác, đoán trong đó tám phần còn có người Bình Dương hầu thái phu nhân an bài, trong lòng thở dài một hơi.

Hắn sợ nàng mệt, cho nên chính mình đến, lại quên đây không phải địa bàn của hắn, hành sự phải kiêng kỵ.

Nàng nhất định rất sợ hãi.

Không thể ôm nàng an ủi, thật là làm người tiếc nuối.

Từ Lệnh Sâm khẽ gật đầu, biểu tình đắn đo rất đúng mực: “Đứng lên đi, chúng ta vào phòng nói chuyện.”
Thải Tâm Tuệ Tâm canh giữ trong sân, Kỷ Thanh Y và Từ Lệnh Sâm một trái một phải ngồi ghế trên nói chuyện.

Trong viện hạ nhân lui tới có thể nhìn thấy bọn họ, lại không nghe được bọn họ nói gì.

Tầm mắt Từ Lệnh Sâm dừng trên người Kỷ Thanh Y, trong giọng nói có vài phần oán trách: “Sao không mặc nhiều quần áo một chút, Tuệ Tâm và Thải Tâm cũng quá không để bụng.”
Trong đầu Kỷ Thanh Y đều là chuyện Bình Dương Hầu phủ, vốn dĩ gấp như kiến bò trên chảo nóng, căn bản không chú ý mặc quần áo, hơn nữa nàng cũng không cảm thấy lạnh, nghe Từ Lệnh Sâm nói như vậy, sợi dây căng chặt trong lòng tức khắc buông lỏng, một trận ấm áp nảy lên.

Nếu không phải vẫn luôn đặt nàng ở trái tim, sao hắn sẽ chú ý mấy chuyện nhỏ này?
Được người mình thích quý trọng mình, sao Kỷ Thanh Y có thể không cảm động?
“Từ Lệnh Sâm.” Nàng mềm lòng mềm, giọng cũng mềm mại: “Sau này chàng vẫn luôn tốt với ta như vậy, có được không?”
Khi tới vẻ mặt nàng vẫn còn lo âu, lại vì hắn nói một câu, nàng liền mềm, có thể thấy được hắn rất quan trọng với nàng, trong lòng Từ Lệnh Sâm tràn ngập cảm giác thành tựu.

“Đồ ngốc!” Hắn ngồi không nhúc nhích, tầm mắt dừng trên mặt nàng lại ôn nhu khiển quyện: “Đương nhiên ta sẽ luôn tốt với nàng, còn sẽ càng ngày càng tốt.”
Kỷ Thanh Y vừa lòng cực kỳ, nâng mày hỏi hắn: “Vậy vì sao chàng tốt với ta như vậy?”
Từ Lệnh Sâm ra vẻ kinh ngạc: “Không phải ta đã nói với nàng sao? Nàng quá xinh đẹp, ta nhất kiến chung tình, lần thứ hai thấy khuynh tâm, lần thứ ba thấy liền hạ quyết tâm muốn cưới nàng, lần thứ tư gặp lại, liền bắt đầu lấy tên cho con của chúng ta……”
“Đi chàng!” Kỷ Thanh Y đỏ mặt trừng hắn: “Càng nói càng thái quá.”
“Như thế nào có thể nói là thái quá?” Từ Lệnh Sâm nghiêm trang nói: “Chẳng lẽ nàng không biết sao? Trước khi gặp nàng ta chưa bao giờ động tâm với nữ tử khác, trong mắt trong lòng ta đều là nàng, nàng nói một chút, sao nàng lại xinh đẹp như vậy chứ?”
“Trước khi ta vẫn luôn không hiểu vì sao nam tử phải cưới vợ, ta đoán tám phần là vì sinh con nối dõi, còn về những người thấy nữ nhân liền đi không nổi, ta cảm thấy không thể tưởng tượng được.”
“Nữ nhân có gì tốt đâu? Sau này ta tất nhiên sẽ không thành thân, bởi vì không có nữ tử nào có thể lọt vào mắt ta.”
“Nhưng từ khi gặp được nàng, ta thật sự đi không nổi, có thể thấy được người không thể nói quá chắc chắn.”
Từ Lệnh Sâm khoa trương nhìn Kỷ Thanh Y: “Sao nàng lại đẹp như vậy, quả thực chính là trời cao cố ý phái tới hàng phục ta, chẳng lẽ nàng là tiên nữ trên trời chuyển thế?”
Ai cũng thích nghe


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui